“Năm đồng năm, kích cỡ còn  lấy cho  ba mươi đôi,  thì  mua,   thì  đến cửa hàng khác xem.”
Sở Y Nhất  thái độ kiên quyết, ông chủ Chu   đàn ông   đoán .
Ông     nhiều hàng như thế, chỉ chừng ,  là trộm từ nơi đó.
 thịt sắp đến miệng, ông  thực sự   từ bỏ.
Cuối cùng ông  cắn răng.
“Được , năm đồng năm thì năm đồng năm,  cho   kích thước  cần để  chuẩn  hàng, nhưng  một  lời cần  ,   thanh toán tiền , nếu  thì nhỡ   hàng,    lấy nữa thì  tìm ai  lý lẽ đây.”
Phải  rằng ông chủ Chu     , nhưng  kinh doanh    đầu óc, lập tức  nghĩ  mấu chốt vấn đề, mức độ lớn nhất là bảo vệ lợi ích của .
 Sở Y Nhất là ai, đừng  là hiện tại   bộ mặt thật của ông , cho dù    thì dựa  sự quan sát nhạt bén, cũng  thể để ông  chiếm hời.
“Trả  bộ tiền thì  , nếu ông giao hàng cho   vấn đề về chất lượng thì   tìm ai đây? Thế  nhé,  trả  một nửa, đợi đến khi kiểm tra hàng hóa   vấn đề gì nữa thì sẽ trả một nửa còn , nếu ông thấy  yên tâm thì chúng  ký hợp đồng là  .”
Trước đây bản   nghĩ , nhưng nếu  tìm đến đây,  lừa một vố thì   với bản  quá.
Nghe Sở Y Nhất  , ông chủ Chu mắt sắng lên, ký hợp đồng thì  quá, lợi ích của  cũng  thể  đảm bảo .
Vì  ông   đồng ý với lời đề nghị của Sở Y Nhất.
Cuối cùng, Sở Y Nhất trả một nửa  tiền,  đó lấy  hợp đồng hai bên  ký, hài lòng  về.
Ngày hôm  đến cửa hàng, Sở Y Nhất  rõ với Tiểu Thuyên.
“Tiểu Thuyên , thím thấy lô giày  trong nhà kho hình như  còn nhiều nữa, đúng lúc lát nữa  thể  thấy một lô, cháu hãy nhận và kiểm kê nhé.”
Chà,  xem,  xem, bản   lo lắng quá , sợ hàng trong nhà kho  đủ,  thể đáp ứng yêu cầu của  , còn đặc biệt điều đến một lô hàng khác,  đầu tìm  một   như cô.
“Bà chủ, bà chủ, để cháu  cho, tính cháu cẩn thận,   là đàn ông,  những thứ chắc chắn  rõ ràng.”
Cố Tiểu Thuyên vẫn   gì, Chu Tiểu Nguyệt  nhảy  nhận nhiệm vụ tiếp theo.
“Ừm, cháu  cũng  lý,  thì cháu phụ trách nhận hàng,  vấn đề gì thì kịp thời báo cho dì.”
Sở Y Nhất  Chu Tiểu Nguyệt, dường như đang suy nghĩ gì đó, một lúc  gật đầu đồng ý đề nghị của cô.
Nghe cô  , Chu Tiểu Nguyệt nở nụ  đến mang tai.
Đêm qua mới  chuyện , hôm nay đến cửa hàng   thấy tin tức ,  cô   thể  vui cho .
Niềm vui khiến cô   cuốn theo,  để ý đến ánh mắt  rõ ràng của Cố Tiểu Thuyên bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-732.html.]
“Đã muộn , em còn   ?”
Buổi tối  khi ăn cơm xong, Cố Hướng Đông  về phòng, đúng lúc  thấy vợ đang mặc áo khoác, hình như là   ngoài.
“Đi xem kịch.”
Lướt qua  Cố Hướng Đông, dường như đột nhiên nhớ  gì đó.
“Anh    ?”
Nhìn ánh mắt sáng ngời vui vẻ của vợ, Cố Hướng Đông  hiểu  ngay, đây   thể là  xem kịch ?
Vì , Cố Hướng Đông, Sở Y Nhất và Cố Tiểu Thuyên, ba  nhân lúc trời tối, lặng lẽ  đến cửa hàng.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Thím, hôm nay họ sẽ hành động ?”
Dọc đường , trong lòng Tiểu Thuyên  nhiều cảm xúc lẫn lộn,   thật sự   gặp  cảnh tượng như , nếu lát nữa họ đến, thực sự  thấy Chu Tiểu Nguyệt  như thế thì   thực sự   đối mặt.
“Thím  , thím    guốc trong bụng họ thì   ,  .”
Sở Y Nhất lắc đầu như trống lắc, vẻ mặt  nghiêm túc.
Cố Tiểu Thuyên  rõ nên “ừm” một tiếng.
Cố Hướng Đông liếc  Cố Tiểu Thuyên, trong lòng thở dài, đây đúng là một thằng bé ngốc nghếch, thím của cháy  gì cháu cũng tin ?
Nếu   thì đêm hôm khuya khoắt ai  huy động lực lượng như thế, kéo  khỏi phòng   đến cửa hàng?
Chà, đúng là còn quá trẻ .
Khi ba  đến cửa hàng, cửa đóng chặt, trời tối om,   gì bất thường.
Sở Y Nhất  vòng  cửa hàng và  về phía nhà kho ở đằng .
Vẫn  đến    thấy một  giọng , vang lên  rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh.
“Tay chân nhanh lên,  nhỏ tiếng chút, đừng để  khác  thấy...”
Người đàn ông hạ giọng cảnh báo những  đang bận rộn chuyển đồ.
 Sở Y Nhất   thấy , đây chẳng  là giọng  của ông chủ Chu  .
“Thím.”
Cố Tiểu Thuyên  bóng dáng     trong nhà kho, họ đang vận chuyển đồ  ngoài,   sốt ruột kéo Sở Y Nhất,  họ  đến ngăn cản.