Chủ thầu  hài lòng  với  phụ nữ.
“Chính phủ bồi thường cho , đó là chính phủ cho , liên quan gì đến các , đây là hai chuyện khác .”
Người phụ nữ buột miệng.
Sở Y Nhất cũng  hiểu rõ, sở dĩ   dời mộ bố là vì  kiếm chút lợi ích từ bọn họ.
Sở Y Nhất cảm thấy   nên lời, mà ở đây chần chừ vì chút tiền .
Thật đúng là vì tiền chuyện gì cũng ,  thứ gì  thể  cần.
“Vậy thì bàn tính như ý  thể  nhầm , chúng  sẽ  đưa cho cô một đồng.”
Sở Y Nhất từ bên ngoài  ,   phụ nữ lạnh lùng .
“Không đưa, hôm nay nếu các   đưa tiền cho  thì các  đừng hòng thi công,  sẽ    hết, trừ khi các  cho xe chạy qua  .”
Người phụ nữ  đó khoanh tay chống nạnh.
Nhìn bộ dạng ngang ngược của  phụ nữ, các công nhân nhất thời     .
Không thể nào  việc , một đám đàn ông , đến lúc đó  phụ nữ    la thì  thể nào  rõ ràng .
“Cô   đúng ?”
Sở Y Nhất bận tối mắt mà vẫn thong dong   phụ nữ đang  càn  mặt.
Bề ngoài trông cô khá điềm tĩnh,  quan tâm chút nào, nhưng thực   chút hoang mang, cô  thể thể hiện  ngoài.
Nếu hôm nay cô  giải quyết xong chuyện  thì  lẽ   sẽ  chuyện thứ ba, chuyện thứ tư…
Vì  cho dù thế nào, hôm nay nhất định  giải quyết cho xong chuyện , hơn nữa con  giải quyết .
“Cô là ai? Có liên quan gì đến cô, đến lượt cô ở đây khoa tay múa chân  ?”
Người phụ nữ  bộ dạng thắng chắc của Sở Y Nhất,    đàn ông  cạnh,  đây  chuyện với .
Sao  phụ nữ trông  vẻ còn kiên cường hơn  đàn ông .
“Đây là…”
Người đàn ông bên cạnh đang định giới thiệu Sở Y Nhất thì  cô  cắt ngang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-708.html.]
“Cô  cần   là ai, cô chỉ cần nhớ, nơi  do  quyết định, nên lời  của   nhất là cô hãy  theo.”
Sở Y Nhất   phụ nữ, ánh mắt sắc lạnh,  cho cô   cơ hội phản ứng.
“Nếu hôm nay cô   thì cũng , chúng   cần mảnh đất  nữa, ở đây   nhiều đất trống,  chọn  là  , nhưng  tiền  đây chính phủ bồi thường tiền cho cô, cô  bung  đây cho , e là  qua  cửa ải của  .”
Thực  Sở Y Nhất cũng đang cược câu  , mảnh đất  từ lúc  thấy  xong thủ tục, từ đầu đến cuối mấy  chục ngày, giờ bảo cô    tìm một nơi thích hợp, cô chẳng còn tinh lực nào nữa.
Hơn nữa, mảnh đất  cũng là do cô  tìm , nhờ  mối quan hệ mới  xong,   tìm một nơi thích hợp hơn đây.
Cô đang cược  phụ nữ  mắt ,   chi tiết về những chuyện ở đây, cô  chỉ vì hám lợi,  kiếm thêm ít tiền.
Quả nhiên, Sở Y Nhất   xong, sắc mặt  phụ nữ trở nên hoang mang, cô  bất giác xoa tay .
Trả tiền ư?
Tiền ở  ?
Chút tiền bồi thường đó đều cùng để chuẩn  vài thứ cho con trai cưới vợ còn  đủ, nên thảo luận với quản gia nghĩ  cách ,  kiếm thêm ít tiền, nếu như thế thì con trai kết hôn cũng tổ chức nở mày nở mặt hơn.
  ngờ rằng gặp   phụ nữ , trông  vẻ  dễ đối phó, nhưng  ăn mềm  ăn cứng.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Thế nào? Nghĩ kỹ , thực   mong rằng cô  thể kiên trì, nếu như thế thì  cũng  lý do  xin đất, hiện tại  xem, mảnh đất  cũng chẳng  lành gì, cô xem phía bên , nếu giải quyết thì quá phiền phức, chậc...”
Sở Y Nhất giả vờ đang  chuyện với  đàn ông bên cạnh.
Người đàn ông    , chỉ đành phối hợp với Sở Y Nhất.
Người phụ nữ  Sở Y Nhất  , trong lòng càng rốt ruột hơn.
“Đi thôi,  thấy bà chị  cũng   khí phách, chắc là sẽ  nhượng bộ , chúng  về , đợi  đến tìm lãnh đạo  liên quan xin xem .”
Sở Y Nhất  , chào hỏi mấy  phía , chỉ huy bọn họ thu dọn dụng cụ về nhà nghỉ ngơi.
Nhìn hành động của  ,  phụ nữ  thể chịu đựng  nữa.
“Đợi , chúng  dời là  chứ gì.”
Nào ngờ Sở Y Nhất coi như   thấy lời  của cô , tự ý chỉ huy   thu dọn đồ đạc.
Giờ thì  phụ nữ sốt ruột , tiến đến  vài bước kéo cánh tay của Sở Y Nhất.
“Em gái, em gái, đừng  mà, chị dời mộ là   mà. Chúng  đều là  nghèo, tiền  mà bung , em ‘ lớn  chấp tiểu nhân’, đừng chấp nhặt với  như chị đây, chà, chẳng  là do nghèo , nếu  thì   thể  những chuyện thiếu đạo đức nhưu thế, để phần đất của bố   yên .”