Lúc đầu Giang Sơn còn  về, nhưng bên ngoài cuộc sống càng ngày càng ,    về cũng giảm , dần dần cũng   về nữa.
Một mặt là do   bên gối dịu dàng, mặt khác là do Chu Lộ  đồng ý với công việc hiện tại Giang Sơn đang .
Bao nhiêu năm  gặp,   hiện tại Chu Lộ thế nào ? Cô   trách   ?
Càng nghĩ nhiều thì  càng thấp thỏm bước chân tiến về  càng chậm dần.
Giang Ngải Lạc mặc kệ bố, cô bé chạy đến căn nhà cách đó  xa.
Vẫn là nơi họ  ở  kết hôn...
“Mẹ,  ơi, con về ...”
Giang Ngải Lạc chạy thật nhanh  nhà,  mở cửa   thấy  đang loay hoay với lấy cốc nước  bàn.
Nghe giọng  của cô bé, cô  vui mừng  đầu  .
Giang Ngải Lạc chua xót trong lòng, hít thở sâu vài  mới xua   nóng trong đôi mắt.
“Lạc Lạc...”
Vẫn   xong  ho một tiếng.
“Mẹ.”
Cô bé vội chạy đến, sờ  cốc nước, thấy nước  nguội , cô bé vội rót một ít nước nóng trong ấm ,  đó bưng cốc nước tới gần miệng Chu Lộ.
Chu Lộ nắm lấy tay Giang Ngải Lạc, uống vài ngụm nước mới hồi phục .
“Con ngoan, con chịu khổ .”
Khóe mắt cay cay, cuối cùng  kìm , nước mắt lăn dài.
Mẹ là như thế, lúc nào cũng đặt cô bé ở vị trí đầu tiền,  hỏi cô bé là  tìm  bố  , cũng  hỏi điều gì khác, chỉ nhẹ nhàng một câu con chịu khổ .
“Mẹ,  , con lớn , chút chuyện  nhằm nhò gì. Trước lúc con , chẳng   để tiền  ,      khám bệnh?”
Khẽ chạm  cánh tay ,   gầy , siết chặt thế , cảm giác chỉ còn  bộ xương.
“Nhìn cái gì thế, bệnh cũ mà thôi, gắng gượng là qua thôi mà.”
Chu Lộ mắc bệnh  lâu, trung khí  đủ,  lời tức giận khá yếu ớt.
Khi Giang Sơn  đến cửa thì  thấy câu  .
Bước chân dừng  ở đó.
Nhìn đồ đạc quen thuộc trong phòng,  Chu Lộ   giường,    thể tin  mắt .
Đây  còn là Chu Lộ dịu dàng, xinh  và hào phóng trong ký ức của  ?
Lúc , khuôn mặt cô  gầy gò, đôi mắt lồi to bất thường, to nhưng thiếu sức sống, gương mặt tái nhợt, cả  trông  vẻ  yếu ớt.
Sao  thế ?
Chu Lộ cũng  thấy Giang Sơn ở ngoài cửa,    ngược sáng,   rõ vẻ mặt.
Trước đây, cô  cũng nhiều  tưởng tượng  cảnh tượng      cửa nhà,  nghĩ nếu gặp    thì sẽ thế nào?
Tức giận đuổi   ?
Hay sẽ cãi  một trận?
Hay kể lể với   rằng bao năm qua khó khăn như thế nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-655.html.]
 hiện tại thật sự    mặt  , trong lòng Chu Lộ  cảm thấy bình yên vô cùng.
Cô  ngẩng đầu  với Giang Sơn.
“Anh về  ...”
Không một lời oán trách,  một lời trách mắng,  một tiếng gào , lời  nhẹ nhàng như nặng nghìn cân rót  lòng Giang Sơn.
Anh  nghẹn ngào.
Khẽ “ừm” một tiếng.
Rồi nhấc chân   nhà.
“Đi thôi,  đưa em đến bệnh viện.”
Nói xong,   cúi xuống bế Chu Lộ lên.
Giang Ngải Lạc vội vàng lùi  phía  nhường chỗ cho bố.
Không ngờ   từ chối.
“Giang Sơn,  vội.”
Cô  đưa tay nhẹ nhàng chặn bàn tay của Giang Sơn,  đó  đầu   với Giang Ngải Lạc.
“Lạc Lạc, con đỡ   dậy.”
Giang Ngải Lạc  Giang Sơn,   , cuối cùng cô bé đỡ   dậy dựa  giường,  đó kéo chăn mền đắp lên   cô bé.
“Lạc Lạc, bà nội Lưu đang sắc thuốc cho , con  xem  xong ?”
Chu Lộ vỗ tay Giang Ngải Lạc, khẽ .
Giang Ngải Lạc   chần chừ, nhưng cuối cùng vẫn  lời   ngoài.
“Đừng cố chấp nữa, cùng  đến bệnh viện,  chuyện gì thì đợi  khi em khỏe    với .”
Chu Lộ như thế khiến Giang Sơn thấy rối bời, bộ dạng   sức sống, tức giận, hiện tại   chỉ  cô  cãi  với .
“Bao nhiêu năm nay  sống bên ngoài   ?”
Chu Lộ như thể   thấy lời   , cô  chỉ  hỏi những điều cần hỏi.
“Lộ Lộ, ... xin  em...”
Giang Sơn cúi đầu,  dám   đôi mắt yên bình của Chu Lộ.
“Bao nhiêu năm nay   về nhà thì em   .”
“Vậy tại  em...”
Giang sơn  thể hỏi tiếp  nữa,  hỏi như thế nào, lấy tư cách gì để hỏi đây.
“Tại    tìm ,  giữ  ?”
Chu Lộ   những điều Giang Sơn  dám .
Cô  chậm rãi thở dài.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Anh ,   em  ngu ngốc  ? Ngày đó lấy  chỉ vì em yêu ,  cũng yêu , em  sống bên  trọng đời,  thế nào cũng bằng lòng...”
Bao gồm cả việc cắt đứt  ràng buộc với gia đình, từ đó về  chỉ   bên cạnh.