Sau câu  đó, ngoại trừ Cố Tiểu Thuyên, hai  còn  đều sửng sốt, bọn họ  cho dù  tăng lương cũng  cao hơn  khác  nhiều, nếu tăng lên thì nhất định trong lòng sẽ hoang mang.
“Không , bà chủ, chúng    ý , đây đều là chuyện chúng  nên ,    chị tăng lương cho chúng .”
Nhìn thấy vẻ mặt quẫn bách của hai  đàn ông, Sở Y Nhất thấy  yên lòng.
“      ý , là tự   tăng đấy, bởi vì cửa hàng chúng  đang kinh doanh  , lượng công việc nhiều, vất vả hơn những  ở cửa hàng bình thường, hơn nữa cửa hàng hiện đang  tiếng tăm, như thế cũng  mặt  và mặt ,   chúng  sẽ đối diện với nhiều thử thách hơn, nên   sẽ càng vất vả hơn bây giờ,  chỉ  thể dùng cách  để đền bù một ít cho   thôi.”
“Ừng ực.”
Hai  đàn ông    chuyện nuốt nước bọt.
Bà chủ thực sự giàu  và quyền lực, còn  một chút tiền bồi thường,  thì họ thực sự yêu thích một chút “một chút” đền bù như thế.
Sắp xếp đồ đạc trong cửa hàng xong, Sở Y Nhất lên đường  tìm Chu Lộ.
Chu Lộ hôm qua cũng tới cửa hàng,  hôm nay sẽ đưa Lạc Lạc đến nhà Chu, nên cô đến thẳng nhà họ Chu bên đó.
Người nhà họ Chu thấy Sở Y Nhất đến  vui mừng, nhờ  Sở Y Nhất mà họ  sinh tử xa cách,  thể  mạng sống của Chu Lộ là do Sở Y Nhất ban cho, nhà họ Chu hiện tại  đoàn viên cũng  công lao to lớn của Sở Y Nhất.
Sau đó dù công khai  âm thầm đều giúp đỡ nhà họ Chu  nhiều chuyện, Chu Lộ sống với một phong thái khác nên nhà họ Chu từ già đến trẻ đều cảm kích Sở Y Nhất từ tận đáy lòng.
“Y Nhất,  em  đến đây? Mau  .”
“Dì.”
Chu Lộ và Lạc Lạc  vui khi  thấy Sở Y Nhất, Lạc Lạc còn đang  chuyện với Chu Thanh Thanh,   thấy cô  chạy tới.
“Chị Lộ, dạo  cửa hàng bận rộn quá, nên em đành  đến tìm chị...”
Sở Y Nhất  xuống  với Chu Lộ tình hình hiện tại trong cửa hàng, Chu Lộ đồng ý mà   lời nào.
“Không  vấn đề gì, sáng sớm ngày mai chị đến cửa hàng, nếu   là em cứ  cho chị  thì chị    sớm .”
Cô   Sở Y Nhất cũng tranh thủ cho cô   nghỉ phép,  cuộc phẫu thuật, cơ thể vẫn   khỏe hẳn, đợt  bận rộn quá nên cơ thể  chút  thoải mái, Sở Y Nhất  nhân cơ hội kết hôn để cho cô   ở nhà nghỉ ngơi tịnh dưỡng.
“Chị Lộ, nếu   là hết cách thì em chắc chắn sẽ để chị ở nhà nghỉ ngơi, chị yên tâm, đợi đến khi tìm   phù hợp thì chị sẽ tiếp tục về nhà tịnh dưỡng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-736.html.]
Bất luận là thứ gì cũng  quan trọng bằng sức khỏe, nên Sở Y Nhất nghĩ rằng cô vẫn  để Chu Lộ tiếp tục ở nhà tịnh dưỡng.
“Dì, cửa hàng đang thiếu  ạ?”
Chu Thanh Thanh  bên cạnh  cô và dì trò chuyện, suy nghĩ tranh thủ mở lời nhân lúc hai  đang trò chuyện.
“ thế, dạo  cửa hàng  bận rộn, hiện tại chỉ  ba  nên   xuể.”
Sở Y Nhất cũng quen  Chu Thanh Thanh,  khi từ Chu Lộ trở về nhà họ Chu, cũng quen  với tất cả   trong nhà họ Chu, tất nhiên bao gồm cả Chu Thanh Thanh, con gái của  cả nhà họ Chu.
Đứa trẻ  tính tình hoạt bát,  dạy dỗ , Sở Y Nhất  thích.
Chu Thanh Thanh đôi mắt to  Sở Y Nhất,  và hỏi một câu.
“Dì, dì thấy cháu thế ? Cháu  thể đến cửa hàng của dì ?”
“Cháu ư?”
“Thanh Thanh, cháu   gì thế?”
Chu Thanh Thanh vứt dứt lời, đừng  là Sở Y Nhất, ngay cả Chu Lộ và Lạc Lạc đều  kinh ngạc.
“Sao     cháu như thế? Cháu, cháu  thể  ?”
Mặc dù là cao hứng nhất thời, nhưng cũng  nghiêm túc suy nghĩ, cô và dì  cần  dùng ánh mắt như thế  .
“Thanh Thanh, công việc ở cửa hàng  nhẹ nhàng như cháu tưởng tượng , lúc bận rộn  thể là   thời gian ăn cơm,  những ngày nghỉ lễ giờ giấc nghỉ ngơi cũng   đảm bảo, như thế cháu vẫn   ?”
Chu Lộ là cô của Chu Thanh Thanh, nên cũng coi cô  như con gái của , công việc ở cửa hàng  hề nhẹ nhàng, cũng chỉ    từng   mới  thể  những chua xót bên trong.
“Cô, cô cũng xem thường cháu quá đấy, cháu là  yếu ớt ,  khác  thể   thì  cháu    ?”
Chu Thanh Thanh thấy  phục khi  Chu Lộ  , cô  kích động bật dậy khỏi ghế.
Nhìn vẻ mặt bướng bỉnh của Chu Thanh Thanh, Sở Y Nhất bắt đầu nghiêm túc cân nhắc.
Mặc dù   chính xác tuổi của Chu Thanh Thanh, nhưng trông  vẻ cũng trạc tuổi với Tiểu Thuyên. Tuy  nuông chiều từ nhỏ nhưng trong mười năm đó, nhà họ Chu cũng liên quan  ít, nên Chu Thanh Thanh  theo  nhà, cũng chịu  ít khổ cực.
Vân Mộng Hạ Vũ