Dù thế nào  nữa, nếu  ghép quả thận của Lạc Lạc cho Chu Lộ thì  cho cô  , cho nên hôm nay Sở Y Nhất mới tới đây để  chuyện  với cô .
“Cô  .”
Sở Y Nhất đỡ Chu Lộ  cao hơn chút,  vẻ mặt nghiêm túc của Sở Y Nhất, trong lòng  khỏi  chút nặng nề.
“Chị Lộ, chỉ cần tìm  nguồn thận phù hợp thì bất cứ lúc nào cũng  thu hoạch...”
Nghe Sở Y Nhất  , tim Chu Lộ đập thình thịch, nhưng cô  nhanh chóng điềm tĩnh .
“Vậy tìm nguồn thận phù hợp  khó ? Có cần nhiều tiền ?”
“Đã tìm thấy một .”
Sở Y Nhất cảm thấy  khó   những lời  nên chậm rãi .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Có thật ?”
Chu Lộ  ngờ  chuyện  suôn sẻ như thế, cô  kích động  Sở Y Nhất.
“ thế,  thích hợp với chị, đó là Lạc Lạc.”
Khi Chu Lộ  thấy cái tên Lạc Lạc từ miệng Sở Y Nhất phát , cảm giác như thời gian  đóng băng.
Đầu óc cô  trống rỗng, nhất thời  nghĩ   cái gì.
Phải mất một lúc  mới hoảng hồn .
“Ý cô  là nếu   sống tiếp thì cần   quả thận của Lạc Lạc,   như thế ?”
Chu Lộ  Sở Y Nhất, ánh mắt  phức tạp.
“ thế, nhưng chị Lộ ,  quả thận   Lạc Lạc cho chị,   nghỉ ngơi điều dưỡng, Lạc Lạc cũng sẽ   vấn đề gì,  thể là thể chất sẽ kém  một ít nhưng sẽ   hại đến căn bản…”
“Cô đừng  nữa,  sẽ  đồng ý,  là một  vô dụng,   là một   ,  thể cho con bé một cuộc sống sung túc, giờ    cướp  một cơ thể đang khỏe mạnh của con bé .”
Chu Lộ thẳng thắn từ chối,  chút do dự.
Không  hại đến căn bản, nhưng vẫn  tổn thương, cô    Lạc Lạc mạo hiểm.
“, ,    thì con cần sức khỏe để  gì? Nguyện vọng lớn nhất của con là cùng  sống một cuộc sống đơn giản, con    rời xa con…”
Sở Y Nhất  Giang Ngải Lạc giàn giụa nước mắt ở ngoài cửa, nghẹn ngào .
“Mẹ, ăn cơm thôi...”
Giang Ngải Lạc thấy  đang nhắm mắt   giường bệnh, cô bé khẽ gọi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-669.html.]
Kể từ    dì Sở đến,  chẳng quan tâm đến cô bé, tâm trạng cũng  , cô bé ở bên cạnh lo lắng nhưng   cách nào.
“Mẹ...”
Gọi một tiếng, Chu Lộ  phản ứng gì.
  thấy giọng  của  khác.
“Ái chà, hai  con   thế? Giận dỗi gì chứ?”
Đường Hân mặt mày hớn hở   phòng bệnh,  Chu Lộ  lưng về phía Giang Ngải Lạc,  để ý đến cô bé, trong lòng cô   vui mừng.
“Chị ,   là em  chị, hiện tại chị chỉ  thể nhờ  đứa con gái  , thế mà chị còn bỏ mặc  quan tâm, chắc chị  lẻ loi   .”
“Có những kẻ miệng chó  thể khạc  ngà voi, dì    chuyện ? Không   thì câm cái miệng đáng ghét đó , cháu thấy cái miệng đó của dì là để gây phiền cho  khác.”
“Lẻ loi  ”, mấy chữ  giống như cây kim đ.â.m  tim cô bé.
Giang Ngải Lạc chỉ  khâu cái miệng của Đường Hân .
“Cái con bé c.h.ế.t tiệt , cũng mồm mép thật, dì khuyên cháu là khách sáo với dì một chút. Nếu  cháu   thì sớm muộn gì cháu cũng  nương nhờ  bố, đến lúc đó chúng  sống cùng , nặn cháu thành hình tròn méo là do dì quyết định, đừng vì cái miệng lanh lợi của  để  chôn vùi những ngày tháng    .”
Đường Hân hung dữ đe dọa Giang Ngải Lạc.
Đôi mắt Chu Lộ vốn đang nhắm nghiền bỗng mở .
“Chuyện  dì yên tâm, cháu sẽ  cho dì cơ hội nặn méo hình tròn ,  cháu sẽ nhanh chóng khỏe , dì hãy bỏ suy nghĩ bẩn thỉu của  .”
Giang Ngải Lạc đáp trả  nể nang,  phụ nữ độc ác , cô  sẽ   cơ hội ,  sẽ  , chỉ cần   ở bên thì  ai  thể bắt nạt cô bé.
“Đừng  mơ tưởng nữa,  bộ dạng hiện tại của  cháu  thể khỏe  ? Tốt hơn hết là giờ cháu hãy lấy lòng gì,  đầu   dì còn  thể đối xử  với cháu hơn.”
Đường Hân vênh váo tự đắc .
“Quên  cho cháu , hôm nay dì và bố cháu trở về,   sẽ    đây nữa, đừng  là dì  lịch sự, dì đến đây để chào tạm biệt, dù  thì chuyến     thể  gặp   nữa...”
Vẫn   xong, Đường Hân  bụm miệng .
“Có lẽ là  để cô thất vọng .”
Chu Lộ chống  định  dậy, Giang Ngải Lạc vội vàng  đỡ cô .
“Có  cô nghĩ rằng mấy    để ý tới cô là bởi vì sợ cô, mới  cho cô ngạo mạn như thế, hết   tới  khác thách thức .”
“Chẳng lẽ   ?”
Đường Hân cho là như thế, vài  tiếp xúc  đó, Chu Lộ   với cô  lời nào, nhưng con bé miệng mồm lanh lợi   cãi  với cô  vài .