“Cô gái,   chỗ cô  thứ gì đó thoa mặt,  thể khiến cho  dùng trẻ  hơn mười tuổi  ?”
Vừa tiễn một , Sở Y Nhất còn  kịp uống ngụm nước để lấy   thì một  khác    cửa hàng.
“Chị gái, thứ gì  thể    trẻ  mười tuổi, chị   tin  ở  , chị đừng  như , nếu  thì  của cục giám sát thành phố sẽ  em tuyên truyền sai sự thật, đến lúc đó cửa hàng nhỏ của em sẽ  đóng cửa,  em   để  lý lẽ đây?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Chị gái  cũng quá khoa trương , còn trẻ  mười tuổi, nếu thực sự  thứ như thế thì cô  dùng hơn mấy hộp  tiên ,  đến lượt  khác nữa.
“Ồ ồ, chính là kem dưỡng da , thoa lên  thể khiến    hơn, bọn họ đều   dễ sử dụng. Kìa,   cái hộp nhỏ màu xanh  ?”
Chị gái miêu tả,  thấy gần đó  một dãy hộp nhỏ màu lam, kích cỡ  giống , trông  vẻ khá  và tinh xảo.
Sở Y Nhất  theo hướng chỉ tay của chị gái,  thấy một dãy kem dưỡng da  kệ.
“Ồ, chị  về thứ  , chị  thể dùng thử, xem   thích hợp    cuối cùng quyết định  nên mua nó  .”
Nói xong, cô lấy một hộp kem dưỡng da bên cạnh, dùng thìa bạc múc từ trong lọ màu xanh lam  mở nắp,  đó thoa lên tay chị gái,  tiện tay kéo chiếc gương bên cạnh đến.
Chị gái sững sờ một lúc, còn  thể  thế  ư.
Cô gái   thật  kinh doanh, chị gái cảm khái một câu ở trong lòng.
Động tác tay cũng   dừng , Sở Y Nhất thuần thục thoa lên vết thương, thoa lên mặt,  đó cẩn thận thoa đều.
“Hì, thật là thần ký quá. Sao  cảm thấy  khi thoa xong thứ , sắc mặt đỡ hơn  nhiều, hơn nữa còn trở nên trắng hơn.”
Sau khi chị gái thoa xong thứ trong tay,   gương, lắc đầu qua  trái ,   trong gương với vẻ hài lòng.
“Cũng là nhờ chị gái  làn da , nếu  thì chắc chắn sẽ  phát huy  hiệu quả như thế.”
“Ôi chao, cô gái  cũng  ăn  phết, như  , cô cho   ba mươi hộp.”
Chị gái tùy tiện   một con .
Sở Y Nhất ngây ,  lâu như , mặt hàng  tuy dễ bán nhưng giá cũng  rẻ, thực  thứ  cũng giống như kem trang điểm, thoa   thể   da  lên ?
 đây là  đầu tiên Sở Y Nhất gặp một  mua nhiều đến thế chỉ trong một chốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-683.html.]
“Sao thế,   nhiều hàng như thế ?”
Chị gái  thấy Sở Y Nhất  phản ứng gì khi  lời  , nên  hỏi một câu.
“Ơ,  , chị gái, hộp   thể dùng  lâu đấy, chị lấy ba mươi hộp, trong thời gian ngắn  dùng hết thì chẳng   lãng phí  ?”
Chị gái  tuy một  mua  nhiều, cô cũng  thể kiếm   ít tiền, nhưng vẫn lo lắng nếu lãng phí thì sẽ   nên   thêm.
“Cô gái  cũng thực tế nhỉ,  khác  ăn chỉ chê khách hàng mua ít, cô thì ngược , còn chê  mua nhiều,  tiền   kiếm ?”
Chị gái cho rằng cô gái   thú vị,  thực tế,     là sự khôn ngoan của một doanh nhân.
“Không , chủ yếu là   chị lãng phí tiền mà thôi.”
“Chẳng  sắp đến ngày Quốc tế phụ nữ 8/3  ? Các nữ đồng chỉ   việc chăm chỉ trong một năm qua, nên  quyết định  ngày 8/3 năm nay sẽ tặng cho   một ít phúc lợi.    quanh đây vài , cũng  tìm thấy thứ nào thích hợp, hiện tại  thấy kem dưỡng da của cô là thích hợp nhất, nên   mua một ít mang về  quà tằng cho   trong dịp lễ.”
Chị gái  tít mắt giải thích, Sở Y Nhất   mới sực tỉnh, nếu là phát phúc lợi thì đây là công ty thần tiên , thật là .
“A, hóa  là như thế, chị gái, công ty của chị  thật đấy, còn phát phúc lợi cho nhân viên nữa, chị yên tâm, chỗ em chắc chắn  hàng.”
“Chị gái, thế  nhé, chị xem   chị lấy nhiều như thế, em giảm giá cho chị, với  tiền  em giảm cho chị mười phần trăm, chị thấy thế nào?”
Sở Y Nhất trầm ngâm một lúc  nghĩ  cách , tuy rằng bà chị  trông  vẻ  thiếu tiền, nhưng  ai nhiều tiền .
Bà chị  xong càng vui hơn.
“Được,  cảm ơn cô gái nhé.”
Sở Y Nhất nhanh nhẹn đóng gói ba mươi hộp kem dưỡng da,  lấy một chiếc túi đan xinh xắn, đóng gói cẩn thận.
“Chị gái, chị xách  , nếu  tiện mang về thì em sẽ giúp chị.”
Nghe xong, chị gái cảm thấy  hài lòng.
“Không cần , công ty chúng  ở gần đây, mấy thứ  cũng  nặng,  tự xách . Cô gái, cô hãy dừng bước. Sau ,    sẽ còn   đây nữa.”
Mọi  xách túi  rời khỏi cửa hàng.