Đã quá muộn, lúc   đàn ông trực tiếp cho miệng  gần, thè lưỡi l.i.ế.m đồ uống  tay.
Những  xung quanh  thấy đều cau mày, vẻ mặt đầy kinh tởm tránh sang một bên.
Người    thể ghê tởm như ,   còn dùng bàn tay đó móc ngón chân hôi hám của , hiện tại  cho thẳng  miệng, chẳng  là...
Ôi, quá bẩn thỉu .
Người đàn ông  quan tâm đến những  xung quanh nghĩ gì về ,   uống một cách vui vẻ.
Sở Nhất Y  một lúc, cuối cùng cũng đến gần toa bảy.
Toa sáu gần toa bảy nhất, Sở Y Nhất  từ toa sáu bước ,  thấy cửa toa bảy  hai nhân viên phục vụ mặc đồng phục.
“Làm gì thế? Sao  đến đây?”
Thấy Sở Nhất Y đang  đến, một  chỉ tay về phía cô nghiêm nghị .
“A? Ồ,  chỉ mua  vé , toa phía  quá đông , ngay cả chỗ để  cũng   nên    về phía  xem thử  thể tìm  một nơi nào ít  , chẳng mấy chốc   đến đây .”
Sở Nhất Y nở nụ ,  hai   và điềm tĩnh .
“Phía   còn chỗ trống, cô đừng  về hướng  nữa,   toa phía  xem thử.”
Vẻ mặt của Sở Nhất Y  tự nhiên, cũng hợp tình hợp lý, nhân viên phục vụ  lên tiếng lúc nãy  dịu giọng , chỉ  toa tàu phía  Sở Nhất Y và .
“Được , để   .”
Sở Nhất Y qua quít,   rời   do dự.
Lưu Dịch   công việc như thế ?
Bộ dạng căng thẳng và thận trọng của hai nhân viên phục vụ  khiến Sở Nhất Y  khỏi thắc mắc, chẳng lẽ nơi đây  chất hàng của họ ?
Cô  chắc lắm,  hơn là nên  hỏi A Đông về điều đó.
Lại  một dòng  đông đúc, đến toa tàu  .
Người đàn ông móc ngón chân ở trong toa , Sở Nhất Y  chằm chằm  , ngay  đó   thấy   nhấc m.ô.n.g  lên,  đó lách qua đám đông chạy  khỏi toa.
Bộ dạng nhếch nhác đó khiến Sở Nhất Y  thấy chỉ  bật .
Cô cũng   quan tâm, tiếp tục  về phía .
Khi  ngang qua nhà vệ sinh,  thấy  đàn ông với vẻ mặt bối rối mở cửa nhà vệ sinh.
“Đỡ ,  tự nhiên  ỉa chảy?”
Người đàn ông chau mày, vẻ mặt khổ sở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-624.html.]
“Tiêu chảy, tức là ăn  đồ  sạch sẽ. Chẳng hạn như dùng cái tay móc ngón chân   cầm đồ ăn gì đó...”
Sở Nhất Y  một câu lạnh lùng,  đàn ông ngẩng đầu,  sang thăm dò, chỉ thấy bóng dáng của một  phụ nữ.
“Cô  ý gì?”
Càng  càng thấy quen quen,   là  phụ nữ   ?
“Cô  yên đó,   cô  hạ độc ông đây?”
Nói xong   với tay định tóm lấy Sở Nhất Ý,  thời khắc quan trọng, bụng   kêu lên rột rột,    nữa,    quan tâm đến những chuyện khác, đẩy cửa xông  nhà vệ sinh một  nữa,   xổm trong đó.
Sở Nhất Y  ngoảnh đầu  cũng  thể tưởng tượng  dáng vẻ thảm hại của  đàn ông, cô nhếch khóe miệng, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
 tâm trạng vui vẻ   kéo dài  bao lâu, khi cô  trở  chỗ  thì phát hiện      chỗ của .
“Đồng chí , phiền cô  dậy, đây là vị trí của .”
Đôi mắt Tiểu Bảo sáng rực khi thấy   .
Người phụ nữ  bên cạnh  ,   cũng   chỗ   , nhưng nào ngờ  phụ nữ  vẫn mặc kệ và  xuống.
Tiểu Bảo dễ  hổ,  từng gặp  chuyện như , nhất thời   nên  thế nào.
Chú A Đông ở đối diện cũng  vài câu, nhưng đều  phụ nữ vô thưởng vô phạt  cự cãi ,   là đàn ông, cũng khó mà động tay đến phụ nữ, giằng co một hồi.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Vị trí của cô, cô  là của cô thì nó là của cô , nó   tên cô ?”
Người phụ nữ liếc  Sở Nhất Y với vẻ mặt khinh bỉ.
Nhìn thấy phụ nữ như , Sở Nhất Y thật sự   he he, dạo  thật sự    thể  những chuyện    hổ  như lẽ đương nhiên.
“Nó    tên của ,   quyết định , cô cũng  quyết định , nhưng cũng sẽ   quyết định .”
Sở Nhất Y lấy vé tàu , giơ lên  mặt  phụ nữ.
“Cô  đây là vé của cô thì là của cô ? Cô cũng đừng đưa  xem,    chữ, xem  hiểu.”
Người phụ nữ   tấm vé  tay Sở Nhất Y.
“Cô xem  hiểu, cũng chẳng , cô đưa vé cho  xem là  .”
Sở Nhất Y   ,  phụ nữ  trở nên ấp úng và  tự nhiên .
“Cô là ai thế? Dựa  cái gì   đưa vé cho cô xem?”
Người phụ nữ ôm đồ đạc  lòng, nghểnh cổ, từ chối lấy vé của chính .
Sở Nhất Y cũng  phí lời, đúng lúc  thấy nhân viên phục vụ ở cách đó  xa, cô giơ tay vẫy vẫy.