“Không  thì , Tiểu Thuyên, , những chuyện khác cứ để sang bên, chúng  đến nhà kho dọn dẹp .”
Những thứ  chất đống cũng   cách , cho nên việc cấp bách nhất chính là thu dọn nhà kho.
Một    việc cùng  đến nửa đêm, cuối cùng cũng sắp xếp xong kho hàng, những thứ  cháy và ướt sũng  sắp xếp  và phân loại, chẳng mấy chốc, một khu vực rộng lớn   bỏ trống ở lối  nhà kho.
“Hôm nay   vất vả , cũng  khuya ,   về nghỉ ngơi , chuyện bên  cứ giao cho chúng .”
Ý của Sở Y Nhất là   cũng bận rộn nãy giờ, chắc cũng mệt , nên cô định để   về nghỉ ngơi ,  ngờ    thì Đường Cường  bật .
“Em gái,  em  kìa, xem  em coi chúng  là  ngoài , chúng  là  như thế ? Chúng  về nhà nghỉ ngơi  để   ở  đây, đó là chuyện con    ,  đúng   ?”
“Anh, em   ý đó...”
“Được,   ý  thì  .”
Đường Cường  dứt lời,  bắt đầu  việc.
Ngày hôm , khi Chu Lộ và Chu Thanh Thanh đến noiw,  mở cửa quán  thấy mấy   ngổn ngang  đất.
“A.”
Đèn còn  tối, Chu Thanh Thanh đá một cái  chân,  kỹ  thì  là một    đất, cô  giật  hét lên một tiếng.
“Hửm? Thanh Thanh...”
Cố Tiểu Thuyên ngơ ngác mở to mắt, ngẩng đầu  Chu Thanh Thanh đang  đó,  nhắm mắt .
   thật sự  buồn ngủ, ngày hôm qua bận rộn đến bốn năm giờ sáng,  ngủ  một hai tiếng, giờ   thật sự   dậy chút nào.
   cách nào, dì Chu và Thanh Thanh đều tới,   cũng  thể cứ   đất ở trong cửa hàng .
Cậu  dùng sức nhắm mắt , nghiến răng nghiến lợi từ  đất  dậy.
“Tiểu Thuyên,    ngủ ở đây? Hôm qua   gì thế?”
Chu Thanh Thanh nhận  là Cố Tiểu Thuyên, vội vàng  xổm xuống,  Cố Tiểu Thuyên vành mắt đỏ hoe, trong lòng vô cùng lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-747.html.]
Đường Cường cũng “tỉnh giấc”  tiếng hét của Chu Thanh Thanh,   gắng  dậy, cúi gằm mặt xuống,  ở đó.
Anh   lấy  bình tĩnh, lúc  đầu óc trống rỗng, cơ thể càng lúc càng nặng nề.
Dì Chu nhanh chóng  một vòng trong cửa hàng, quả nhiên  thấy Sở Y Nhất và Cố Hướng Đông ở trong góc, hai  bọn họ cũng đang ngủ say, bởi vì Chu Thanh Thanh la hét nên mới  đánh thức.
Khi những  trong phòng cuối cùng  tỉnh  thì  là  nửa tiếng .
Giờ Chu Lộ và Chu Thanh Thanh mới  tối qua  xảy  chuyện gì.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Trạng thái của   hôm nay cũng    gì,  nghĩ là   nên  về nghỉ ngơi, cửa hàng   và Thanh Thanh , lát nữa  Hồ cũng đến đây,  ba  chúng  là đủ ,   mau về nghỉ ngơi, bộ dạng của   sẽ  khách hàng hoảng sợ đấy.”
Chu Lộ cảm thấy thương những   việc cả đêm, đồng thời cũng  chút buồn bực vì   tối qua  xảy  chuyện gì nên  thể kịp thời tới giúp đỡ.
Vì ,  lúc , cô  chủ động yêu cầu họ  về nghỉ ngơi.
“Em thấy cũng , ,  Chu, Tiểu Thuyên,   về tắm rửa nghỉ ngơi , đêm qua thu dọn đồ đạc, bộ đồ   cũng  thể  nữa ,   hãy về nhà  đồ , chiều gặp .”
“Chị Lộ, em  sắp xếp gần xong kho hàng, nhưng cánh cửa của nhà kho   cháy, lát nữa chị liên hệ xem  ai  thể đến  một cái mới ? Cố gắng để yên đồ đạc bên  đừng động , đợi  khi chúng em về  giải quyết .”
Sở Y Nhất bọn họ cũng  khách sáo, ai về nhà nấy, coi trọng vệ sinh thì giống như Sở Y Nhất và Cố Hướng Đông, cả hai cố nén cơn buồn ngủ, tắm rửa sạch sẽ  ngã lên giường.
Còn  coi trọng vệ sinh thì chẳng hạn như những  đàn ông  về đến nhà cũng mặc kệ hết,  thẳng lên giường, vài giây   vang lên tiếng ngáy đều đặn.
“Bốp.”
“Mọi   gì thế? Bên  vẫn  cháy  kịp thời dập tắt  ?”
Chu Tiểu Nguyệt ném thẳng thứ trong tay  ngoài.
“Các   việc kiểu gì thế, đêm hôm khuya khoắt, một nhà kho  ai trông coi, các  cũng  thể  cho nó cháy, các  rốt cuộc  nghiêm túc  việc  ?”
Chu Tiểu Nguyệt vốn cho rằng một ngọn lửa đốt kho hàng của Sở Y Nhất, g.i.ế.c c.h.ế.t oai phong của cô,  hợp tác với cô  thì  sẽ còn gì nữa.
 điều  ngờ tới là mạng sống của cô   như , kế hoạch vốn  hảo   phá vỡ như thế , cô     thể  tức giận.
“Trước đó cô cũng   cho chúng  , phía  còn   trực trông coi, chúng    chút động tĩnh   phát hiện , cũng may tốc độ của chúng  nhanh mới châm lửa , nếu  thì  đốt cháy .”