Mặc dù hai  họ  thể nào tiếp tục  là sự thật, nhưng Chu Lộ    chút lưu luyến, trong lòng   thấy khó chịu.
“Em  nghĩ kỹ ? Chắc chắc ly hôn với ?”
Giọng  của Giang Sơn trở nên lạnh lùng hơn,  còn  thiết như ban đầu nữa.
Chu Lộ  , nhưng trong lòng chỉ thấy khinh thường, hiện tại chẳng  giả vờ ?
“Giang Sơn,  tự     hổ, chẳng lẽ cũng nghĩ  khác tệ hại như thế? Anh   một gia đình mới bên ngoài, một  phụ nữ mới, một đứa con mới, hiện tại còn  thể hỏi em như thế? Anh đặt em ở vị trí nào? Anh coi  phụ nữ  là gì.”
Chu Lộ gần như là hét thật to.
Giang Sơn sầm mặt, tay còn  nắm chặt cây bút.
Một tiếng “bụp”, cây bút trong tay Giang Sơn gãy  đôi.
“Biết ,  sẽ nhanh chóng đến thủ đô, ngoài , Lạc Lạc vẫn  theo , em cũng   khả năng chăm sóc con bé...”
“Từ nhỏ đến lớn, một  em nuôi dưỡng Lạc Lạc,  bảo em giao Lạc Lạc cho  ? Em  yên tâm. Hiện tại,    gia đình mới, còn  một đứa con trai, các    sẽ  quan tâm đến Lạc Lạc,  thì thà em nuôi con bé, thà em chịu vất vả một chút để con bé  cảm thấy   ai thương yêu nó nữa.”
Giang Sơn nhớ  Đường Hân và Đào Đào, đúng là Lạc Lạc  đến thì   cũng  dám đảm bảo hai  con họ  thể đối xử  với Lạc Lạc.
“Được,  thì  em,   mỗi tháng  sẽ chuyển phí sinh hoạt cho em.”
Giang Sơn cuối cùng  đồng ý suy nghĩ của Chu Lộ.
Phí sinh hoạt ư?
Chu Lộ    thêm gì, chỉ là trong lòng lạnh lùng hừm một tiếng.
Giang Sơn dường như  cảm nhận  tâm trạng của Chu Lộ,   thêm một câu.
“Sau   sẽ tự  chuyển, đảm bảo chuyển đến đơn vị.”
“Tùy , cho dù thế nào thì  cũng là bố của Lạc Lạc,  cũng   tránh nhiệm nuôi nấng con bé.”
Chu Lộ sẽ    cần, đó là   cho Lạc Lạc, cô    quyền quyết định  Lạc Lạc, càng  thể lấy  tâm ý mà Giang Sơn dành cho Lạc Lạc.
Đặt điện thoại xuống, Chu Lộ cũng nhẹ lòng hơn chút, chí ít Giang Sơn cũng  đồng ý ly hôn ,   cũng hứa với cô  sẽ nhanh chóng đến thủ đô, hiện tại xem , đây là   coi là  .
“Thế nào ? Anh  đồng ý ?”
Sở Y Nhất   cho Chu Lộ  một  chuyện về Giang Sơn, nhưng cô vẫn quan tâm đến tình hình của hai  bọn họ,  nhiều hơn, để đến lúc quan trọng nghĩ  cách.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ừm,    sẽ nhanh chóng đến đây.”
“Vậy thì ,   chừng cái  bên cạnh   còn  ly hôn hơn cả chị, nên chị đừng quá lo lắng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-714.html.]
Hai hôm nay, Chu Lộ hồn vía lên mây, ai cũng  thể   chút chuyện đó trong lòng, giờ Giang Sơn  đồng ý ly hôn , cô  cũng nên nhẹ lòng hơn .
Chu Lộ  Sở Y Nhất,  gật đầu.
Trên đường về, Tiểu Thuyên  Sở Y Nhất vài , dáng vẻ ngập ngừng cuối cùng cũng khiến cô chú ý.
“Tiểu Thuyên,   cháu  chuyện gì   với thím ? Sao cứ  thím    gì,  chuyện gì cháu cứ  thẳng  là  .”
Thằng bé ,   xem như  ngoài như thế.
“Thím.”
“Dì Chu thực sự sẽ kết hôn với chủ nhiệm La ?”
Sau khi hỏi xong, Tiểu Thuyên  chằm chằm Sở Y Nhất.
Nghe   hỏi như thế, Sở Y Nhất mới đầu  coi trọng, cũng  quan tâm lắm, còn  ha hả.
“Có thể là , đó là chuyện của họ, cho dù thế nào thì chúng  nên chúc phúc là  .”
   một đoạn, cô  đầu   thấy Tiểu Thuyên , cô dừng ,  đầu  thì thấy Tiểu Thuyên đang  chằm chằm về hướng .
Trong ánh chiều tà, bóng   chiếu thẳng xuống chân cô, cô  Cố Tiểu Thuyên, đột nhiên trong lòng như  gì đó như nổ tung.
Vừa  cô  nhẫm , nhất định là cô gặp ảo giác,  cô  thể cảm thấy Tiểu Thuyên lúc   đau lòng.
“Tiểu Thuyên, cháu   dì Chu kết hôn với chủ nhiệm La ?”
Cô dò hỏi  .
“Không ,  đàn ông đó  xứng.”
Tiểu Thuyên ngẩng đầu, vẻ mặt đầy tức giận,  ánh mắt  , Sở Y Nhất cũng thấy nặng nề trong lòng.
“Chủ nhiệm La  xứng,  cháu nghĩ ai xứng?”
Tiểu Thuyên ương ngạnh  Sở Y Nhất, cô hỏi một câu như , trong mắt càng lộ  vẻ sợ hãi.
“Dù  thì chú   xứng..”
Cậu  tức giận buông  câu , nhấc chân  về phía , ngay  đó mở  một  cách đáng kể với Sở Y Nhất.
Cô luôn cho rằng Cố Tiểu Thuyên  thiện cảm với Chu Tiểu Nguyệt cùng tuổi, nếu  thì cũng sẽ  bênh vực cho cô , thậm chí còn giúp cô   việc.
 phản ứng hôm nay của    khiến Sở Y Nhất suy nghĩ , trong đầu hiện   nhiều chuyện cô vốn  bỏ qua.