Con bé  đấu với , quá là non nớt,  của mày   là đối thủ của tao, mày thì là cái thá gì?
Một nhóm   những suy nghĩ khác , nhưng  tất cả, họ đều  chung một điểm đến.
Cố Hướng Đông  đợi bên ngoài ga xe lửa từ  sớm cùng Tiểu Khai, vợ   với  là gần đến nơi , nhưng  tàu vẫn  đến?
Anh liên tục  đồng hồ,   đường ray xe lửa ở phía xa.
Đã nửa tháng ,  và vợ  lâu   xa  như ,   nhớ cô thì   là  dối.
“Bố, bố đừng   qua   hoài nữa.”
Khai Tâm thực sự  chịu nổi bố  nữa , mới  một lát mà    tới  lui  bao nhiêu ?
“Vù vù”
Tiếng gầm rú của đoàn tàu từ xa đến gần,   đang đợi  sân ga  lượt  dậy tiến về phía .
Cố Hướng Đông cũng cầm tay Khai Tâm, nhưng  chen lên phía ,  dẫn con, quá đông ,  an .
Sở Nhất Y và Tiểu Bảo từ  toa tàu  xuống,  quá đông, nhất thời   thấy Cố Hướng Đông, vẫn là Tiểu Bảo cao hơn cô,    thấy vị trí của Cố Hướng Đông ngay,   đó kéo Sở Nhất Y nhanh chóng chen  khỏi đám đông.
“Mẹ, .”
Khai Tâm đến bên cạnh Sở Nhất Y và Tiểu Bảo, cố thoát khỏi bàn tay của Cố Hướng Đông  chạy về phía Sở Nhất Y.
Nhìn thấy cô bé lao về phía ,   thấy Cố Hướng Đông  theo phía , Sở Nhất Y cong khóe môi nở nụ  hạnh phúc.
“Ôi trời, chậm thôi,  sắp  con đụng ngã  .”
Cô bé cũng sắp thành thiếu nữ , bởi vì  ăn ngon ngủ kỹ, cô bé  ‘khỏe’ hơn những đứa trẻ cùng tuổi, khi cô bé chạy đến xà  lòng Sở Nhất Y, thật khiến cô  đỡ nổi.
“Mẹ, cuối cùng   về ,    là mấy ngày qua con sống thế nào , vất vả lắm.”
Cô bé ngẩng đầu khỏi lòng Sở Nhất Y, bắt đầu nũng nịu với cô.
“Ôi,  con đến đây? Mẹ thấy con vẫn  , sắc mặt hồng hào, hình như mập lên ít  đấy.”
Bẹo chiếc má mũm mĩm, Sở Nhất Y trêu con gái của .
“Hả? Có thật  ạ? Con mập  ? Con   mà,  ăn  ăn, đồ ngọt dì đều cho con ăn,  xem, mập lên  ...”
Cô bé    , cũng  là mập sẽ  , ngay cả  cũng  như , xem  cô bé thực sự mập lên .
Lúc , cô bé bĩu môi, cúi đầu   cái vụng nhỏ của .
“Được ,  đùa con đấy,  mập chút nào, Khai Tâm của chúng   mập, còn gầy  nữa, đợi  về nấu đồ ăn ngon cho con, chịu ?”
Tự    những lời đả kích  khác thì cũng  tự chấn chỉnh , Sở Nhất Y vội vàng an ủi cô bé.
“Bố.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-653.html.]
“Bộ trưởng Cố.”
A Đông và Tiểu Bảo chào hỏi Cố Hướng Đông.
“Ừm, A Đông, vất vả , cảm ơn   chăm sóc hai  con họ  đường .”
Cố Hướng Đông đưa tay , A Đông nở nụ  và bắt tay.
“Bộ trưởng Cố,  quá coi trọng  ,  thực sự   gì cả, là chị dâu  giúp   nhiều.”
Chuyến    chỉ giao hàng an , đúng hẹn mà còn  thông con đường , giảm bớt bao nhiêu lượng công việc cho những chuyến  ăn tiếp theo của họ.
Dù  thì hiện tại   cũng phục Sở Nhất Y sát đất.
“Được ,  ,   cũng đừng khách sáo với  nữa, chú về nhà  .”
Sở Nhất Y  hai , sợ họ  tiếp tục hàn huyên nên vội cắt ngang.
“Chị dâu,  em cũng  quấy rầy cả nhà đoàn tụ, em trở về báo cáo ông chủ.”
Họ là một gia đình,      kỳ đà cản mũi.
“Phù, cuối cùng cũng về đến nhà, phong cảnh bên ngoài   đến mấy cũng  thoải mái bằng tổ ấm của .”
Sở Nhất Y trở về phòng, đặt đồ xuống, thở phào nhẹ nhõm.
Cô về đến nhà mới cảm thấy thoải mái hẳn.
“Này,   gì , mấy ngày  em  tắm, khắp  đều  mùi.”
Cố Hướng Đông từ phía  ôm lấy Sở Nhất Y, cô kêu lên một tiếng, cơ thể cô thực sự quá dơ,  thấy cô vẫn   xuống  .
“Vợ,  nhớ em ...”
Sở Nhất Y vỗ tay Cố Hướng Đông,   vẫn bất động, dựa đầu  vai Sở Nhất Y.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lẩm bẩm.
Lúc ,  cảm thấy lòng  như  lấp đầy, thật vui khi vợ   về.
Nghe  lời  của chồng, Sở Nhất Y  động đậy nữa, cũng  hất tay   nữa.
Chỉ thấy trong lòng ngập tràn niềm vui.
“Già cả ,  còn như thế? Không sợ   chê  .”
Hai  ở bên  hơn mười năm, tình cảm dần dần   thế bằng tình cảm gia đình  thiết,   đàn ông   dễ xúc động như .
“Ai chế ? Ông đây nhớ vợ    ? Nếu  nhớ vợ  thì mới   đấy.”
Khuôn mặt Cố Hướng Đông cũng  chút nóng lên,   ít khi  những lời như  với vợ, nhất là hiện tại  lớn tuổi, vợ  như   cũng cảm thấy ngại ngùng.