“Xin chào, chúng  là đồng nghiệp của giám đốc Cố, hôm nay chúng   việc tìm giám đốc Cố.”
“Ồ, các  tìm   hả. Không  là ai  định tội cho  Cố nhà , cứ một mực    bức hại nhiều , bảo   trèo  lên cao là do đạp lên xác của  khác. Tội danh  lớn thật đấy, giờ chẳng      đình chỉ  .” Sở Y Nhất chỉ trỏ ,  vẻ mặt ngượng ngùng của hai , bất an trong lòng lúc    còn nữa.
“ thấy dù là chuyện gì  nữa, các  tìm   cũng vô ích thôi,  các   về , tìm lãnh đạo phụ trách hiện tại của các  đấy…”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ai ?” Cố Hướng Đông  trong phòng lắng , đợi đến khi vợ   cũng  một hồi thì mới chậm rãi mở miệng.
“Này, giám đốc Cố, giám đốc Cố, là chúng  đây, chúng  đến thăm .” Khi cả hai  thấy giọng  của Cố Hướng Đông, bọn họ nhanh chóng ló đầu khỏi Sở Y Nhất,  mặt tràn đầy nụ .
“Cơn gió nào thổi hai  đến đây ?”
Hai  bước  sân,  Cố Hướng Đông mặc đồ ở nhà, dáng vẻ  thảnh thơi.
“Anh Vương,  Lý , hai    điều tra cho kỹ ,    thời gian rãnh rỗi đến đây tìm  .  còn mong các  rửa sạch nỗi oan cho  nữa mà.”
Anh Vương và  Lý đỏ mặt.
“May mà  thẹn với lòng. Giám đốc Cố , chúng   điều tra kỹ , chuyện     là chuyện bịa đặt, giám đốc vô tội. Giờ  và  Vương qua đây để báo cáo với giám đốc, mời giám đốc về chủ trì đại cục.” Anh Lý cứ đùn đẩy cho  Vương mấy ,  ngờ  Vương  thèm quan tâm gì đến , vì  còn cách nào khác nên  đành  mở miệng  .
“Ôi trời, nào nào, uống chút nước , thực sự ngại quá.   từng gặp hai , xem kìa, suýt chút nữa là   đuổi nhầm hai vị lãnh đạo đây.” Sở Y Nhất      rót hai ly nước.
“Cô thật   đùa.” Cả hai  ngượng ngùng, vợ của Giám đốc Cố   câu  còn khiến bọn họ ngại hơn, chi bằng   thì .
“Vậy thì thật cảm ơn hai ,  ngờ tốc độ của hai   nhanh như ,  còn tưởng   nghỉ ngơi ở nhà thêm một thời gian nữa.”
Hai vợ chồng  thực sự quá lợi hại.
Mở miệng  chi bằng đừng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-607.html.]
Lấy ví dụ mỗi câu của Cố Hướng Đông thôi. Mấy chuyện  vốn dĩ  thể điều tra trong vài ngày, nhiều nhất là một tuần, nhưng vì bọn họ thực sự  tìm  thứ  thể áp đảo Cố Hướng Đông nên  điều tra hơn hai tuần, lời của Cố Hướng Đông   khác nào đang vả  mặt bọn họ .
Anh Vương và  Lý    hổ, ở nhà Cố Hướng Đông lâu như , khuôn mặt của bọn họ đều đơ cả . Lời Cố Hướng Đông   khiến hai     gì, đành   “he he” hai tiếng.
“Anh Cố,  mau qua đây phụ em một chút, sắp đến giờ cơm , chúng   thể để bọn họ cứ thế mà  , để bọn họ ở nhà ăn cơm chúng  ,  đến nhanh lên.” Giọng của Sở Y Nhất vọng  từ trong bếp.
Anh Vương và  Lý lập tức phản ứng, nhanh chóng  dậy.
“Chuyện là, giám đốc Cố , chúng  cũng nên về thôi,  cứ bận  nhé.” Nói đùa cái gì , bảo Cố Hướng Đông  cơm cho bọn họ ăn . Bọn họ   cái gan như  ,   thì ở đây  gì nữa.
“Cứ   , vợ  cũng bảo , kêu    cơm cho các  ăn mà, các  đừng   gì.” Cố Hướng Đông cũng  lên cùng với hai  bọn họ, và mời hai  bọn họ một cách “lịch sự”.
“Giám đốc cố dừng bước, chuyện mà hôm nay chúng   báo cáo thì cũng   với  , trong đơn vị còn  chuyện, chúng   về đây.”
Sau một hồi lùm xùm, tứ hợp viện cũng trở  trạng thái yên tĩnh.
“Bố, , hai  thật sự quá diễn.” Khai Tâm  chú ý đến động tĩnh trong phòng khách, mắt thấy hai   bước  khỏi sân, lúc  cô bé mới   và  với bố  của .
“Dẹp, dẹp. Con nít trong nhà,  cái gì chứ. Bố  mà diễn , bố   lịch sự, hiểu ?” Sở Y Nhất  biểu cảm chán ghét của con gái , cô nhéo nhéo khuôn mặt tròn của con bé.
Cô gái nhỏ cau mày, lắc đầu và đẩy tay của   : “Mẹ, con  thèm hiểu sự lễ phép của hai  .”
“ thế, Khai Tâm của chúng   cần  hiểu những chuyện . Nếu  chuyện gì thì bố sẽ luôn bảo vệ cho con.” Cố Hướng Đông chạm  b.í.m tóc nhỏ của Khai Tâm và noi với vẻ mặt nuông chiều.
“Vâng, đúng quá ạ. Trong lòng của con, bố chính là  giỏi giang nhất, là thần hộ mệnh của con.” Cô gái nhỏ  lên Cố Hướng Đông, mỉm  .
“Chậc, chậc…” Sở Y Nhất  thấy cảnh tượng tương  tương ái và hòa thuận của hai bố con, cô nhịn   bèn bĩu môi. Bây giờ xem như cô  tinr ồi, con gái chính là  tình bé nhỏ kiếp  của bố mà. Cũng chỉ  con gái nhỏ của cô  thiết hơn với Cố Hướng Đông mà thôi.