“   còn yêu em nữa, em     thế nào. Dạo gần đây, em vẫn luôn suy nghĩ,      sai điều gì, ngày đó  nên đồng ý để  đến nơi xa đó một  chịu nhiều cực khổ, nếu    ngoài thì cả nhà ba  chúng  tuy cuộc sống  vất vả những vẫn là một gia đình,  đúng ?”
Chu Lộ chậm rãi ,   cảm xúc thăng trầm, Giang Sơn khẽ cúi đầu,  mũi chân của .
“Em từng hận , khi Lạc Lạc  bệnh, em   tiền  khám bệnh cho con, em từng hận , khi    với em rằng    phụ nữ khác bên cạnh,  phụ nữ đó  sinh con trai cho . Em từng hận , khi Lạc Lạc  bắt nạt,  nó là đồ con hoang  cha…”
Chu Lộ thở hổn hển, hít sâu mấy  mới cố nén  ho khan.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang sơn nắm chặt tay, tất cả là  tại .
“Vốn dĩ em nghĩ, cứ  ,   đường , em  đường em, em nuôi nấng Lạc Lạc, dù  chịu vất vả vẫn  thể nuôi nó thành , sẽ   phiền đến cuộc sống hạnh phúc   của , nhưng Giang Sơn , em  cầm cự nổi nữa ...”
Nước mắt Giang Sơn đột nhiên chảy dài  má, trong lòng chợt bối rối,   ngẩng đầu lên và nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Lộ.
“Em lừa  đúng ? Em cố ý chọc tức  đúng . Giờ chúng  đến bệnh viện, đến bệnh viện  nhất,   tiền,  sẽ tìm bác sĩ  nhất cho em   ?”
Giang Sơn    vén chăn,    bế Chu Lộ chạy đến bệnh viện.
Nước mắt  nhỏ xuống cổ Chu Lộ, trong cổ  chút lạnh.
Khó khăn lắm mới bế  Chu Lộ lên,   nhận  cô gái vốn   hình cân đối  đây   trở nên gầy gò như , cô  chỉ  nép  lòng  , nhẹ như một đứa trẻ.
Nước mắt Giang Sơn càng rơi nhiều hơn,    đến mức  kiềm nén  nữa.
Trước đây    cảm thấy    sai điều gì, nhưng hiện tại   mới thực sự nhận    sai,  mang đến sự tổn thương  thể nào xóa nhòa cho Chu Lộ.
“Giang Sơn, vô ích thôi...”
Chu Lộ thì thầm bên tai giang sơn, nước mắt tuôn rơi từ đôi mắt nhắm nghiền.
Giang Sơn cuối cùng bật  như một đứa trẻ.
Rất lâu , Giang Sơn vẫn   , Đường Hân cũng  thể  yên  nữa, cô   dậy rời khỏi nhà khách.
Vừa   hỏi đường, cuối cùng cô  cũng tìm  nơi Giang Ngải Lạc sống cùng .
“Giang Sơn, điều duy nhất em  yên tâm đó chính là Lạc Lạc, em   khả năng, con bé  cùng em chịu quá nhiều thiệt thòi, hy vọng     thể chăm sóc thật  cho con bé...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-656.html.]
“Mẹ, con  cần, con chỉ cần  thôi,   ở bên, con bằng lòng ăn cám nuốt rau, ,  đừng bỏ con một , con chỉ   thôi.”
Giang Ngải Lạc vốn   lời , cô bé   ngoài, tìm khắp nơi cũng  thấy bà nội Lưu sắc thuốc ở  nên đành   .
 cô bé   thấy gì?
Vừa  đến cửa  thấy bố  đến mức  kiềm chế , tim cô bé đột nhiên đập thình thịch,  cảm giác  xảy  chuyện lớn mà   .
Hiện tại  thấy ,   giao cô bé cho bố, cô bé càng thêm hoang mang, cô bé  cần, cô bé   theo ai cả, chỉ sống với  thôi.
Nghe , Chu Lộ cảm thấy xót xa.
Giang Sơn phản bội, cuộc sống khổ cực, cô  đều  thể chịu đựng , hơn nữa cũng  quan tâm, nhưng Lạc Lạc thì  .
Đây là cốt nhục tình  cô  mang thai mười tháng sinh , cô  chỉ  cho cô bé tất cả  thứ, nếu  thể thì cô    để cô bé chịu cực khổ, nhưng tính một đằng  một nẻo.
Chưa kể đến là  lo  nghĩ, ngay cả cơm áo cơ bản nhất cũng  thể cho cô bé thứ  nhất,  theo cô  bao nhiêu năm nay, thực sự chịu  nhiều cực khổ, rõ ràng  mười ba mười bốn tuổi , nhưng  thể   bằng đứa trẻ mười một mười hai tuổi.
Nếu  thể thì cô cũng  ở bên và  cô bé trưởng thành, kết hôn sinh con, bước  cuộc sống hạnh phúc của chính .
    đây, cô   thể đợi  nữa, cục cưng của cô    sẽ  một  đối mặt với cuộc sống  thế gian .
Vậy nên hiện tại cô     thù oán gì với Giang Sơn, cô  chỉ  dốc hết sức  để mưu cầu một cuộc sống  định cho Lạc Lạc.
“Lạc Lạc...”
Vừa mới mở lời   kìm  nữa, ôm chầm lấy cô bé, đau lòng  thể thở nỗi, cô  thực sự   rời xa cô bé.
“Mẹ...”
Hai  con ôm  , Giang Sơn  bên cạnh, mắt cũng đỏ hoe.
Cuối cùng,   đưa tay  ôm cả hai  con  lòng.
Bỏ qua những tiếng  đàu đớn dằn xé, cả gia đình  ngăn nắp, gọn gàng.