Gần  đến nhà bếp thì Sở Y Nhất  đầu dặn dò Cố Hướng Đông.
“Thím,  cần phiền  , cháu còn   về. Quân đội  quy định, bọn cháu  thể qua đêm ở bên ngoài.”
“Có quy định  ?”
Cô  hỏi Cố Tiểu Trụ, mà hỏi Cố Hướng Đông, Cố Hướng Đông gật đầu với vợ.
“Sao  còn  quy định ?”
Cô cau mày và  hài lòng với quy định  của quân đội.
“Được , em ăn cơm  , Tiểu Trụ còn ở bên  một thời gian, đến lúc đó bảo nó thường xuyên đến ăn cơm là  .”
Lúc  Sở Y Nhất mới định thần , đúng thế, ăn cơm  thôi, ăn cơm là  nhất, đứa trẻ  cũng     bao xa, nhất định là đói bụng .
Hơn nữa trông cũng gầy, chắc  chịu đựng  nhiều vất vả trong quân đội.
Chà, nghĩ đến đây  thấy đau lòng, thảo nào bác Tôn bọn họ  nỡ cho Tiểu Trụ  bộ đội.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tiểu Trụ, chú  hỏi cháu  nhiệm vụ gì, nhưng chú  cháu hứa với chú là cháu  tự bảo vệ .”
Quân đội  quy định của quân đội, điều  nên  thì đừng , điều  nên hỏi thì đừng hỏi, điều  Cố Hướng Đông , nhưng mà  là chú của Cố Tiểu Trụ, cũng là  đảm bảo cho    nhập ngũ,   mong  đứa trẻ  xảy  bất trắc gì.
“Chú út, chú yên tâm , cháu nhất định sẽ bảo vệ  thật .”
Cố Tiểu Trụ từ nhỏ  theo bước chân của Cố Hướng Đông,  khi nhập ngũ thì nghiêm túc rèn luyện, cũng    Cố Hướng Đông khó xử, trong lòng    đến gần chú út.
Vì , Cố Tiểu Trụ  thể hiện xuất sắc trong đám tân binh cùng lứa, nhiệm vụ   dẫn theo  , một bộ đội phục vụ  tròn hai năm.
Hôm nay cũng kỳ lạ, Cố Tiểu Thuyên mãi vẫn  về nhà, ngay cả Tiểu Bảo cũng  về.
Sở Y Nhất  nấu ăn trong bếp,    cổng.
Ở một góc tối nào đó của con đường, một nhóm nam nữ mười mấy tuổi tụ tập , chỉ trỏ  đứa trẻ ở giữa.
Dù còn là một đứa trẻ nhưng những lời   đều   khác tổn thương  lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-772.html.]
“Giang Ngải Lạc,  mày còn mang họ Giang thế, mày chẳng  là con ghẻ mà  mày đưa đến nhà họ La ,  mày   mang họ La?”
 ,   vây ở giữa chính là Giang Ngải Lạc, lúc  đầu cúi gằm, đầu tóc còn rối bù, đôi vai gầy của cô bé khẽ run lên, trông  vẻ  bất lực.
“Cậu  gì cơ? Con bé  cũng xứng mang cùng họ với Văn Quyên của chúng  , đừng  đùa như thế.”
Lời    , những  xung quanh Lạc Lạc đều  phá lên, chỉ  một cô gái  đó khoanh tay  ngực, nhếch môi khinh bỉ,  Giang Ngải Lạc  ức h.i.ế.p giống như   xa lạ.
Rõ ràng họ sống chung  một mái nhà, nhưng bây giờ họ giống như là hai   liên quan gì đến .
“Các  tránh  ,   về nhà,   đang ở nhà chờ, nếu  còn  về thì   sẽ  sốt ruột.”
Lạc Lạc ôm chặt cặp sách  lòng, lấy hết dũng khí  với đám  .
Còn về phần La Văn Quyên, Lạc Lạc sẽ   gì, nếu   vì cô bé  thì cô bé     đám   bắt nạt như bây giờ.
“Giang Ngải Lạc,   mày đang ám chỉ với tao điều gì? Mẹ mày sẽ lo lắng cho mày ư? Mày nghĩ rằng nếu   tình hình hiện tại của mày thì  mày sẽ  lo lắng  là   gì thì sẽ  hơn, hai  con mày ở trong nhà tao ăn uống thả ga,   ngại ?”
La Văn Quyên là con gái của chủ nhiệm Lư, ở nhà là một đứa trẻ ngoan ngoãn lễ phép nhưng bên ngoài  là một cô gái nổi loạn, vô tình và m.á.u lạnh, cô bé  dẫn những   đến trường bắt nạt những bạn học  thuận mắt  chỉ một .
Cô bé  thích Chu Lộ kết hôn với bố , Giang Ngải Lạc mà Chu Lộ đưa đến nhà họ La, nhưng   cách nào, ai bảo bố cô bé thích  phụ nữ Chu Lộ đó.
Nếu   đối phó  với dì  thì bắt nạt  Giang Ngải Lạc, món nợ của  cô bé để cô bé trả chẳng  là đạo lý hiển nhiên .
Ai bảo hai  con họ lấy  những gì thuộc về cô  và .
“Giang Ngải Lạc, mày  bản lĩnh  đấy, hiện tại  dám uy h.i.ế.p Văn Quyên của bọn tạo , ai cho mày cái dũng khí đấy?”
Nhìn thấy sự lạnh lùng trong lời  của La Văn Quyên, một cô gái  bên cạnh lập tức hiểu , tiến đến, dùng tay tát  má Lạc Lạc, từng bước ép Lạc Lạc  góc tường.
“Dừng tay, các   gì thế?”
Trước đây, Tiểu Bảo luôn đợi Lạc Lạc  con đường , cùng cô bé  dạo một lúc  mới về nhà.
 hôm nay ở chỗ cũ,    thấy Lạc Lạc  nên đến phía  tìm, nào ngờ   thấy một cảnh    tan nát cõi lòng.