Nhà máy xây xong thì    quản lý, Sở Y Nhất   chút kỹ năng nào nên thảo luận với Cố Hướng Đông.
“Chỗ nhà máy, em  Tiểu Thuyên sang đó, thằng bé cũng   ngoài tự lo liệu công việc của , bây giờ nhà máy như một tờ giấy trắng, cuối cùng thành tích  giấy thế nào đều phụ thuộc thằng bé phát huy.”
Thực  Cố Hướng Đông cũng   vợ  bao nhiêu ngành nghề, nhưng cô vẫn  về nhà máy , ban đầu khi lấy mảnh đất  cũng  tốn  nhiều công sức.
“Thằng bé còn quá trẻ,   ?”
Nhà họ Cố mấy đời  đều là nông dân hiền lành, cũng  đời Cố Hướng Đông sinh   dấn   con đường quan trường.
Tuy nhiên,  ai trong nhà họ Cố  kinh nghiệm mở nhà máy  kinh doanh, cũng   tài năng  kinh nghiệm trong lĩnh vực , hơn nữa Tiểu Thuyên cũng chỉ mới ngoài hai mươi,  thực sự lo lắng rằng Tiểu Thuyên sẽ  thể gánh vác,    thứ rối tung lên.
Nếu  hỏng việc thì  chỉ  vợ mất tiền, cho dù   tài sản trong tay vợ nhưng  cũng  vợ   thiếu tiền, điều quan trọng hơn đó chính là những  nghèo khổ  mới dấn   con đường mưu sinh.
Rõ ràng, nếu nhà máy hoạt động  thì chắc chắn sẽ thúc đẩy  dân xung quanh kiếm  nhiều tiền hơn và cải thiện điều kiện sống của họ.
Nếu    thì chẳng khác nào cho họ hy vọng   khiến họ thất vọng, nhưng e là đến lúc đó vấn đề sẽ  chỉ dừng  ở đó.
Bởi vì ‘Do kiệm nhập xa dịch, do xa nhập kiệm nan’
Sở Y Nhất cũng từng cân nhắc về Cố Hướng Đông, chẳng qua hiện tại thực sự   ai thích hợp nữa cả.
Lâm Dao Dao đang mang thai ở nhà tịnh dưỡng,   nhiều chuyện cô cần phả quyết định, nên cô thực sự cho rằng bản   còn sức để bắt đầu  nhà máy từ đầu.
“Hay là em dẫn dắt một thời gian, đợi Tiểu Thuyên thích ứng với  thứ, nhà máy   nề nếp  hãy giao cho nó?”
Điều  chỉ nên  thực hiện như là một phương sách cuối cùng.
Trước hết  kể đến chuyện Sở Y Nhất  thời gian  , cho dù Sở Y Nhất  thời gian thì  mất bao lâu mới dứt  ?
Cố Hướng Đông  dáng vẻ khó xử của vợ, trong lòng cũng  phiền muộn.
Anh   vợ  bận rộn mệt mỏi như .
“Hay là em liên hệ với Đường Cường, xem    đến thủ đô ?”
“Hửm?”
Lúc Sở Y Nhất  Cố Hướng Đông  về Đường Cường, ánh mắt sáng lên, đột nhiên chợt nghĩ .
 thế,    nghĩ đến  .
Bọn họ vẫn giữ liên lạc nhiều năm như ,  khi  Sở Y Nhất  ăn ở thủ đô,   còn nhờ Sở Y Nhất giúp đỡ mở một cửa hàng nhỏ, thật  Đường Cường và bọn họ hiện tại chẳng  là  kinh doanh như   ?
Nếu Đường Cường đồng ý đến thủ đô thì sẽ giảm bớt  nhiều áp lực cho Sở Y Nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-743.html.]
“ thế,   với chị dâu ở bên  cũng kinh doanh buôn bán nhỏ, cũng là  cùng nghề, hơn nữa  đây   cũng  từng quản lý chợ đen,  nhiều năm như ,   đối mặt với  cảnh hỗn tạp của nhà máy càng thích hợp hơn so với Tiểu Thuyên.”
“Em     vẫn luôn giúp đỡ hai  họ, nếu họ đến đây thì chẳng  sẽ  thêm trợ thủ đắc lực  .”
Sở Y Nhất càng  càng cảm thấy quá , vỗ đùi bật dậy.
“Em   thế?”
Cố Hướng Đông  vợ  dậy  về phía cửa,  kìm  hỏi.
“Em  gọi điện thoại, giờ em gọi điện hỏi xem    suy nghĩ gì,   đến  .”
“Ôi, thôi , mau   đây.”
Cố Hướng Đông vội đến  cản vợ .
“Em cũng  xem  mấy giờ , ngày mai  , cũng  vội trong chốc lát.”
Sở Y Nhất ngẩng đầu, chà, hơn mười giờ , đúng là muộn thật .
Cô miễn cưỡng  về, như  một con mèo đang cào xé trái tim , nhưng cô  thể  gì .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Anh  một tin  lành, em    ?”
“Bốp” một phát, đập lên  Cố Hướng Đông.
“Mau  , ngập ngợ gì chứ.”
Vốn dĩ  vui trong lòng, Cố bộ trưởng định kể câu chuyện vui vẻ để khuây khỏa, nào ngờ  chọc tổ ong vò vẽ.
“Nếu suôn sẻ thì hai tháng nữa, cả gia đình Quách Hòa Bình sẽ đến thủ đô.”
“A?  Quách đồng ý  ?”
“Ừm.”
Cố Hướng Đông gật đầu.
“Tốt quá , em   thể sống chung một thành phố với chị dâu Thúy Lan , cũng  thể thường xuyên gặp mặt .”
Nhiều năm qua, họ vẫn giữ liên lạc, kể cả những năm tháng khó khăn nhất, họ cũng cố gắng mỗi năm gặp  một , mỗi  gặp mặt đều cảm khái nếu còn  thể sống ở bên  thì thật tuyệt.
Bây giờ nó thực sự thành hiện thực .
“Quách Hòa Bình điều  ? Nơi họ sống  dễ tìm ? Em nhớ em  mua vài cái tứ hợp viện nho nhỏ ở đây, lát về em tìm xem, để họ ở gần chúng ...”