Vẫn   hết lời  ôm lấy eo của Giang Sơn, vùi đầu  n.g.ự.c    nức nở.
“Em  gì thế,  sẽ  rời khỏi  con em, tính cách của em hiền lành yếu mềm, nếu    thì em sống thế nào.”
Đường Hân trong lòng  Giang Sơn   như , trong lòng  chút vui mừng, nhưng  biểu lộ  bên ngoài.
“Em  thể, con bé Lạc Lạc  chịu nhiều vất vả , con bé cần  , em  thể…  thể ích kỷ chiếm lấy . Anh Sơn, nếu   về thì em sẽ  ngăn cản .”
Ở trong lòng Giang Sơn, Đường Hân ngẩng đầu   đàn ông với khuôn mặt đẫm nước mắt, tựa như  hạ quyết tâm  lớn .
Giang Sơn  thấy  đau lòng.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Vậy em  cần  nữa  ?”
Đường Hân lộ  vẻ thẹn thùng,  đó đánh nhẹ Giang Sơn.
“Anh Sơn, em  chuyện nghiêm túc với  đấy.”
“Được ,    mà,   xử lý thế nào , em cũng đừng coi  là  ngoàicó  ?Thôi ngủ .”
Nói xong, cũng  cho Đường Hân phản kháng,   ẵm đến giường  đắp chăn cho cô  thật chu đáo.
“Đừng lo nữa,  chuyện cứ để .”
“Ừm.”
Lúc  Đường Hân mới thực sự yên tâm, ôm lấy cánh tay của Giang Sơn, mãn nguyện nhắm mắt .
Ở bên , A Đông đang xử lý đống hàng   mang đến,   về nhà khách  cùng Sở Y Nhất đặt sẵn  đó.
Vừa định trở về phòng nghỉ ngơi thì Sở Y Nhất mở cửa gọi .
“A Đông, đến đây một lát,   chuyện   với .”
“ đến đây.”
A Đông cũng  nghĩ ngợi gì nhiều, chuyện    thể giải quyết suôn sẻ như  là nhờ Sở Y Nhất bày mưu tính kế, hiện tại sự ngưỡng mộ của   dành cho Sở Y Nhất chỉ   sự ngưỡng mộ dành cho ông chủ.
Sở Y Nhất bảo    về phía đông,   tuyệt đối sẽ   về phía tây.
“Anh tìm cơ hội đưa cho trưởng tàu thứ , bảo   phát  nhiều nhiều.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-644.html.]
A Đông cúi đầu , Sở Y Nhất  cầm tờ rơi như  đó,     khác với  .
Nội dung của tờ đầu tiên là  sắp xếp dựa  sự việc của cô bé Giang Ngải Lạc, cảnh báo   cách thoát khỏi nguy hiểm khi gặp  chuyện như , những  xem gặp  những chuyện tương tự như thế   …
Đặc biệt là cách xử lý tình huống nguy hiểm khiến A Đông  thấy cảm phục,  cảm khái một  nữa, thật sự   đầu óc Sở Y Nhất  bằng gì, tại  bên trong   nhiều ý tưởng tuyệt vời như .
Tờ còn   về lô di vật văn hóa do cảnh sát mang về, cô miêu tả chi tiết, độ dài cũng nhiều hơn, cô dán  nhiều ảnh lên đó, bao quát gần như  bộ di vật văn hóa, theo cách , hầu hết   đều nắm rõ lô hàng di vật văn hóa  gì bên trong.
Không cần Sở Y Nhất cẩn thận giải thích, A Đông cũng  tại   trưởng tàu đăng những thứ .
Một là để cảnh báo những phần tử phạm pháp rục rịch ngóc đầu trong bóng tối, thứ hai là để nhắc nhở những   tàu đừng mê  mà rơi  cạm bẫy của kẻ khác.
Điểm cuối cùng, cũng  thể coi như  với những  nhận di vật văn hóa đừng ngại  dậy, lô hàng  đến  thì gửi đến đó, đừng treo đầu dê bán thịt chó.
Sở Y Nhất  về cũng suy nghĩ, quyết định bản    điều gì đó,tuy  như thế  chắc  phát huy tác dụng nhưng  thể  một ít.
“Ngày mai  sẽ  kiểm tra chuyến tàu gần đây nhất của  , cố gắng giao cho   trong thời gian sớm nhất.”
Lẽ  lúc     theo tàu về , A Đông  rõ nên     ngóng tin tức.
“ , A Tín  với ,  điều tra  một ít tin tức lô hàng di vật văn hóa , đúng như  nghĩ,   lén lút hành động,  bán chúng  ngoài, cũng may   ngăn cản, nếu  thì chúng   tổn thất .”
A Đông cũng  rõ  lẽ đây   là  đầu,  đây chắc chắn   mang  ngoài  ít.
“Vậy các   điều tra  ai  việc  ?Ngoài , liệu các   thể ngăn chặn ?”
 như A Đông nghĩ, đây   là  đầu tiên, cũng chắc chắn   là  cuối cùng. Là một  Trung Quốc, tình cảm yêu nước ngấm sâu trong xương cốt khiến cô  thể chịu đựng  những điều như  xảy .
“Mặc dù  xác thực, nhưng trong  nhiều manh mối,  một  luôn thường xuyên xuất hiện,  tên là Giang Sơn, hơn nữa vợ chồng  cũng  báo cáo , xem   sẽ  khoanh tay  .”
Giang Sơn ư?
Họ Giang ư?
Điều   Sở Y Nhất nghĩ ngay đến Giang Ngải Lạc, dạo gần đây cái họ nay xuất hiện khá nhiều ở chỗ cô.
“Được,  gì cần   thì các  cứ .”
Có Lưu Dịch  tay, Sở Y Nhất cũng yên tâm hơn, cô  tin tưởng Lưu Dịch.
Sáng sớm ngày hôm , Giang Sơn thức giấc  đến  cửa phòng ngủ của Giang Ngải Lạc.