Về , Lâm Dao Dao   ngoài  dạo cũng  còn để mắt tới đống quần áo ở đó nữa, nên những món đồ cô tự mua  ít  nhiều.
Nghe Lưu Dịch  như , Lâm Dao Dao cũng  phản đối, cô cầm quần áo  về phòng của .
“Lưu Hạ, con  đây, bố  chuyện   với con.” Nhìn bóng lưng Dao Dao, Lưu Dịch gọi vẫy tay và gọi Lưu Hạ .
Lưu Hạ thấy bố gọi , tuy rằng  chút bất đắc dĩ, nhưng cũng ngoan ngoãn  tới.
“Lưu Hạ, con cũng  lớn , cũng   dáng đàn ông. Từ nhỏ, tính cách của con khá nghịch ngợm nhưng bố cũng  hạn chế con điều gì, vì  chung thì con vẫn  chừng mực. Hơn nữa, bố cũng tin tưởng rằng con sẽ    chuyện gì quá đáng, nên  giờ bố cũng  quản gì con, tuy nhiên  một điều…”
Lưu Hạ vốn tưởng rằng bố sẽ chỉ trích , nhưng khi  bố  như , cảm giác như bố   đang chỉ trích  nên  bé ngẩng đầu lên.
Thế mà  ngẩng đầu lên   bao lâu thì   đến chữ “tuy nhiên” của bố, sắc mặt của  bé  trầm xuống.
“Tuy nhiên  một điều,   dù con   gì cũng   chọc giận . Con   thấy , bố  bao giờ chọc giận  cả, hai chúng   bảo vệ cho  thật . Người khác  thể bắt nạt , chúng  càng  nên bắt nạt , con   ?”
Từ nhỏ, đầu óc của Lưu Hạ phản khá ứng nhanh, nghịch ngợm thì nghịch ngợm, tuy tuổi còn nhỏ nhưng trong lòng  bé cũng  chủ kiến,  cái gì  thể , cái gì  thể ,  bé hiểu hết  chuyện. Nên  nhiều , Lưu Dịch   giữ  trong vòng tròn nhỏ và xóa sạch những thứ quý giá tồn tại trong con  của .
Vân Mộng Hạ Vũ
Dao Dao  rằng cô   thể kiểm soát thằng bé. Thực  chính  cũng tin rằng Lưu Hạ tuyệt đối  bản lĩnh đó, chắc chắn  khả năng khiến Lâm Dao Dao tức giận. Vì , với tư cách là chủ gia đình, vì sự hòa thuận của gia đình,    chuyện thật rõ ràng với Lưu Hạ.
“Bố, nhiều lúc con cảm thấy  một vài chuyện   chẳng  gì to tát, nhưng  lúc nào cũng tức giận và nổi nóng,  tới là  động tay với con, nên con đành  chạy thôi.” Trong lòng Lưu Hạ cảm thấy  tủi ,  chỉ là một đứa trẻ, nhưng bố  lúc nào cũng hướng về ,  bao giờ  về phía . Chính  cũng hoài nghi liệu    là do hai   sinh   .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-611.html.]
“Con   lấy tư tưởng cua  để nghĩ về  con, thế hệ của bố  khác với thế hệ của con. Do đó,  những chuyện  con sẽ cảm thấy  phù hợp, mặc dù bản  con  thấy chẳng  cả. Tất nhiên, điều    thiên vị, nhưng  con chỉ  con trở nên  hơn. Sau , nếu con   gì, hãy nghĩ xem liệu   tức giận  , thế là .”
Sau  thời gian   ngoài của   thể càng lâu hơn nữa. Anh  ở nhà, nếu như Lưu Hạ cứ tiếp tục nghịch ngợm như , sớm muộn gì Lâm Dao Dao cũng tức đến sinh bệnh.
Vì thế,  cần  bàn bạc  với con trai của , tránh thằng bé nhân lúc    ở nhà  bắt nạt vợ của .
Lâm Dao Dao là  của Lưu Hạ,   thằng bé  thể  yêu cô. Chỉ là Lâm Dao Dao kiểm soát thằng bé quá khắc khe, cộng thêm tuổi tác của thằng bé càng ngày càng lớn, cũng  suy nghĩ của riêng  nên ít trò chuyện với cô hơn. Chính vì  mà một khi  chuyện gì xảy , phản ứng đầu tiên của Lâm Dao Dao luôn là sử dụng vũ lực để giải quyết.
Điều  càng khiến nội tâm của  mâu thuẫn hơn.
Thấy Lưu Hạ cúi đầu   gì, Lưu Dịch  trong lòng thằng bé nhất định vẫn  phục.
“Lưu Hạ, con  nhớ rằng  thế giới ,  con là   thiết nhất với con. Cho nên  chuyện gì con cũng  thể  với bố , bố chỉ hy vọng con  thể  lời của bố , tuy nhiên bố cho phép con  những tiếng  của riêng , con  hiểu ý của bố ?”
Lưu Dịch  dám chắc chắn bản    đầy đủ tư cách của một  bố,  cũng đang dò dẫm tiến về phía . Anh   cũng  những chỗ  vẫn  , nên  cũng hy vọng Lưu Hạ  phán đoán của riêng .
Không thể  , Lưu Dịch đúng là một phụ  vô cùng phóng khoáng. Lưu Hạ cũng  đây chính là lời hứa mà bố dành cho , hoặc nên  là một sự tôn trọng của bố dành cho , do đó  bé cũng đồng ý tôn trọng bố .
“Bố, con  . Con  nhớ những lời bố  hôm nay,   con sẽ cố gắng  chọc  giận nữa, con sẽ cùng bố bảo vệ  thật .” Lưu Hạ hứa hẹn một cách trịnh trọng.
Lưu Dịch gật đầu,  vươn tay .