“Như thế , cháu hãy đưa cho dì những thứ họ để   thời điểm đó, biên lai đặt cọc cũng đưa cho dì, dì sẽ chạy  một chuyến.”
Bốn mươi phần  nhiều cũng  ít, đối với Sở Y Nhất mà , cũng   tổn thất gì, nhưng cô  thể để chuyện  xảy .
Nếu chuyện  lộ  ngoài thì   cô   tiếp tục kinh doanh, khách hàng   gì thì ,  cửa hàng của họ còn  hình ảnh gì đây?
Sở Y Nhất cầm đồ  tới cửa đơn vị , một ông cụ ở cửa  cho Sở Y Nhất   tìm , cho dù Sở Y Nhất dùng cách gì cũng vô ích.
Không   nên cô đành  đợi ngoài cửa.
Cửa   mái che, nơi  mái che thì    thấy tình hình   ở cửa, Sở Y Nhất đành  phơi nắng.
Tiết trời tháng tám vẫn còn nóng bức, chỉ trong chốc lát, khuôn mặt Sở Y Nhất  đỏ bừng vì nắng nóng.
Chủ nhiệm La từ trong  ,  thấy Sở Y Nhất,  khó hiểu, tại  cô   đây.
“Cô chủ Sở, cô đây là?”
Sở Y Nhất thấy  đau đầu vì  phơi nắng, cũng  để ý đến chủ nhiệm La từ bên trong  , đợi đến khi  rõ   thì mới  lên.
“Chủ nhiệm La, ở đây gặp   , thằng bé ở cửa hàng chúng  từng liên hệ với  để xác nhận  lượng hộp quà, kiểu mẫu gì đó mà bên   đặt.”
“ thế, buổi sáng   nhận  điện thoại .”
Chủ nhiệm La gật đầu.
“Vậy thì , ngày mai chúng  mang đến cho , để các  đỡ  chạy một chuyến...”
“Cô vẫn   với  cô đến đây  gì đấy.”
Chủ nhiệm La nghĩ nhất định   vấn đề gì đó, nếu  thì  trời nắng gắt, ai   ở đây lâu như , phơi nắng gần chết.
“Chà,  chút chuyện xảy ...”
Sở Y Nhất   bất lực, nhưng vẫn  thật với chủ nhiệm La những chuyện  xảy .
“Như thế ,    hỏi giúp cô là  xảy  chuyện gì.”
Chủ nhiệm La cũng  đợi Sở Y Nhất  ,     cổng  nữa.
Sở Y Nhất  bóng dáng của chủ nhiệm La, cảm tình với  đàn ông  tăng thêm mấy phần.
Thực , từ   đến cửa hàng, bọn họ cũng  liên hệ với . Sau đó, chủ nhiệm La  đến cửa hàng vài , mỗi  đều cùng Chu Lộ trò chuyện vài câu, Sở Y Nhất cũng   một ít dấu hiệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-693.html.]
Sau đó, khi cô về nhà và hỏi Cố Hướng Đông về điều đó, cô gần như chắc chắn rằng chủ nhiệm La  hẳn   ấn tượng  với Chu Lộ.
Chủ nhiệm Lã mất vợ ở tuổi trung niên, sống một  với con gái,  hai ba năm   thêm bước nữa, xét thái độ của   đối với Chu Lộ bây giờ thì xem    cũng  ý .
Chủ nhiệm La lớn hơn Chu Lộ hai ba tuổi, công việc và nhân phẩm đều  . Trong lòng Sở Y Nhất vẫn coi trọng chủ nhiệm La, hiện tại thấy   giúp  mà   lời nào, trong lòng thấy hai  họ cũng .
Đến lúc đó, cô nhất định sẽ giúp chủ nhiệm La  thêm vài câu.
Sở Y Nhất vui mừng  cho Chu Lộ, như thể chuyện giữa hai    giải quyết  thỏa.
Vào đúng lúc , ông cụ gọi Sở Y Nhất .
“Cô gái, lãnh đạo của chúng  gọi cô  phòng, cô lên tầng ba, phòng 306 để gặp họ .”
Giọng  của ông cụ đột nhiên vang lên, Sở Y Nhất giật  và phản ứng, vội cảm ơn ông cụ, lon ton   cổng.
“Cốc cốc!”
Sở Y Nhất tìm thấy 306, khẽ gõ hai tiếng.
“Mời .”
Cho đến khi bên trong vang lên giọng , Sở Y Nhất mở cửa  .
Vừa bước  cửa, cô  thấy chủ nhiệm La và một  đàn ông khác đang  đối diện .
“Cô chủ Sở,  đây, giới thiệu với cô đây là Lưu Cục. Lưu Cục, đây là em gái trong nhà em   giới thiệu với .”
Ơ,  thật,  đây  thêm một  trai.
 lúc  cũng  quản  nhiều, chuyện chính mới quan trọng.
“Lưu Cục, chào , cảm ơn   dành thời gian trong lúc trăm công nghìn việc. Đây là thứ mà nhân viên của   đặt hàng  đó tại cửa hàng của chúng . Thật , chi phí vật liệu và nhân công đều do chúng  trả , hàng  đặt giờ  lấy nữa, chúng  cũng tổn thất  lớn,  xem  cách nào giải quyết ? Hoặc là chúng   chỗ nào   ,  cứ việc phê bình và chỉ  chỗ sai.”
Lưu Cục cầm lấy thứ trong tay Sở Y Nhất, cau mày  kỹ.
“Người nào trong đơn vị của   liên hệ với cô?”
Lưu Cục  thứ Sở Y Nhất đưa đến, trong lòng  rõ lắm,   nhớ lúc     báo cáo , phúc lợi Tết Trung thu đặt ở một cửa hàng khác, nhưng rõ ràng   là thứ mà cửa hàng của  phụ nữ  mang đến.
Không  trung thu năm nay  nhầm lẫn gì .
“Là trưởng ban Lục của phòng tài vụ trong công ty ,   tìm  đặt hàng,  xem, bên  còn  chữ ký của  .”
Vân Mộng Hạ Vũ