Sở Y Nhất  thấy sắc mặt của chủ nhiệm La dịu  một chút,  đó  tiếp.
“Chủ nhiệm La,  xem suy nghĩ đó  đúng ?  nghĩ sắp đến Trung thu , Tết Trung thu là ngày lễ đoàn viên,    nhiều đơn vị  chuẩn  một  phúc lợi cho   để thể hiện sự quan tâm, yêu thương đối với nhân viên của .  định tung  những mẫu . chủ nhiệm La,  giàu kinh nghiệm về mảng , mời  xem qua, chúng   thứ    ?”
Giờ chủ nhiệm La   mục đích  phụ nữ  đến tìm ,  đầu tiên    thấy cách chào hàng như thế.
Anh   khỏi tò mò đối với  phụ nữ ở  mắt,  đồ vật trong tay cô, ánh mắt  sáng lên.
Hộp quà màu đỏ  cũng  , trông  cao cấp,   .
Đây là  đầu tiên    thấy một hộp quà  đóng gói  như , những   đều là hàng rời hoặc gói trong giấy dầu, bao bì bắt mắt và  thế  thực sự khiến   thấy sáng rực.
“Cô đóng gói đồ như thế, chắc là giá cả  thấp  ?”
“Về giá cả thì cũng dễ thương lượng, cũng   là   đổi .”
Nói như , chủ nhiệm La  hiểu .
“Được , để  xem giúp cô, đưa  một  ý kiến.”
“Vâng, thực sự cảm ơn chủ nhiệm La nhiều.”
Sở Y Nhất vội vàng đưa những thứ trong tay.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chủ nhiệm La cầm lấy thứ Sở Y Nhất đưa với vẻ mặt tự nhiên,  đó rời .
Cố gắng hết sức  theo  phận, bản  cần  cố gắng, nếu thành công thì bản  cũng thấp hèn, van xin khắp nơi,   cuối cùng sẽ  đền đáp.
Sở Y Nhất bận rộn,   giữa các đơn vị lớn hơn, chào hàng những thứ  trong cửa hàng của .
Hôm nay, Cố Hướng Đông đến công ty  em họp,  thấy vợ   ngoài cửa, mệt mỏi mồ hôi nhễ nhại, thỉnh thoảng    bên trong, Cố Hướng Đông đau lòng vội vàng bỏ  , từ trong tòa nhà  .
“Em ở đây  gì thế, trời nóng nực thế .”
“Ơ, Cố Hướng Đông,    ở đây, em đến đây  việc chứ  gì?”
Sở Y Nhất kinh ngạc khi  thấy Cố Hướng Đông ở đây, quan trọng là hai  họ  gặp .
Cố Hướng Đông  những thứ  chân vợ, cũng  cô đến đây  gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-685.html.]
“Có thể bán  bao nhiêu thì bán, đừng quá miễn cường, việc gì   bản  mệt mỏi như thế?”
Cố Hướng Đông tuy  đồng ý để vợ chịu cực, nhưng  vẫn tôn trọng lựa chọn của cô.
“Đi thôi,  trong với , uống nước nghỉ ngơi một lát.”
Nói xong,  cầm tay Sở Y Nhất   trong tòa nhà.
“Anh  gì thế? Không cần ,  cứ  việc của   mà, chỗ em  kết thúc ,  đừng hòng kéo em   việc với ,    , em về  đây.”
Nói xong, cô vô thức vùng vẫy thoát khỏi bàn tay to lớn của Cố Hướng Đông, rời    đầu .
Cố Hướng Đông  chút bất lực, nhưng  còn  việc  giải quyết,  thể tùy tiện để  khác , nên cho dù miễn cưỡng thế nào  cũng   trong tòa nhà.
Sở Y Nhất  đến cửa hàng tạp hóa   thấy  quen.
“Chủ nhiệm La,    ghé thăm cửa hàng chúng , thật là vinh hạnh quá.”
“Bà chủ Chu  một ý tưởng thông minh, mấy hộp bánh trung thu  thực sự   và độc đáo, các lãnh đạo và đồng chí trong đơn vị của chúng   thích.”
Kể từ  khi Sở Y Nhất rời khỏi chỗ chủ nhiệm La  , cho   vài hộp bánh trung thu, chủ nhiệm La cũng là  linh hoạt, xách thẳng đồ về đơn vị.
Tặng cho lãnh đạo một ít, còn  bánh trung thu còn   chia cho các đồng nghiệp khác.
Lần đầu tiên  thấy bánh trung thu  đóng gói theo cách ,   ai nấy cũng đôi mắt sáng rực, bao bì tinh xảo  mắt thật sự  .
Vốn chỉ nghĩ chỉ là bao bì , còn đồ bên trong chắc ở mức trung bình mà thôi, nào ngờ  khi mở  nếm thử,  một  nữa kinh ngạc.
Cuối cùng, phúc lợi trung thu mà Sở Y Nhất gửi đến    khen ngợi, lãnh đạo cũng hết lời khen ngợi, lập tức quyết định đặt thứ   phúc lợi trung thu năm nay.
Vậy nên chủ nhiệm La  tìm đến dựa theo địa chỉ Sở Y Nhất  cho,  tới cửa  bao lâu thì Sở Y Nhất  từ bên ngoài trở về.
“Vậy ? Vậy thì thực sự cảm ơn chủ nhiệm La  cho chúng  một cơ hội nở mày nở mặt như thế , chúng   vinh hạnh khi  và các đồng nghiệp đều thích bánh của chúng .”
Sở Y Nhất  vui khi những thứ  dày công chuẩn  đều    công nhận, Chu Lộ bên cạnh cũng vui mừng  kém khi   tin  .
“Cô chủ Sở, cô quá khiêm tốn , so với những nơi khác, các mặt hàng trong cửa hàng của cô  đầy đủ,  thứ cần thiết cho cuộc sống hàng ngày và công việc văn phòng đều  thể  giải quyết trong cửa hàng của cô.”