“Con thấy thời tiết cũng  mà, tại  thu hoạch  nhiều ?” Mặc dù Sở Y Nhất   nhiều về nông nghiệp, nhưng cô vẫn  những hiểu  cơ bản. Thời tiết năm nay ,  gặp  thiên tai  bất cứ điều gì tương đối . Theo lý mà , sản lượng  nhiều hơn mới đúng.
“Vậy thì ? Giờ   cũng  còn  việc  đồng nữa, dù thời tiết   cũng chẳng  ích gì. Đồng  cây trồng  mọc cỏ dại  cũng  ai quan tâm.” Tính tình của  cả Tôn  nóng. Tuy bên ngoài  giữ kẽ,  năng thận trọng, nhưng khi ở  mặt  nhà của  thì lời   còn câu nệ gì, “Ngày ngày  biểu tình cái  thì cũng biểu tình cái khác, tinh thần và sức lực đều dồn hết  những chuyện đó , lương thực ở   nữa.”
Khi  như , Sở Y Nhất hiểu  ngay, đây cũng là năm đầu tiên  mới bắt đầu,    thể còn ảnh hưởng lớn hơn nữa.
“Hầy,  , bây giờ  cảnh bên ngoài đều là như ,  còn cách nào khác,  cũng  nên  những lời  khi ở bên ngoài .” Với lý do , Sở Y Nhất cũng đành hết cách.
“Con yên tâm ,    chừng mực về chuyện .”
“Mẹ,  ai chỉa mũi giáo  nhà của chúng  ?” Sở Y Nhất sợ đám   sẽ giống như chó điên,  thấy ai là cắn  đó. Cô cũng sợ  cả Tôn vì   bọn họ phiền lòng nên   cho bọn họ  gia đình  khó khăn gì.
“Không . Đứa trẻ Lục Ái Quốc    chăm sóc cho gia đình của chúng . Hơn nữa, bây giờ bí thư trong xã cũng  coi trọng,   đều  Lục Ái Quốc và gia đình chúng   quan hệ  ,   ai dám  gì gia đình chúng  .”
“Chưa kể bây giờ ai cũng  thằng út nhà chúng  đang  chức lớn ở thủ đô.” Nói đến đây,  cả Tôn  nhịn  , con trai nhỏ của bà thật ngoan.
“Con  gì giữ chức cao trong thủ đô, chỉ là một công việc nhỏ mà thôi. Mẹ,  đừng   lung tung với bên ngoài đấy.” Giọng  của Cố Hướng Đông vang lên từ phía  Sở Y Nhất. Nghe   như , trong lòng của Sở Y Nhất  nhẹ nhõm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dáng vẻ   của  cả Tôn khiến tâm trạng của Sở Y Nhất  lo lắng, trong lòng   nhắc nhở bà vài câu, nhưng phận  con dâu thì  thích hợp cho lắm.
“Thằng ,  con là  như  ? Mẹ  miệng còn  kịp nữa là,   thể chủ động  ngoài  với bọn họ là con  gì ở bên ngoài  chứ.” Mẹ cả Tôn trừng mắt  con trai, cái thằng con trời đánh , xem  là kiểu  gi . Bà cảm thấy  hài lòng, tại    thể nghĩ bà là  như   chứ.
Lúc  Sở Y Nhất mới   yên tâm, cô   mà.
Trong ấn tượng của riêng cô,  cả Tôn   là  như . Nếu , cô  kéo Cố Hướng Đông và nhờ  thu xếp công việc của  cả và  hai nhà họ Cố.
Một mặt, đó cũng là để hiểu hết về con cái của bọn họ, để  chúng thuộc loại tính khí nào và phù hợp với công việc gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-595.html.]
Mặt khác,  thể do thực sự nghĩ cho Cố Hướng Đông và   gây rắc rối và   khó xử.
Mẹ cả Tôn  nghĩ cho Cố Hướng Đông nhiều như , nhưng  vài     giác ngộ như thế. Đấy, mới đầu năm, hai tay trống   đến nhà họ Cố.
“Tìm ai ?” Cố Kiến Quân  từ bên ngoài trở về,  thấy ngoài sân  một  đàn ông đang ngó nghiêng,   trong nhà với điệu bộ  lén lút.
“Ồ, chyện là…  đến tìm Cố Hướng Đông, đây là nhà của   ?”
“Cậu là ai, tìm    việc gì?” Tại  Cố Kiến Quân  cảm thấy  đàn ông  trông  thô tục.
“À thì…  là em rể của  .” Người đàn ông mỉm , lộ  cái miệng  những chiếc răng vàng.
“Em rể?” Cố Kiến Quân sững sờ, thằng út  em rể từ khi nào ,     ?
“Cậu  vợ  là Sở Hồng Ngọc?” Sở Y Nhất   đàn ông  mặt, nhướng mày hỏi.
Khi Sở Hồng Ngọc kết hôn,  ruột của cô  đến tìm cô và yêu cầu cô  trả cho Sở Hồng Ngọc 200 nhân dân tệ để  của hồi môn, nếu  gia đình chồng sẽ coi thường Sở Hồng Ngọc.
Khi đó   Sở Y Nhất mắng ngược  một trận, gì đây nghĩ cô chỉ là một tên ngốc nhiều tiền ? Tiền từ  trời rơi xuống hả?
Vốn dĩ  bao giờ giao thiệp gì với , tại  giờ  nhớ  và đến nhà họ Cố thế ?
“, đúng, em là chồng của Sở Hồng Ngọc, là em rể của chị.” Người đàn ông   phụ nữ hỏi , khuôn mặt khá giống với vợ của , chỉ là  hơn vợ   nhiều.
Anh mỉm  lấy lòng,  đám   mặt.
“À,   đến đây  dịp Tết thế  là  tặng quà cho   ?” Theo quan hệ của cô và Sở Hồng Ngọc, Sở Hồng Ngọc sẽ  đến đây tìm cô  nhỉ? Vậy thì  đàn ông  chắc chắn  tự  đến đây, tại    bí mật đến đây?