A Đông cũng thức giấc, tranh thủ thời gian , nhanh chóng  cho Sở Nhất Y  những gì   thấy tối qua.
Sở Nhất Y  chằm chằm mặt bàn thật lâu và   gì.
Chuyện  tuyệt đối  đơn giản như thế, nhiều thứ như    bảo vệ kỹ càng,  thể nào là giả .
Nếu là thật thì   khả năng đây là một lô buôn lậu di vật văn hóa, là những  đó giao dịch lén lút.
Cho nên cử   trông toa bảy chắc chắn   để bảo vệ lô lương thực  đúng ?
Sở Nhất Y  ngờ, cô chỉ  vận chuyển một chuyến hàng đơn giản, nào ngờ  gặp  chuyện như , thật là xui xẻo.
Nếu cô  phát hiện  thì e là    khác bán mất , còn cô đang đếm tiền giúp  khác.
Nếu như những chuyện  chỉ là một  phỏng đoán thì những chuyện xảy  tiếp theo nhất định sẽ nghiệm chứng những suy nghĩ của cô.
Dọc đường nhóm  Sở Nhất Y   qua  nhiều trạm dừng, bởi vì cái cảm giác  cứng quá  thoải mái nên  chung tiền để A Đông đặt  giường .
Hơn nữa, tối qua tuy  là hoảng sợ nhưng  nguy hiểm, nhưng cuối cùng vẫn lộ mặt, nếu xảy  chuyện gì thì nhất định sẽ   khác nhận  ngay,  đúng lúc đổi địa điểm khác, Tiểu Bảo cũng  thể nghỉ ngơi.
“Sao  Tiểu Bảo? Trước đây   con hứng thú   ngoài, giờ cảm thấy thế nào?”
Sở Nhất Y thấy Tiểu Bảo  chút uể oải, cô để quả trứng  bóc sẵn ở  mặt  , cong khóe miệng  hỏi.
“Có  khó chịu, nhưng con vẫn mong chờ phần  của chuyến .”
Tuy  uể oải nhưng Tiểu Bảo cảm thấy khá , khi nào thì  thể trải nghiệm những điều  ở khắp nơi trong thành phố đó?
“Mẹ hy vọng con  thể duy trì sự nhiệt tình .”
Sở Nhất Y  khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Tiểu Bảo, trong lòng cảm khái thằng bé   trưởng thành ,  thể chịu đựng gian khổ hơn cả tưởng tượng.
“Mẹ yên tâm, con sẽ  gây trở ngại cho . Con đến đây là  nhiệm vụ, con  hứa với bố là sẽ bảo vệ  thật .”
Tiểu Bảo cắn hai miếng trứng gà  miệng, phồng má .
Sở Nhất Y     và   gì.
Lúc , trong toa truyền đến tiếng ồn ào.
Tiểu Bảo tò mò  dậy, vươn cổ  về phía phát  âm thanh,    thấy  vài  mặc đồng phục đang tìm kiếm thứ gì đó ở toa phía .
A Đông  Sở Nhất Y,  gần một chút mới hiểu, hóa  bọn họ   tàu  đồ vật quý giá  thất lạc nên hiện tại đang  tìm.
Sắc mặt A Đông  chút  đổi,   kể hết cho Sở Nhất Y tất cả những gì mắt thấy tai .
Sở Nhất Y hiểu ngay, hôm qua A Đông tiện tay tìm  một thứ  cho cô xem, nào ngờ  rút dây động rừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-627.html.]
“Anh đưa thứ đó cho , để   giải quyết.”
Khi A Đông   ngoài, ông bà chủ  dặn kỹ là  bảo vệ Sở Nhất Y thật , dù  chuyện gì xảy  cũng  để cô gặp nguy hiểm.
Hiện tại rõ ràng là nhằm  thứ mà tối qua    lấy , dù thế nào cũng  thể cho  tay Sở Nhất Y.
“Không   nào thích hợp hơn  , cô yên tâm, bọn họ sẽ  tìm  .”
Sở Nhất Y  để tâm chút nào, nhưng  nhớ tới một chuyện khác.
Tiểu Bảo  thứ  đưa cho  với vẻ mặt từ chối.
“Mẹ, con  thể  đổi...”
Mẹ cho   cái gì, từ  xuống , từ trong  ngoài, còn  mũ, cứ bắt    để cho  .
Cậu  thực sự thấy ghét.
 ai  ,     vô cùng kiên định,  còn cách nào,   chỉ đành đổi.
Sau khi đội mũ lên, hì, ba    từ phía   đến cũng  chắc  nhận   .
Cậu  vốn cho rằng bản   đổi như  cũng đủ lớn , nhưng khi  thấy  từ trong nhà vệ sinh  ,   sững , há hốc miệng, vẻ mặt  thể tin .
“Mấy ngày  hãy gọi là bố, nhớ ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Sở Nhất Y   trang phục của Ngô Dụng, hơn mười năm  trôi qua, nếu   từng gặp Ngô Dụng thì nhất định sẽ cảm khái rằng thời gian hình như  đối xử   với cô, con d.a.o thời gian  để  dấu vết gì  khuôn mặt của cô.
“Mẹ, ồ, , bố.”
Tiểu Bảo  ánh mắt   , vội vàng sửa lời.
“Bố, bố  gì thế,   mặc như thế ?”
Tiểu Bảo  hiểu, thấy chú A Đông đang ở phía   đến,   cảm thấy đầu óc rối bời,  chú A Đông cũng  đổi ?
Rốt cuộc   đang  gì thế?
“Đừng  hỏi nhiều, mau về giường  .”
Thấy những  đó tiến  gần, Sở Nhất Y kéo Tiểu Bảo   giường  cùng.
Cô và A Đông  ở hai chiếc giường bên , nhắm mắt lim dim ngủ.
“Tỉnh dậy.”
Một trận tiếng bước chân từ xa đến gần,  đến cạnh giường  của Sở Y Nhất bọn họ, cũng   là  dùng thứ gì gõ tiếng “ầm ầm”.