Bố vẫn  tha thứ cho , hiện tại cũng cha   nhận .
Nghĩ đến đây, cô  cảm thấy đau đớn đến mức  thể thở .
“Bố, nhưng mà em gái bọn họ...”
Người đàn ông cũng  hiểu, rõ ràng em gái nhỏ tuổi hơn , nhưng hiện tại  trông  vẻ hơn già dặn hơn, dáng vẻ gầy yếu, sắc mặt cũng  ,  cần nghĩ cũng  mấy năm qua cô  sống   .
Lúc    thấy,  lẽ trong lòng ít nhiều vẫn tự an ủi chính , hi vọng cô   một cuộc sống  , bọn họ cũng thấy yên tâm.
 hiện tại tận mắt  thấy cuộc sống cô  thế nào, chẳng lẽ  mặc kệ ?
Anh   thể nào chấp nhận quyết định của bố .
“Bố  là đưa bố về.”
Ông cụ thở hổn hển,  Chu Xương  im tại chỗ nên ông cụ tự  đẩy xe.
“Bố đừng động đậy nữa, để con đẩy bố về là  .” Anh   đẩy về.
“Mẹ, họ cứ thế   ? Không quan tâm đến  ? Người một nhà   nhẫn tâm như thế?”
Bao nhiều năm  cuối cùng cũng gặp  , hiện tại chuyện gì đang xảy ,    gì khiến ông ngoại tức giận nhiều năm như thế?
Huống hồ, hiện tại sức khỏe của    , sắp   phẫu thuật ,   nhẫn tâm bỏ  như thế?
Trong lòng Lạc Lạc tràn đầy oán trách ông ngoại và  vì  rời .
Cô bé  hiểu.
Đừng  là Lạc Lạc  hiểu, cô bé  bệnh cạnh  đáng thương, họ cũng  thấu hiểu, nhưng nghĩ là  lý do, bọn họ cũng  hỏi .
“Lạc Lạc, con    ông ngoại và  như thế,   vô lễ.”
Chu Lộ  ít khi tức giận, cô  mắng Lạc Lạc, đó là   của cô , là cô    chuyện sai khiến họ thất vọng, con gái của cô   thể dùng thái độ  đối xử với họ .
“Ông ngoại ư? Cậu ư? Đây chính là   của con ? Nhìn thấy  bệnh như thế cũng   một câu  bỏ  . Người như thế cũng gọi là  ...”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tâm trạng Lạc Lạc  chút kích động, thật  cô bé suy nghĩ  nhiều điều, tuổi còn nhỏ   chịu đựng  nhiều chuyện, khi    ông cụ chính là ông ngoại của , cô bé   xúc động và vui mừng, cô bé cảm thấy rằng   đơn độc khi đối mặt với  thứ.
 mà, điều cô bé  ngờ tới chính là hai  cứ thế mà bỏ  ,  cho cô bé  cảm giác   thấy tia hi vọng  lập tức dập tắt .
Khoảng cách  khiến cô bé bất chợt  kìm  cảm xúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-676.html.]
“Con im .”
Nhìn thấy  mắng , trong mắt Lạc Lạc đầy ấm ức, cô bé lấy mu bàn tay lau  nước mắt,  đó   chạy  ngoài.
Chu Lộ  cô bé chạy  ngoài, đưa tay , cuối cùng   lời nào, chỉ lấy tay che mắt, im lặng nhún vai.
“Chị Lộ, chị đừng lo, giờ em chạy theo xem .”
Sở Y Nhất  dáng vẻ lưỡng lự của Chu Lộ, cô  trong đó nhất định  ẩn tình gì    .
Ca phẫu thuật sẽ  thực hiện  tối nay, cô thực sự    cho hai  con cô  cảm thấy tồi tệ  thời điểm , điều  chắc chắn sẽ gây bất lợi cho ca phẫu thuật.
Nói xong, Sở Y Nhất nháy mắt với Lâm Dao Dao, vội vàng chạy  ngoài.
Lâm Dao Dao thở dài.
“Anh về   việc của  , em ở đây túc trực là  , đúng lúc Y Nhất chẳng  nhờ  giúp tìm  thích hợp đến  ?”
Lâm Dao Dao kéo cánh tay Lưu Dịch, cô cảm thấy  đàn ông của  quá bận rộn, ở đây cũng  phát huy  vai trò gì nên bảo   về .
“Vậy ,  chuyện gì thì   gọi cho ,  sẽ đến bất cứ lúc nào.”
Lưu Dịch cũng  từ chối,  rõ vài câu với Lâm Dao Dao  mới rời khỏi phòng bệnh.
Sở Y Nhất   khỏi cổng khoa nội trú, tìm một lúc mới  thấy Lạc Lạc mắt mũi đỏ hoe ở trong bồn hoa nhỏ.
“Sao thế? Sao hôm nay tâm trạng  kích động như ?”
Cô bước tới  bên cạnh Lạc Lạc, vuốt thẳng mái tóc  phần rối bù của cô bé.
Lạc Lạc  hổ nghiêng đầu, nhưng cũng   gì.
“Cho dù  thể nào, đó đều là bề ,  chuyện gì thì bảo bọn họ giải quyết, đêm nay hai  con  phẫu thuật , ca phẫu thuật  cũng nguy hiểm, hiện tại điều cháu cần  là duy trì trạng thái  mới  phẫu thuật suôn sẻ  .”
Sở Y Nhất nắm tay Lạc Lạc, kiên nhẫn .
“Dì   thời gian  cháu vất vả ,  phẫu thuật cháu cũng đừng lo lắng, dì sẽ giúp hai  con tìm một  đến chăm sóc, cháu đừng lo về những chuyện , đến lúc đó cháu chỉ cần tịnh dưỡng cơ thể cho  là  .”
Giờ Lạc Lạc mới ngẩng đầu, cô bé thực sự  từng nghĩ đến những vấn đề .
Cô bé và  cùng  phẫu thuật thì ai sẽ chăm sóc hai  họ? Dì Sở  giúp họ nhiều như thế, cô bé cũng   mang đến phiền phức cho dì.