Cô ngoáy đầu  sang Cố Hướng Đông bên cạnh, Cố Hướng Đông rõ ràng   .
“Cố Hướng Đông,  thấy ông chủ Ngưu là  thế nào?”
Sau một ngày bận rộn, Sở Y Nhất  xuống ghế ngay khi trở về nhà.
Cố Hướng Đông rót cho vợ một cốc nước nóng, Sở Y Nhất cầm lấy, tu một ngụm lớn, cô thật sự  khát.
“Suy nghĩ thấu đáo, thông minh quyết đoán, là   chuyện lớn. Nếu  đoán  sai thì hôm nay xảy  chuyện như thế,  thể cũng là một bài kiểm tra  đại học đối với em. Mặc dù    rõ một  cách thức kinh doanh của em, nhưng  nghĩ hôm nay biểu hiện của em chắc chắc sẽ    công nhận.”
Cố Hướng Đông cũng  xuống.
“Anh cũng nghĩ  ?”
Sở Y Nhất  chút kích động, cô còn   với Cố Hướng Đông, nhưng suy nghĩ của   giống với cô đến kinh ngạc, giữa hai  vẫn  sự ngầm hiểu ý .
“Đường Cường  hiểu em lắm,  còn   ,   em còn    sẽ  những  hợp tác khác với ông chủ Ngưu ?”
“Ái chà, bộ trưởng Cố xứng đáng là bộ trưởng Cố,  gì  thể giấu  .”
Sở Y Nhất  tít mắt , Cố Hướng Đông thực sự  đúng .
“Trước đây chẳng  chúng  cũng thăm dò tình hình ông chủ Ngưu  , kết quả  cũng thấy  đó, ông chủ Ngưu    bản lĩnh,thực lực khá mạnh, cũng     em  bao nhiêu nhà máy, nên nhu cầu về máy móc thiết  vẫn  lớn, so với việc tạo dựng mối quan hệ   với ông chủ Ngưu  thì  tiền ít ỏi đó thực sự chẳng là gì cả.”
“Vợ, em  bao nhiêu nhà máy,  thực sự  ,  là hôm nay em  với  .”
Vợ của  chắc   là   tiền ẩn hình chứ.
Nhìn ánh mắt đùa giỡn của Cố Hướng Đông, Sở Y Nhất ho một tiếng,  đó  ngay ngắn.
“Chuyện , dù   cũng  nhớ rằng của em là của ,  cứ   việc của  là  , còn em thì cố mà kiếm thêm ít tiền.”
“Vợ,  thực sự cảm động quá,  giờ em luôn cố ép  ? Chà…”
“Phù.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cả hai giả bộ   vẻ,  qua  .
“Bộ trưởng Cố,  cảm thấy  như thế   , nếu    quyền  thấy thì thực sự sẽ  hỏng hình tượng của  đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-769.html.]
“Vậy thì   chuyện đó ,   mà họ  thấy , chỉ  vợ  thấy thôi.”
…
Chuyến  Thâm Quyến   mặc dù  hao hụt một ít tiền, nhưng cũng may vấn đề   giải quyết, Sở Y Nhất nhớ bọn trẻ ở nhà,  mau chóng  về thủ đô.
“Chàng trai, thứ  bán thế nào?”
Trong cửa hàng tạp hóa, một bà chị cầm hộp đựng cơm bằng nhôm hỏi Cố Tiểu Thuyên.
Cố Tiểu Thuyên  thấy giọng  đang hỏi,  lập tức tiến đến trả lời chị  mà  về Sở Thanh Thanh ở gần đó.
Không      tiến đến, chỉ là hai ngày nay chị   tới đây mấy , mỗi  tới đều ở trong cửa hàng  lâu, chị   hỏi giá của nhiều thứ trong cửa hàng tạp hóa, nhưng cuối cùng   mua bất cứ thứ gì.
Cố Tiểu Thuyên và Chu Thanh Thanh thật sự   ý đồ của chị  là gì nên   xử lý thế nào.
“Chị, bọn em  thật, rốt cuộc chị  suy nghĩ gì thì  thể  thẳng , hai hôm nay chị  hỏi hết giá gần như  bộ ở đây , nhưng em thấy hình như chị   nhu cầu mua thứ gì,  là chị cứ  suy nghĩ của chị ?”
Cố Tiểu Thuyên  tiến đến, nhưng Chu Thanh Thanh tiến đến.
Cô   hì hì, mặc dù  sự thật nhưng   chị  thấy phản cảm.
“Cô gái,   chị   phiền đến việc  ăn của   ?”
Chị  thấy  ngại,  cửa hàng đúng là  một  khách hàng.
“Cô gái,  là em bận viêc của  , đợi đến khi ít  thì sang đây?”
“Không cần , chị cũng là khách hàng của bọn em, em   ý khác, chị cũng   phiền bọn em, bọn em mở cửa kinh doanh, chào đón khách hàng khắp  nơi. Mục đích là để giải quyết khó khăn cho khách hàng, nhưng chị đến đây hai ngày liên tiếp, là chỗ bọn em   thứ chị cần ? Nếu   thì chị cứ  với em, em sẽ tìm giúp chị.”
Chu Thanh Thanh thực sự   ý chê chị , hiện tại  cũng là sự thật,  giải quyết bà chị  thì họ cũng mệt mỏi.
Nghe Chu Thanh Thanh  xong, chị   lưỡng lự.
 cuối cùng chị  cũng lên tiếng .
“Cô gái, là thế ,  sống ở một khu ô chuột cách  xa nơi , cô cũng  đấy, nơi đó cách xa nơi ,  mua thứ gì đó cũng  bất tiện, ồ, mặc dù nghèo nhưng  vẫn  sống,  ?    cửa hàng tạp hóa của cô  chỉ kinh doanh  mà còn  đầy đủ các loại hàng hóa, chất lượng , giá rẻ nên  đến đây xem.”