Cô  ngờ Cố Hướng Đông và Quách Hòa Bình đẫ dẫn chị Mỹ Lệ về nhà, thật  quá.
“Y Nhất.” Chị Mỹ Lệ vỗ vỗ tay Sở Y Nhất, trong lòng vô cùng an ủi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cả đời chị  con  cái, ngay khi gặp Sở Y Nhất, từ tận đáy lòng chị  coi Sở Y Nhất như con ruột của . Đứa trẻ   tình cảm, tuy  còn ở bên  nữa, nhưng vẫn luôn thu xếp  việc  chu đáo cho , trong lòng chị cũng thấy vô cùng đủ đầy.
Mặc dù chị Mỹ Lệ  vẻ sa sút hơn  một chút, dấu vết của năm tháng  gương mặt xinh  cũng sâu hơn nhiều, nhưng khí chất của chị  càng đoan trang và tao nhã hơn. Tựa như trong mắt của chị ,  thứ chỉ là phù du.
Cố Hướng Đông  Sở Y Nhất  gặp chị Mỹ Lệ, vì   và Quách Hòa Bình  đến đó và mời chị Mỹ Lệ về nhà.
Anh  thể  thấy rõ đôi mắt của chị Mỹ Lệ sáng lên khi  tin vợ  đến đây, nhưng mới đầu chị  cũng  do dự.
“Chị qua thì   lắm, đợi tối  chị sẽ qua thăm con bé.”
“Chị Đông cứ yên tâm,  bọn em ở đây.” Quách Hòa Bình  chị    gây ảnh hưởng  đến  . Trước đây, khi gia đình họ Cố rời ,   qua và hỏi chị   gì cần thì cứ tìm , nhưng chị   một  nào tìm  nhờ hỏi.
Hơn nữa, khi  việc trong phòng nồi , chị  cũng là  đoan chính, chăm chỉ và  bao giờ kêu ca,  một  nào trốn việc,  lười biếng. Con  ai cũng  lương tâm, thím béo ở cùng với chị  một thời gian, dần dần cũng  còn mắng nhiếc chị  nữa.
Nhìn ánh mắt chân thành của bọn họ, chị Mỹ Lệ cũng  từ chối,  theo bọn họ.
“Chị sống ở đây  ,  cục trưởng Quách và Hà Thúy Lan chăm sóc cho chị, em  cần quá bận tâm về chị .” Chị Mỹ Lệ cầm lấy bát đĩa mà Sở Y Nhất mang tới, nhẹ nhàng .
“Vâng. Anh Quách, Hà Thúy Lan và cả chị đều giống như những  gần gũi nhất của em. Thật  khi tất cả đều bình an vô sự.”
“Tất cả đều do  em chiếu cố cho  , trong khi   chẳng giúp  gì cho em. Em và tiểu Cố sống ở thủ đô hẳn cũng gặp  ít khó khăn, hai  chỉ cần  đúng con đường của  là ,  cần  bận lòng gì về chị .”
Ánh đèn mờ ảo vốn  ấm áp, lời  ngoài miệng  càng ấm áp hơn trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-603.html.]
Người   rằng, gặp hoạn nạn mới thấy  chân tình,  còn mười năm thử thách thì . Chỉ cần bên cạnh  gia đình, bạn bè quan tâm và cùng  cố gắng thì  việc gì  vượt qua !
Sau đó Sở Y Nhất cũng đến thăm nhà của Đường Cường, chị Mỹ Lệ và chị Đẹp sống chung với , còn ông lão  thì sống gần chỗ hai chị ở. Sau khi thăm hỏi  , Sở Y Nhất cảm thấy vô cùng yên tâm.
Lần  khi về  thủ đô, trong lòng Sở Y Nhất  trở nên rõ ràng hơn  nhiều. Cô  còn cảm thấy phiền muộn và khó chịu nữa, dù thế nào thì vẫn  sống tiếp, đúng ?
Mùa đông dù  lạnh tới  cũng sẽ  lúc băng tuyết tan chảy và đón mùa xuân đến, nếu bình tâm  thì dù ngày buồn đến mấy cũng sẽ trôi qua thật nhanh mà thôi.
Trong nháy mắt, mười năm cải cách  kết thúc.
Việc  kéo dài suốt mười năm, khiến cho đảng bộ, đất nước và nhân dân các dân tộc  chịu thất bại dài nhất, sâu nhất và tổn thất nhất kể từ khi thành lập nước Trung Quốc mới.
Tổ chức đảng và chính quyền nhà nước  suy yếu nghiêm trọng, đông đảo cán bộ và quần chúng  khủng bố dã man, dân chủ và hệ thống pháp luật  chà đạp, cả nước lâm  tình trạng khủng hoảng chính trị: xã hội nghiêm trọng.
Bây giờ tập đoàn tư nhân   đập tan, nhiều án oan   minh oan. Cuối cùng, đông đảo quần chúng nhân dân  còn  bao trùm trong bầu  khí ngột ngạt vô tận nữa.
“Cố Hướng Đông,   , cho dù con đường  khó khăn đến , cũng sẽ  ngày chúng   hết.” Trong sân của tứ hợp viện,  thể mơ hồ   âm thanh sôi động  đường phố bên ngoài vài con hẻm. Không cần , Sở Y Nhất cũng  thể cảm nhận , những niềm vui đó xuất phát từ tận đáy lòng.
“Ừ, cuối cùng cũng  qua...” Mặc dù trong sân tứ hợp viện  tường bao quanh, nhưng  lúc , Cố Hướng Đông ngẩng đầu  qua cửa sổ,  cảm nhận  sự tự do trong lòng.
“Bộ trưởng Cố,   “ việc chăm chỉ” trong mười năm thành lập,   chuẩn  tâm lý thật vững vàng.”
Cố Hướng Đông   thăng chức từ nguyên giám đốc lên chức bộ trưởng hiện nay, theo công lao của , mười năm qua là một nét “nổi bật” của .
Nếu một   cố gắng trêu chọc, đó sẽ là một thử thách khác cho Cố Hướng Đông.
“Sợ cái gì chứ, cây ngay  sợ c.h.ế.t . Huống hồ chi chuyện  liên quan đến quá nhiều thứ, nếu như lấy    bia đỡ đạn,  thì  cũng sẽ  để cho những  khác sống yên  . Vợ , em nghĩ những năm qua  chỉ ăn bánh uống  và  báo thôi ?”