“Vừa  ăn cơm, cô chủ gắp thức ăn cho chúng , nhưng  gắp thức ăn  bằng ,   gắp nhiều hơn  nên  mới nghĩ rằng   là cô chủ  thành kiến gì đó với .”
Cố Tiểu Thuyên  thím ở gần đó,   cảm thấy Chu Tiểu Nguyệt thật sự nghĩ nhiều , những việc tiện tay   thể chính xác.
Lúc Cố Tiểu Thuyên  sang, ánh mắt Sở Y Nhất cũng liếc  qua,   tại  Cố Tiểu Thuyên hình như  vẻ  chột .
“Tiểu Nguyệt, cô nghĩ nhiều , thím   là  như thế, bởi vì  là đàn ông, bẩm sinh ăn nhiều hơn phụ nữ các , cô đừng nghĩ linh tinh nữa, nếu  đến cửa hàng chúng   thì hãy chăm chỉ  việc.”
Tiểu Thuyên nhanh chóng thu dọn đống bát đĩa  rửa,  dậy   cửa hàng,   còn  nhiều việc  .
Tiểu Nguyệt  thấy, trong lòng càng hoang mang, hiện tại ngay cả Tiểu Thuyên dường như cũng  còn  về phía  nữa,    bây giờ?
Nhìn cửa hàng,   Sở Y Nhất đang ở bên  nghỉ ngơi, cô  cắn môi, siết chặt miếng giẻ trong tay,   dậy  về phía cửa hàng.
Vốn dĩ còn đang nghĩ    với bà chủ vài câu,  ngờ Sở Y Nhất thấy bọn họ trở về, cô   thẳng dậy.
“Tiểu Thuyên, hai đứa ở  cửa hàng , nếu   ai thì hai đứa luân phiên nghỉ ngơi, nhưng  đảm bảo cửa hàng  . Hôm nay  nhập một lô hàng, thím   ngoài một chuyến.”
Sở Y Nhất  Cố Tiểu Thuyên đang bận rộn,    Chu Tiểu Nguyệt    , cô  với bọn họ,   chuẩn  thu dọn đồ đạc   ngoài.
“Cô chủ, cháu  với dì,  ngoại nhập hàng quan trọng như thế, dì  một   , cháu  theo dì,  chuyện gì thì dì cũng  thể gọi cháu.”
Nhìn thấy Sở Y Nhất chuẩn   ngoài, Chu Tiểu Nguyệt xung phong   cùng cô .
Cố Tiểu Thuyên sững sờ khi thấy Chu Tiểu Nguyệt đang kích động, đúng ,      bao giờ nghĩ đến chuyện ,    bao giờ nghĩ rằng sẽ cùng thím  ngoài, giúp thìm  việc gì đó.
Chà, xem  vẫn là    chu đáo.
“Không cần , cháu  mới đến, vẫn  quen với tình hình của cửa hàng, cháu ở  đây học tập thêm ở Tiểu Thuyên, huống hồ hàng cũng đặt xong cả ,  khác sẽ giao đến, dì chỉ  xem một lát,  cần  gì cả.”
Cô bé   suy nghĩ  linh hoạt.
Sở Y Nhất  Chu Tiểu Nguyệt cảm khái.
“, cô chủ...”
Chu Tiểu Nguyệt còn   xong, Sở Y Nhất    khỏi cửa hàng.
Cô   bóng dáng Sở Y Nhất, giậm chân,  xem, cô chủ đúng là  thành kiến với ,  ngoài  dẫn  theo, hừ.
“Tiểu Nguyệt, giờ  vẫn vài thứ  thu dọn, nếu cô thấy mệt thì  phía  tìm chỗ nghỉ ngơi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-700.html.]
Cố Tiểu Thuyên bảo Chu Tiểu Nguyệt  đến  việc,  quen lăm nên chủ động đề nghị để cô   nghỉ ngơi.
“Vậy còn  thì ?”
“  mệt,  quen , hơn nữa cũng đang đúng lúc  việc  , giờ đang ít khách,  trông cửa hàng một  là  , cô  nghỉ ngơi .”
Lúc  Tiểu Thuyên ở cửa hàng một , Tiểu Thuyên thấy cũng là lẽ đương nhiên, cũng   gì sai.
Nghe Tiểu Thuyên  , Chu Tiểu Nguyệt định đến nhà kho mà   dọn dẹp để nghỉ ngơi một lúc.
Vân Mộng Hạ Vũ
 lúc  thì  một khách hàng bước .
“Hoan nghênh đến với cửa hàng tạp hóa Vô Ưu, xin hỏi  cần mua gì?”
Tiểu Thuyên khéo léo chào đón khách hàng.
Dáng vẻ nhiệt tình   cho  đàn ông   sững sờ, đây là  đầu tiên   gặp cửa hàng như .
Trước đây ở hợp tác xã, nhân viên bán hàng luôn thờ ơ, nhưng đột nhiên  trai    thái độ  như , trong lòng vẫn  thích ứng .
“Nghe  cửa hàng các   bánh trung thu  ngon,  đây  , bọn trẻ trong nhà  ầm ĩ đòi ăn nên đến đây thử vận may xem  còn  .”
“Làm gì  ai đên mua bánh trung thu  lễ Trung thu chứ?”
Người đàn ông vẫn   xong, Chu Tiểu Nguyệt  lẩm bẩm.
Nghe Chu Tiểu Nguyệt  ,   cũng cảm thấy  chút ngượng ngùng. Trước lễ mua bánh trung thu,  lễ thực sự  hiếm thấy, nhưng bọn trẻ con  đòi cho bằng ,   cũng   cách nào.
“Không    tra, trong cửa hàng vẫn còn, chẳng qua là  hết lễ nên  bày  mà thôi, để em  lấy cho .”
Tiểu Thuyên vẫn  thái độ  ,  Chu Tiểu Nguyệt,    nhà kho.
“Anh trai,  bánh trung thu  vẫn còn hạn sử dụng nên ăn , dù  cũng  qua lễ  nên em sẽ tính rẻ cho .”
Chu Tiểu Nguyệt  hiểu, tại  còn cần bán rẻ cho  .
Cô  định  tiếp, Cố Tiểu Thuyên  cô  bằng ánh mắt cảnh cáo, cô  đành im miệng .
Cuối cùng,  đàn ông hài lòng rời khỏi cửa hàng tạp hóa.