Người phụ nữ kéo Sở Y Nhất lải nhải  nhiều lời.
Sở Y Nhất vô tình gạt tay  phụ nữ  .
“Thật ngại quá bà chị, hiện tại  thực sự cảm thấy  thích hợp nữa,   chứ hôm nay là chị, ngày mai là  khác đến giở trò đó  với  thì chúng  khỏi   việc luôn, nên để   càng thêm suôn sẻ thì  chọn mảnh đất mới là  .”
Sở Y Nhất giả vờ  khó xử, hạ quyết tâm như thể miễn cưỡng.
Người phụ nữ cũng coi như   hiểu,  phụ nữ  thật sự  hề đơn giản,   trong lòng cô  thật sự  ý nghĩ như ,  xúi giục nười khác đến  ầm ĩ lên.
Không ngờ cô  phát hiện, cô  thể  thấu lòng  ?
Người phụ nữ vô thức lùi  một bước.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Em yên tâm,   chị tuyệt đối sẽ  đến  ầm ĩ nữa, cũng sẽ  giờ trò phía  lưng.”
Người phụ nữ  cam tâm, nhưng cũng   cách nào nên  chấp thuận.
Sở Y Nhất thấy diễn  cũng  , nháy mắt với  đàn ông bên cạnh.
Người đàn ông cũng  thức thời, vội vàng  gần.
“Bà chủ Sở, chị xem  là chúng   rút lui nữa, bà chị  cũng là nhất thời hồ đồ, hiện tại  rõ ràng ,   chắc chắn sẽ  gây chuyện với chúng  nữa, chúng  hãy tin tưởng chị  một   .”
Nghe ,  phụ nữ vội gật đầu,  đó  Sở Y Nhất với vẻ mặt đầy mong chờ.
“Nếu cô   như thế, chà, thì quyết định như thế , nhưng  vẫn cho rằng ở đây   lắm...“
Thấy  phụ nữ lo lắng  , thôi bỏ , hình như giả vờ  quá, thôi để cho   con đường, khụ khụ.
Cuối cùng,  phụ nữ lủi thủi trở về,  lâu , cô  dẫn theo vài  đến, nhanh chóng dời mộ .
Sở Y Nhất giải thích với  đàn ông vài câu  mới đạp xe về.
Trên đường trở về, cô đạp xe khá chậm,  hai bên đường đất gập ghềnh, những túp lều rơm dựng xiêu vẹo,  thì  bằng gỗ, tệ thì dựng thẳng  tường nhà  khác, thế là trở thành nơi dừng chân.
Thỉnh thoảng  thấy những đứa trẻ mặc quần áo rách rưới, bẩn thỉu,  thể  thấy phản quang, đôi giày     của chúng, chúng to đến mức  thể  thấy các ngón chân.
Chà...
Sở Y Nhất  thấy cảnh tượng cuộc sống như thế, trong lòng thở dài, đồng thời cũng  một suy nghĩ mới.
Cô   bắt đầu xây dựng nhà máy đầu tiên của  ở đây, cô  sẽ tiếp tục xây dựng nhà máy thứ hai và thứ ba, nếu  dân xung quanh đồng ý thì đều  thể  việc trong nhà máy của cô, như thế thì họ cũng  một con đường để kiếm sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-709.html.]
Đi về một chuyến mấy chục dặm, Sở Y Nhất cứ đạp đến nỗi hoài nghi về cuộc đời.
Cô mệt thở     về cửa hàng, dừng xe , thở hổn hển   cửa hàng.
Rót ly nước uống,  khỏi cảm khái, cuối cùng là lớn tuổi  ,  xem, mới  quãng đường ngắn như thế  mệt như thế  , chà.
“Thím, thím về  .”
Tiểu Thuyên  thấy động tĩnh nên từ trong  .
Sở Y Nhất  thấy miếng giẻ trong tay,    nhất định  nhàn rỗi, đang  việc.
“Mệt thì nghỉ một lát.”
Con nhà ai thì  đó thương.
Chỉ cần Cố Tiểu Thuyên đến cửa hàng thì sẽ như con , bận rộn cả ngày,  thấy lúc nào    xuống nghỉ ngơi.
“Không , chỉ là chuyện nhỏ, cháu  mệt chút nào.”
Tiểu Thuyên  ngây ngô.
“Tiểu Nguyệt ? Sao  thấy con bé?”
Sở Y Nhất  xung quanh  thấy bóng dáng Chu Tiểu Nguyệt , vô thức cau mày.
Những chuyện khác   đến, cô bé  tuy đầu óc hoạt bát nhưng   thể bình tĩnh, cô   thấy cô  ở trong cửa hàng cũng  chỉ một hai .
“Cô   với cháu  chút chuyện  ngoài một lát, sẽ về ngay ạ.”
Nghe Sở Y Nhất  như , Cố Tiểu Thuyên cũng nhận  hình như Tiểu Nguyệt quả thật    lâu , cô bé    ?
“Tiểu Thuyên, cháu với con bé  mối quan hệ , coi con bé như bạn bè, thím   ý kiến gì, nhưng trong cửa hàng, thím hy vọng hai đứa  thể phân công  việc rõ ràng, ai  việc nấy, cháu đừng  một  ôm đồm nhiều việc, tinh lực của con   hạn, cháu hiểu ?”
Vốn dĩ cô   , nhưng Chu Tiểu Nguyệt  giở trò khôn vặt, Tiểu Thuyên  khá thành thật, nhiều lúc đều là Tiểu Thuyên  hết việc, Chu Tiểu Nguyệt chỉ ở bên cạnh xem, hoặc là      .
Cố Tiểu Thuyên sững  một lúc,   phản bác thế nào, thím  đều là sự thật,  nhiều khi   thật sự giúp Tiểu Nguyệt  một  việc,   cho rằng  là đàn ông, Tiểu Nguyệt là con gái,  thể   thì   đều tiện tay .
Xem  là Tiểu Nguyệt dạo  quá mạnh dạn , thím  hài lòng lắm.
“Thím, cháu hiểu ,   cháu sẽ chú ý.”