Nếu    hai  ngoài ở đây, Cục trưởng Lưu  la mắng ,   ngu ngốc như ,   việc bao nhiêu năm,  mà cái gì cũng  hiểu.
Sở Y Nhất  trò hề  mắt, cô    thèm để ý Lục Phong, nhưng cô là  ‘ăn mềm  cứng’, con  cục trưởng Lưu  cũng  tệ, nên Sở Y Nhất cũng   bám chặt  buông.
“Cục trưởng Lưu.”
Không khí trong phòng  chút ngượng ngùng,  ai ngờ rằng Sở Y Nhất  lên tiếng .
“ cũng  thấy thành ý của  ,  một lãnh đạo như ,  tin rằng   công ty nhất định sẽ ngày càng phát triển lên một tầm cao. Chuyện   cứ như  ,     đều  dễ dàng,  tự chịu xui xẻo .”
Lời  của Sở Y Nhất khiến chủ nhiệm La ngẩn ,   cũng  ngờ rằng Sở Y Nhất  đưa  cách giải quyết như thế.
Rõ ràng tình hình hiện tại   lợi cho cô nhưng cô  từ bỏ.
“Cô chủ Sở, cô đây là?”
Cục trưởng Lưu cũng  hiểu, cô đến đây là vì   chịu tổn thất, hiện tại đồng ý trả nốt  tiền còn  nhưng cô    cần.
“Cục trưởng Lưu,   là   cách gì giải quyết, chẳng qua là  đánh giá cao thái độ đối xử của , nên chuyện       khó ,  lựa chọn tự  gánh chịu tổn thất.”
Lời  chân thật của Sở Y Nhất khiến những   mặt đều kinh ngạc.
Cuối cùng, Cục trưởng Lưu Cục tiễn Sở Y Nhất  khỏi cửa.
“Cô  là đánh giá cao thái độ đối xử của Lưu Cục, nhưng thật     đánh giá cao phong cách  việc của cô chủ Sở đây.”
Chủ nhiệm La và Sở Y Nhất cùng    khỏi cổng,  kìm   với cô.
“Là do Lục Phong , còn Lưu Cục   thái độ  như ,   đây, ai bảo  mềm lòng, ha ha…”
Sở Y Nhất chỉ .
“Sao ? Mọi chuyện  giải quyết xong ?”
Lúc Sở Y Nhất trở về cửa hàng, Chu Lộ và Tiểu Thuyên lo lắng   đón.
“Đã giải quyết xong .”
Sở Y Nhất nhẹ nhõm trả lời bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-695.html.]
“Vậy thì  , Tiểu Thuyên, ngày mai cháu giao  hàng  đến cho họ .”
Chu Lộ rõ ràng là  thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp bàn giao công việc cho Tiểu Thuyên.
“Đợi , chị đừng vội, em vẫn   xong, chuyện  giải quyết xong , nhưng lô hàng  cũng  cần giao đến cho họ nữa.”
“Không cần giao ư? Tại ? Ngày mai là dịp lễ ,  chừng   kịp.”
Chu Lộ  xong vô cùng kinh ngạc, đây là  ý gì.
“Trưởng ban Lục sớm  đặt hàng ở cửa hàng khác, xem  hoạt động chỗ chúng   nhỏ, vẫn   cố ý dòm ngó,   lưng chúng .”
“   đặt hàng ở chỗ chúng   mà,   thể   lý lẽ như thế?”
Sở Y Nhất thở dài, thực , từ chuyện   thể thấy rằng bọn họ  thực sự  việc chỉnh chu. Nếu như bọn họ ký kết hợp đồng để bảo vệ quyền lợi của bản  thì    chuyện như ngày hôm nay, trong cái rủi  cái may, cũng coi như là tự đánh thức chính .
“Hôm nay em đến công ty đó, cục trưởng  thái độ  ,  nhận hàng của chúng , nhưng dự toán của họ  hạn nên em  mềm lòng, chà, thôi bỏ ...”
Sở Y Nhất   lời , trong lòng  chút áy náy, dù  cũng  cùng hai  bàn bạc mà  đưa  quyết định như .
“Lô hàng  tính cho em,  liên quan gì đến chị và Dao Dao.”
Chu Lộ  Sở Y Nhất,  cô  cho tức giận   nên lời.
“Em nghĩ là chúng  quan tâm đến vấn đề ?”
Nhìn ánh mắt Chu Lộ, Sở Y Nhất linh tính  chuyện chẳng lành sắp xảy , nhưng câu    khiến Chu Lộ  tức giận.
“Không   chị Lộ, chuyện hôm nay là do em hấp tấp gây ,    với hai ...”
“Được , em cũng đừng  nhiều như thế, chỉ cần em  em  giải quyết lô hàng  như thế nào, bánh trung thu   thể để quá lâu, như cầu  lễ là lớn nhất,  lễ thì   ưa chuộng nữa.”
Chu Lộ cắt ngang lời Sở Y Nhất, là  hợp tác chung, chẳng lẽ  thể tin tưởng ? Hơn nữa, khi  thấy Sở Y Nhất  về trả lời câu  đó của , rõ ràng là trong lòng   suy nghĩ  giải quyết như thế nào .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Trên đường về em cũng  suy nghĩ, bánh trung thu  thực sự là thứ khá đặc biệt, thời gian dành cho chúng  quá ngắn, chúng  thực sự  bán  nhiều như thế, nên em nghĩ  là chúng  dứt khoát  như thế …”
Sở Y Nhất ăn  đĩnh đạc,  hết  những suy nghĩ của   đường về.
Chu Lộ và Tiểu Thuyên  , từ  đến nay  từng  qua câu  như , nhưng cũng  chậm trễ hai  bọn họ tin tưởng Sở Y Nhất, dù  thì  chuyện  như  , để đó cũng thật lãng phí,  hơn hết là  theo Sở Y Nhất.