Cố Hướng Đông nắm lấy tay vợ, hai  chỉ lặng lẽ  về phía xa xăm chờ đợi gia đình Quách Hòa Bình, cũng đang nhớ  những năm tháng  cùng  trải qua.
Anh và em đều là  bình thường, cuối cùng đạm bạc mới là thật.
“Mẹ,   lát nữa tụi con sẽ gặp  Tiểu Bảo và em gái Khai Tâm?”
Tiểu Tráng   chiếc ghế gần cửa sổ, hiếm khi  cơ hội  tàu lửa,   gia đình chuyển lên thủ đô nên  vui.
Mặc dù cũng   rời xa bạn bè của , nhưng nghĩ   thể  thấy Quảng trường Thiên An Môn, Tử Cấm Thành và Thiên Đàn ở trong sách,  nhiều điều mà  đây chỉ    đến.
Quan trọng nhất là  bố   rằng họ sẽ sống gần nhà chú Cố, giống như họ, ở trong tứ hợp viện, tứ hợp viện đó, thật   bao.
Sự hấp dẫn của những thứ  đối với bản   vơi  nỗi buồn ly biệt.
Nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ toa tàu, từ nơi vắng vẻ dần chuyển sang những ngôi nhà lẻ tẻ,   cảm thấy nhất định là sắp đến thủ đô , trong lòng chợt thấy kích động.
“ thế, thím của con  sẽ cho  đến đón con, lát nữa là gặp  .”
Chị dâu Thúy Lan xoa đầu Tiểu Tráng,  rạng rỡ trả lời.
Họ  chuyển đến thủ đô , cũng   thứ cho Đại Tráng, cũng      nhận  thư , cả gia đình còn thiếu mỗi  , nếu  thíc  thể  cùng  .
“Cũng   Đại Tráng  lính  ? Hôm nay là ngày vui của gia đình chúng , nhưng nó  ở nhà...”
Đứa trẻ   lâu   thư cho gia đình , vợ cứ nhắc đến chuyện đó mấy  , hôm nay là ngày đặc biệt, chắc  nhớ con .
“Nó nhập ngũ thì  thể xảy  chuyện gì, em đừng  lo lắng quá, dọn dẹp đồ , sắp đến ga .”
Nghe Quách Hòa Bình  , chị dâu Thúy Lan lau khóe mắt , nhanh chóng bận rộn.
“Tiểu Tráng, mặc đồ   , lát nữa xuống xe chắc chắn sẽ lạnh lắm, còn nữa, dọn dẹp đồ của con , coi chừng để quên...”
Chị dâu Thúy Lan  cùng Tiểu Tráng thu dọn đồ đạc của ,  thu dọn đồ   mang đến, chẳng mấy chốc  thu dọn xong .
Quách Hòa Bình  vợ đang  đối diện , tóc   bạc, đôi tay chai sần vì giữ gìn cái nhà , chẳng giống bàn tay  phụ nữ chút nào.
Nhìn thấy chị  nhanh chóng ngăn nắp thu dọn đồ đạc,   thậm chí còn  động tay, cảm thấy  thật sự  phúc trong suốt những năm qua.
“Thúy Lan, bao nhiêu năm qua, em vất vả .”
Quách Hòa Bình chân thành  với chị dâu Thúy Lan.
Chị dâu Thúy Lan sững sờ, ngẩng đầu lên  Quách Hòa Bình mà thấy ngại ngùng.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Vợ chồng già cả ,  đột nhiên   những lời như thế, chúng  đều vì cái nhà , bao nhiêu năm qua, em   ở ngoài  việc cũng  dễ dàng, nhưng tất cả đều xứng đáng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-759.html.]
Lúc trẻ là vợ chồng, đến già bầu bạn với . Quách Hòa Bình và chị dâu Thúy Lan  bên  ngần  năm, tình yêu nồng nàn thuở còn trẻ giờ  trở thành tình cảm gia đình nhỏ giọt, đùm bọc yêu thương lẫn .
“Sau  sẽ ngày càng  hơn, hãy tin .”
Quách Hòa Bình nắm c.h.ặ.t t.a.y chị dâu Thúy Lan  bàn và hứa hẹn.
“Em tin .”
Chị dâu Thúy Lan đưa tay  , Tiểu Tráng  thấy cũng đưa tay .
“Bố, con cũng tin bố.”
Hai vợ chồng  chằm chằm  đôi bàn tay bé nhỏ  và sững sờ,  cả gia đình ba  cùng  phá lên.
Tiếng  vui vẻ theo đoàn tàu trôi  thật xa.
Cuối cùng thì cũng đến ga xe lửa thủ đô, đây sẽ là chiến trường thứ hai của  .
Xuống tàu, đặt chân lên mảnh đất thủ đô, Quách Hòa Bình vẫn cảm thấy  chút gì đó  chân thực.
Bản  thực sự     ?
Nhìn về phía  Cố, theo bước chân  theo chân  đến thủ đô, chỉ là một bước những  đợi chờ đến bao nhiêu năm.
Mười năm, nhưng cũng may    đợi  .
“Anh Quách đang nghĩ gì thế,  đến nhà .”
Cố Hướng Đông tiến lên vỗ vai Quách Hòa Bình, lúc    mới phản ứng.
Xúc động  Cố Hướng Đông.
“Em Cố,  thực sự   .”
Cố Hướng Đông  chuyển đến thủ đô,  khi  còn  với Quách Hòa Bình rằng một ngày nào đó sẽ cùng   việc ở cùng một thành phố.
Giờ điều    thành sự thật, Quách Hòa Bình cảm ơn  lúc đó  gieo  lòng  một hạt giống, chỉ vì lời  của , bao nhiêu năm qua    hề bỏ cuộc, dốc sức vì mục tiêu . Cuối cùng cũng    ,   mà  xúc động cho .
“ ,    .”
Cố Hướng Đông đưa tay  Quách Hòa Bình  mặt, đồng đội của  đang  ở một vị trí cao hơn, từ đáy lòng  mừng cho  .
“Hai  trò chuyện xong ? Nếu  thì hai  hãy tiếp tục, chúng  về  đây.”