“, em cũng thấy so với lúc  đến thì Tiểu Thuyết  ăn  hơn,   trò chuyện với nhiều khách hàng khác , lúc  đến gần như   lời nào.”
Dù Tiểu Thuyên  tự ti  thiếu tình yêu nhưng ít nhất    tiến bộ và  thể đối diện với chính , điều đó cũng cho thấy   đang dần hòa nhập với thành phố .
“Tiểu Thuyên, đến đây nghỉ một lúc , cửa hàng chúng   đủ sạch sẽ .”
Cô là thím út của Cố Tiểu Thuyên,    tiến bộ thì cô cũng thấy  vui và cảm thấy tự hào.
“Thím, cháu đổi trật tự   những thứ  một lát, đổi xong cháu sẽ nghỉ ngơi.”
Thấy Sở Y Nhất và Chu Lộ  gần đó, Cố Tiểu Thuyên  đầu giải thích một câu,  tiếp tục  công việc đang dở.
Sở Y Nhất tò mò   ngoài.
“Cái gì mà trật tự  ? Tại    đổi?”
“Dạ, thím, dạo  cháu thấy nhiều khách mua đồ lắm,  dãy đồ sắp xếp lúc nào cũng lòi  đằng , nên cháu nghĩ, sắp xếp những mặt hàng  ngày sản xuất sớm hơn  đằng , như thế thì chúng   thể tăng tốc độ lưu thông của ...”
Cố Tiểu Thuyên bày tỏ suy nghĩ của , nhưng       sai điều gì, tại  thím và dì Chu ở đối diện    lời nào, còn    bằng ánh mắt như thế?
“Thím, dì,   là cháu   gì sai  ?”
Cố Tiểu Thuyên dè dặt hỏi.
“Đâu   , cháu   lắm, thím và dì đều  chú ý đến những điều . Tiểu Thuyên, cháu cũng khá đấy, học một  mười , giỏi lắm.”
Sở Y Nhất liên tiếp    để bày tỏ sự vui mừng của .
“ , Tiểu Thuyên, việc cháu  vượt ngoài dự doán của thím với dì, nhưng cháu   lắm.”
Thấy thím út và dì Chu khén , Tiểu Thuyên nở nụ .
“Đều do hai   chỉ dạy cháu...”
Cố Tiểu Thuyên ngại ngùng gãi đầu.
Trên bàn ăn tối của nhà họ Cố, Cố Hướng Đông  hài lòng khi  thấy Tiểu Thuyên vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-690.html.]
“Tiểu Thuyên, cháu đến thủ đô cũng một thời gian , hôm nay chú nhờ  tìm việc  cho cháu,  công nhân trong nhà máy,  mệt lắm nhưng cũng  nhẹ nhàng, ngày mai cháu đến điểm danh nhé.”
Cố Tiểu Thuyên sững sờ khi  Cố Hướng Đông  ,   vô thức ngẩng đầu  Sở Y Nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sở Y Nhất cũng   vẻ do dự của Tiểu Thuyên.
“Tiểu Thuyên, chúng  là  một nhà, cháu đến chỗ chúng , chúng  cũng coi cháu như con cháu trong nhà. Cháu  suy nghĩ gì thì  thể  với chúng , chú út của cháu tìm việc  cho cháu, nếu như cháu  thích, hoặc cháu  việc    thì cứ  với chúng , chúng  sẽ nghĩ cách cho cháu.”
Cố Hướng Đông  Sở Y Nhất,   từng nghĩ đến những gì vợ . Trong suy nghĩ của ,  giúp Tiểu Thuyên tìm  một công việc , cũng sẽ cố gắng  tròn trách nhiệm của một chú út.
Anh  bao giờ nghĩ rằng Tiểu Thuyên   thích công việc  đang tìm kiếm, nên  sửng sốt một lúc, cho rằng vợ   cũng  lý,  cũng  Tiểu Thuyên với Sở Y Nhất.
Cố Tiểu Thuyên   Sở Y Nhất, trong lòng cảm thấy   chút can đảm.
“Chú út, cháu cảm thấy hiện tại ở trong cửa hàng của thím  thể học   nhiều thứ, cháu cũng  thích phạm vi công việc , nên nếu như  thể thì cháu   tiếp tục  việc trong cửa hàng của thím.”
Sở Y Nhất cũng  thể đoán  gần đây đứa trẻ   quan tâm đến những mặt trong cửa hàng, hơn nữa còn  càng ngày càng , suy nghĩ một chút cũng  thể     ở  cửa hàng.
“Cháu nghĩ kỹ ?”
Cố Hướng Đông     một , nếu đứa trẻ   suy nghĩ khác thì với tư cách là  lớn,  chắc chắn sẽ ủng hộ.
“Chú út, cháu nghĩ kỹ , cháu  ở  cửa hàng của thím. Dạo  cho dù là giao tiếp với  khác  thăm dò ý tứ qua lời  và sắc mặt  là thứ gì khác thì cháu cũng học   nhiều, thím và dì Chu  chỉ bảo cháu  nhiều.”
Xem   thực sự học  nhiều , Cố Hướng Đông thầm nghĩ.
Cho dù là ở quê  ở nhà họ,  bao giờ thấy Tiểu Thuyên  nhiều như , thực sự  tiến bộ  nhiều, chỉ cần thằng bé vui vẻ và thích thì  thấy yên tâm .
“Chào dì, hoan nghênh ghé thăm, dì cứ xem , nếu  gì cần thì hãy  với cháu.”
Tiểu Thuyên  nữ đồng chí bước , nhiệt tình chào hỏi.
Người phụ nữ ngẩn ,  chút nghi ngờ, ở bên ngoài lui  khỏi cửa vài bước,  cái tên  bảng hiệu, đúng , là ‘Cửa hàng tạp hóa vô lo’.
“Này cháu, cửa hàng  chẳng  do hai  phụ nữ bán  ? Đổi   ? Có chuyện gì thế?”
Người phụ nữ   mua ba mươi lọ kem dưỡng da  ngày 8/3, sắp đến Trung thu,   đặc biệt đến cửa hàng xem thử,  đặt phúc lợi cho công ty.