Việc đến nước , chỉ  thể  về phía , nghĩ cách giải quyết thôi.
Cũng may  chuyển  ngoài một phần, nếu  thì tan tác hết cả .
“Lưu Dịch, thế  , phần hàng còn    chuyển cho ,   cho  địa chỉ cụ thể và  lượng cần.”
Suy nghĩ một lúc, Sở Nhất Y đưa  chủ ý của , nếu cô  một chuyến thì chắc chắn sẽ   vấn đề gì.
“Đừng  đùa, cô cứ ở nhà , chuẩn  giúp  ít hàng, những chuyện khác cô  cần lo.”
Lưu Dịch lập tức phản đối ngay, đùa giỡn gì thế, một đám đàn ông thế   để cho một nữ đồng chí xuất đầu lộ diện xông pha  .
Cho dù   đồng ý thì Cố Hướng Đông cũng sẽ  đồng ý, cho nên  , tuyệt đối  .
“   ,   chắc chắn sẽ đảm bảo hơn  , nếu như  tin thì  để   một chuyến thử xem là  .”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cô đừng dùng lời  khiêu khích , hiện tại cô   gia đình ,    chỉ một  nên đừng  bốc đồng như thế, để  nghĩ cách xem . Nếu   thì từ bỏ,  con đường  là thêu hoa  gấm, mà   cũng chẳng  gì to tát cả.”
Cũng   chuyện nhất định  , Sở Nhất Y cũng  cần mạo hiểm như .
“Ông chủ Lưu,    đúng, nếu  lựa chọn  thì  dốc hết sức  cho thật ,   thể  thái độ  thử như thế.”
Dễ dàng từ bỏ   là phong cách của Sở Nhất Y,   cô   một chuyến.
Trong điện thoại cũng   rõ ràng, Sở Nhất Y dứt khoát cúp máy, đợi Lưu Dịch  về  bàn bạc với  .
 Sở Nhất Y cũng  hiểu một ít lời  của Lưu Dịch, chuyện  cần  bàn bạc với Cố Hướng Đông, họ là  một nhà mà.
Đến tối, Cố Hướng Đông trở về, cả nhà đang  ăn tối  bàn ăn, Sở Nhất Y nhắc đến chuyện .
“Em   giao hàng ?”
Cố Hướng Đông dừng đũa,  vợ với vẻ mặt  đồng tình.
“Em  ý , tuyến đường của Lưu Dịch  thể là vẫn  khai thông, hàng vẫn  chuyển  ngoài. Đây là vụ  ăn đầu tiên, nếu    thì   sẽ khó mà  tiếp, nên em   một chuyến.”
Sở Nhất Y   suy nghĩ của .
“Anh  tại  em   một chuyến, nhưng vợ , nếu em   vụ mua bán  thì đó là chuyện lâu dài,  thể mỗi  đều là em  chuyển hàng,   cách khác mở  con đường đáng tin cậy là điều cần thiết nên   tán thành để em  chuyển hàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-621.html.]
Cố Hướng Đông  lý do tại  vợ   một , nhưng  thể để cô  hết tất cả các tuyến đường , nếu  như thế thì  cần vụ  ăn  nữa.
Nếu vợ    gian thần kỳ  mà chỉ là một  bình thường, nếu Lưu Dịch  giải quyết  thì chỉ  thể  rõ là họ vẫn   sự chuẩn  .
“Cũng  là cấp bách, thời gian để Lưu Dịch xử lý  nhiểu, nên em mới  suy nghĩ , em sẽ  một chuyến, qua  ải   tính tiếp.”
Sở Nhất Y  Cố Hướng Đông lo lắng, cô cũng  định   , chẳng qua là vấn đề cấp bách, họ   nhiều thời gian nên…
Nghe vợ  như thế,sắc mặt Cố Hướng Đông dịu .Sở Nhất Y  thấy  rõ nên tranh thủ thời cơ .
“Anh coi như là em nghỉ lễ,  ngoài  du lịch một chuyến.Bao nhiêu năm nay, em cũng    ngoài, đúng lúc  cơ hội , em  mở mang kiến thức.”
Sắc mặt Cố Hướng Đông càng dịu  hơn.
Nghe   như thế, đôi mắt Tiểu Bảo sáng rực, do dự một lúc,   mở miệng.“Mẹ, nếu    ngoài thì cho con  cùng với  ?”
Hử?
Cố Hướng Đông và Sở Nhất Y cùng  Tiểu Bảo.
“Con theo   ngoài  gì?”
Thấy bố    như thế, Tiểu Bảo cảm thấy  khó chịu.
“Không ạ, cũng   gì, con     ngoài mở mang kiến thức nên cũng   nhiều nơi khác  xem phong cảnh,  câu ‘Đọc vạn cuốn sách  bằng  vạn dặm đường’ mà, nên con mới...”
Cố Hướng Đông và Sở Nhất Y  , cuối cùng họ   hiểu .
Nghĩ thấy cũng đúng, Tiểu Bảo cũng lớn , những nơi từng đến chỉ đếm  đầu ngón tay. Nếu như ở thế kỷ hai mươi mốt, cứ mỗi kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, các bậc phụ   đưa con cái  du lịch vui chơi, dù  cũng  những chuyện  đề cập đến trong sách.
“Mẹ, con  như thế, nếu thấy  tiện thì thôi .”
Tiểu Bảo thấy bố    gì, còn tưởng là yêu cầu mà   đưa   họ khó xử nên  mở miệng  một câu.
“Không , cũng   gì  tiện, đến lúc đó con  cùng với .”
Cố Hướng Đông  vợ,  lời cô, cuối cùng vẫn    câu phản đối.
Tiểu Khai thấy  hai cùng    ngoài nên  ầm lên đòi  theo.