Chu Tiểu Nguyệt dùng sức lau nước mắt,   rời cửa hàng.
Cô   tự  chọn con đường đó với một hy vọng như thế, cô   thể  bố  chịu khổ trong tù. Nếu ông  mệnh hệ gì ở trong đó thì đến lúc đó sẽ   chỗ để cô  hối hận.
Cô  chỉ thấy thất vọng,  cô   hết  chuyện, nhưng vẫn bảo cô  tìm đến tận đó.
Cô  chỉ mới hai mươi tuổi.
 giờ  gì cũng  quá trễ ,  chuyện  xảy  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Điều cô    nhất bây giờ là nhận hình phạt xứng đáng khi ở cửa hàng tạp hóa, nếu bản   sống trong địa ngục  thì họ cũng  cần ở nơi đầy ánh nắng nữa.
“Chị cứ tưởng là cửa hàng nhà họ Chu  thể mở cửa  nữa,  ngờ là vẫn đang mở, xem là đều là công lao của Chu Tiểu Nguyệt .”
Sở Y Nhất và Chu Lộ đang  trong phòng , hai   uống   trò chuyện.
“ thế, hơn nữa  ý của Chu Tiểu Nguyệt là bố con bé sẽ  thả  nhanh thôi,   như thế  nhỉ, chẳng  là kết án vài năm ?”
Nghi ngờ của Chu Lộ cũng là nghi ngờ của Sở Y Nhất.
Khi nào về nhà nhờ Cố Hướng Đông thăm dò xem  ai nhúng tay  .
“Thôi mặc kệ , nhưng mà dạo  chúng   cẩn thận hơn chút, chị Lộ, lát nữa  với họ  thật cảnh giác khi trực ở đây, đừng  ngủ say quá.”
Từ  chuyện  , Sở Y Nhất  sắp xếp trong cửa hàng, mỗi đêm để  một  trực ca đêm, ba  đàn ông  phiên  trực ca, đề phòng nửa đêm xảy  chuyện gì.
“Ý của em là...”
Chu Lộ giật , trong đầu nhớ  chuyện  .
“Chị xem chị kìa, đừng căng thẳng như thế, em   ý gì cả, chẳng qua em chỉ    ban đêm  để ý chút,  đây thấy họ  ngủ sớm hơn  ban đêm, công việc kinh doanh của chúng  ngày càng  lên, nhà kho ngày càng lớn, hàng hóa ngày càng nhiều, chúng  cũng nên thận trọng hơn.”
Chu Lộ rõ ràng  thở phào nhẹ nhõm.
“Như  ,  thì , lát chị  với họ một tiếng, em yên tâm .”
Buổi tối về đến nhà, Sở Y Nhất hỏi Cố Hướng Đông.
“Vụ án của  họ Chu,   theo dõi  đó ,  em   ông   giảm án , chỉ trong thời gian ngắn  thể như thế ?”
“Giảm án ư?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-742.html.]
Cố Hướng Đông cũng sững sờ trong giây lát,  đây  cũng  cục trưởng cục cảnh sát nhiều năm,  vẫn  nội tình bên trong, trong những trường hợp bình thường thì    thể xảy  chuyện .
“ thế, Chu Tiểu Nguyệt hôm nay đến cửa hàng  như .”
“Anh  ,  đó   theo dõi nữa, ngày mai   hỏi xem rốt cuộc là thế nào, trong những trường hợp bình thường thì khả năng xảy  là  thấp.”
“Trong trường hợp bình thường khả năng  thấp,  trường hợp  bình thường thì ?”
Sở Y Nhất thuận theo lời  của Cố Hướng Đông  một câu,  đó trầm ngâm  bàn chân đang ngâm trong chậu nước.
“Em nghĩ ? Có cần ngăn cản ?”
Tám chín phần mười là    thăm dò , Cố Hướng Đông nhớ  rõ.
Anh  hỏi ý kiến của vợ, nên  tay  là mặc kệ
“Không cần , họ  cố gắng hết sức mới giảm  án, nếu em   phá hoại nhưng   giảm , thì chẳng  uổng công  , em là   hiểu ý  khác ?”
“Cố Hướng Đông,    nghĩ như thế.”
Câu  của vợ  Cố Hướng Đông nghẹn ngào   nên lời.
Phải, vợ của gia đình  là  hiểu  khác nhất, tiền đề là cô nghĩ.
Thôi bỏ ,  nhất là  đừng  gì cả, càng  nhiều càng sai, nên  việc nhiều hơn.
Tốc độ của Cố Hướng Đông cũng  nhanh, ngày hôm     bao lâu  thăm dò rõ ràng,  lập tức gọi điện thoại cho vợ báo cáo tình hình cụ thể.
“Bộ trưởng Cố,  đấy, hiệu quả công việc hạng nhất, em sẽ khen ngợi bằng lời ,  ghi  hồ sơ ha.”
Sau khi cúp điện thoại của Cố Hướng Đông, Sở Y Nhất vô thức gõ ngón tay lên mặt bàn,  đó đập xuống mặt bàn, trong lòng  nảy  một ý tưởng nho nhỏ.
Với sự phát triển sâu rộng của cải cách mở cửa, ngày càng  nhiều  tham gia  làn sóng .
Thời gian cứ trôi qua, hệ thống  ngừng cải tiến, suy nghĩ của Sở Y Nhất cũng  những  đổi lớn.
Lúc đầu, cô chỉ  chuyển các vật phẩm trong hệ thống trang trại của   ngoài để thực hiện lưu thông, nhưng hiện tại cô  nghĩ như .
Nhà máy đầu tiên ở vùng ngoại ô   đưa  sử dụng,  nhiều  trắc trở, cuối cùng cũng hoạt động .
Cô  quên ý định ban đầu của , tuyển  ngay tại chỗ, cô tuyển  nhiều  từ cư dân của các khu ổ chuột gần đó,  khi quan sát kỹ lưỡng, cô phát hiện tuyển những   tương đối khó.