“Thím,  , cháu nhất định sẽ chăm chỉ học tập.”
Cố Tiểu Thuyên   rõ đây là một nhiệm vụ khó khăn,    hạ quyết tâm   thật .
“Được,  vài hôm nữa cháu chuẩn  xong là  thể đến nhà máy tìm chú Cường ,  theo chú   quen nhà máy .”
Cố Tiểu Thuyên  gật đầu, thấy Sở Y Nhất  dặn dò gì khác mới rời .
Cậu    bao lâu thì Chu Thanh Thanh đến tìm Sở Y Nhất.
“Dì.”
“Ừm, Thanh Thanh, cháu  chuyện gì ?”
Nhìn dáng vẻ ngại ngùng của cô , Sở Y Nhất  quen cho lắm, thường ngày cái miệng Chu Thanh Thanh cứ   ngừng, hôm nay   thế?
“Dạ, cháu  chuyện   với dì...”
Chu Thanh Thanh vẫn đang do dự, cuối cùng  cái  chằm chằm của Sở Y Nhất, hít một  thật sâu, cuối cùng mới lên tiếng .
“Dì, cháu  là   đường đột, nhưng cháu vẫn   lên suy nghĩ của cháu, cháu  cùng Tiểu Thuyên đến nhà máy bên ...”
Sở Y Nhất lúc  mới  tại  cô gái   ấp úng, định   thôi, thì  là như .
Bọn trẻ  mục đích theo đuổi là chuyện , mặc dù cửa hàng tạp hóa  đủ , nhưng Sở Y Nhất với tư cách là  lớn sẽ  ngăn cản  cho bọn họ .
Vân Mộng Hạ Vũ
“Thanh Thanh, thế  nhé, cháu cho dì ít thời gian, đợi dì tìm   thích hợp, công việc trong cửa hàng    thế thì cháu hãy sang đó, cháu thấy thế nào?”
“Dì, điều  là chắc chắn , khi  tìm   thích hợp  cháu  việc thì cháu cũng sẽ  rời khỏi cửa hàng, chỉ là cháu   với dì  suy nghĩ của cháu, như  thì   khi dì cân nhắc phân bổ nhân viên thì cũng  đường mà .”
Đây cũng là lời  trong lòng của Chu Thanh Thanh, vốn dĩ Tiểu Thuyên và cô bé cũng là chủ lực trong cửa hàng, dì là  điều phối, bọn họ thường xuyên   mặt trong cửa hàng, dì phụ trách thu tiền, những việc khác đều là hai  họ , nếu cả hai cùng rời  thì chắc chắn sẽ  .
“Vậy thì , dì cũng  suy nghĩ của cháu, đợi dì bận xong  việc thì sẽ bắt đầu tìm , hoặc là nếu xung quanh mấy đứa   thích hợp thì cũng  thể giới thiệu với dì.”
Mặc dù   hai chân thì nhiều, nhưng  tìm một  thích hợp về  mặt cũng   là chuyện dễ dàng.
Chu Thanh Thanh thực sự coi trọng lời noisc ủa Sở Y Nhất, cả buổi sáng đều suy nghĩ xung quanh   thích hợp  .
“Cô gái, cô gái...”
Đến nỗi khách  gọi mấy  cô  cũng  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-771.html.]
“Khụ khụ.”
Cố Tiểu Thuyên  bộ dạng ngơ ngác của Chu Thanh Thanh, ho hai tiếng, Chu Thanh Thanh mới định thần .
“Ui, bác gái,  cháu đây, bác  mua gì ?”
Cô nhanh chóng  về phía bác gái với nụ   môi.
Đến tối Sở Y Nhất về nhà, đột nhiên  thấy Cố Tiểu Trụ  lâu  gặp.
“Thím, thím về  ạ.”
Cố Tiểu Trụ  làn da rám nắng, khi  lộ  hai hàng răng trắng to,  Sở Y Nhất thấy chói mắt.
“Tiểu Trụ,  cháu  đến đây? Sao  đây   chú út  gì cả.”
Đứa trẻ  ngay từ ngày đầu tiên bước  nhà họ Cố  thích  theo  , ban đầu ở trong căn nhà đó, Cố Tiểu Trụ hẳn là  đầu tiên cho   ấm.
Có thể , Cố Tiểu Trụ lớn lên cùng .
Bao nhiêu năm nay,  luôn coi Cố Hướng Đông là thần tượng của , cho nên năm ngoái,  lựa chọn nhập ngũ  chút do dự.
Bác Tôn bọn họ  nỡ,  hiện tại   cơm ăn nước uống như , điều kiện nhà họ Cố trong các thôn xung quanh cũng khá  nên đương nhiên  nỡ để con cái  lính chịu khổ .
Hơn nữa, vết thương và bệnh tật của Cố Hướng Đông luôn đè nặng trong lòng bác Tôn, bà   con    chịu đựng những gì mà Cố Hướng Đông   gánh chịu.
Cuối cùng, Cố Tiểu Trụ tìm đến Cố Hướng Đông, cũng     và Cố Hướng Đông  trò chuyện với  những gì, dù  cuối cùng Cố Hướng Đông  thuyết phục  bác Tôn và những  khác trong nhà họ Cố, cho nên đứa trẻ  mới  thể nhập ngũ, giấc mơ  trở thành sự thật.
Lúc    Cố Hướng Đông , quân đội của Tiểu Trụ hình như   ở thủ đô, lúc  thấy Cố Tiểu Trụ  ở trong sân, cô  khỏi kinh ngạc.
“Cố Hướng Đông,      với em để em về sớm hơn.”
“Thím, thím đừng  chú út nữa, cháu cũng    với chú ,   đến thủ đô  nhiệm vụ nên cháu tiện thể đến thăm  .”
Sở Y Nhất sững sờ một lúc mới để ý Tiểu Trụ  mặc quân phục, hơn nữa còn mặc thường phục của , đây là  nhiệm vụ gì?
Cô  Cố Hướng Đông.
“Anh của cháu chắc lát nữa mới về, cháu  đây một lát, thím   món ăn cháu thích.”
“Ồ, đúng , Cố Hướng Đông,  dọn dẹp phòng ,  giường mới ở trong tủ phòng của chúng ,  mang  phơi, lát nữa trải cho Tiểu Trụ.”