Chủ nhiệm La  Lạc Lạc,   con gái như   chuyện gì của , cau mày.
“Không cần  ạ.”
Lạc Lạc từ chối thẳng thừng  suy nghĩ.
Sự phản đối quyết liệt khiến ba   bàn chú ý, ý thức  lời    chút đường đột, Lạc Lạc cảm thấy  khó chịu.
“Chú,  cần , hôm nay là chuyện ngoài ý ,   cháu sẽ chú ý hơn, cháu khá chậm chạp, đừng  chậm trễ  khác.”
Cô bé  ,    cùng La Văn Quyên, nếu  thể thì cô bé  tránh thật xa.
“Em gái, đừng khách ,    chậm trễ chị , bố cùng  , chị là chị, đương nhiên  đùm bọc cho em .”
La Văn Quyên  .
 cơ thể Lạc Lạc  khỏi run lên.
Chu Lộ cảm nhận  tâm trạng   định của Lạc Lạc, trong lòng  chút nghi ngờ,  về phía La Văn Quyên đối diện, nhưng cuối cùng cô  vẫn   gì.
“Không cần,  cần chị bảo vệ.”
Nếu như   chỉ là nghi ngờ, thì hiện tại Chu Lộ dám khẳng định là Lạc Lạc đang giấu  điều gì đó.
“Mẹ.”
Sáng thức dậy,   bận rộn, Tiểu Bảo do dự,  nên kể cho   chuyện hôm qua  xảy  với Lạc Lạc ?
“Hửm? Sao thế, bữa sáng  hợp khẩu vị ?”
Sở Y Nhất  dáng vẻ định  nhưng  thôi của Tiểu Bảo,  bữa sáng  bàn,   vấn đề gì chứ, đều là những thứ thường ngày  ăn.
“Không  , dạo  dì Chu Lộ    bận ?”
“Tại  con  hỏi như thế?”
Sao đột nhiên  hỏi đến Chu Lộ.
“Dạ, chẳng  hôm qua con về nhà muộn , là vì con gặp Lạc Lạc, nhưng Lạc Lạc  một  bạn học khác bao vây, trông  vẻ   là  đầu.”
Sở Y Nhất vẻ mặt kinh ngạc, bắt nạt học đường, dàn cảnh bên cạnh  ư?
“ em  cũng  , con   lo lắng, con đoán là dì Chu  thể sẽ   chuyện ,   cần hỏi em  ?”
Tiểu Bảo nghĩ kỹ , đến cổng trường của Lạc Lạc chờ, cùng em  về nhà,    xem rốt cuộc là những  nào  bắt nạt Lạc Lạc.
“Mẹ  , lát nữa  đến cửa hàng tạp hóa  với dì Chu, ngoài , con hãy trò chuyện với Lạc Lạc, xem con bé    với con rốt cuộc  xảy  chuyện gì.”
Cô nghĩ Chu Lộ chắc chắn là  , nếu  thì cũng  đến mức cô   thấy gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-775.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
“Dạ, hôm nay con  tìm em .”
“Ừm, ăn sáng  .”
Nghe tin Lạc Lạc  bắt nạt, Sở Y Nhất cảm thấy khó chịu, cũng chẳng  ăn uống gì, cô đẩy thức ăn về phía bọn trẻ.
Nghĩ  nghĩ  vẫn cảm thấy  yên tâm.
“Cố Việt, con ở trường, nếu  chuyện gì  vui thì nhất định   ngay với  đây,  ?”
“A?”
Khai Tâm  cho nửa quả trứng  miệng, đột nhiên   gọi,  chút  thích ứng,  mở miệng  nên đành gật đầu.
“Mẹ, con cảm thấy     cần lo lắng cho Cố Việt nhà chúng , với tính cách của em ,    khác buồn bực  là  tệ , em    .”
Nhìn Khai Tâm đang húp cháo, Tiểu Bảo trêu chọc.
Thực sự là em gái   tuy là con gái nhưng vì đánh  mà  cô giáo gọi phụ    bao nhiêu .
“Anh,   ý gì thế,    em như thế,   còn là  trai của em nữa .”
Cô bé bĩu môi  vui.
“Anh chỉ  sự thật mà thôi, tính cách của em,  cảm thấy  , chúng  cho dù  ở  cũng  thể  bắt nạt, đúng ?”
Nói xong, Tiểu Bảo với tay xoa đầu Khai Tâm.
Khai Tâm   còn tức giận,  Tiểu Bảo   cũng  còn giận nữa.
Cô bé õng ẹo di chuyển đầu  khỏi tay  .
“Ôi dào,  đừng  sờ lung tung, tóc em    rối  .”
“Mọi  cứ nuông chiều em , tính cách    khó tìm đối tượng lắm.”
Sở Y Nhất ngoài miệng  như , nhưng thực sự trong lòng  cảm thấy con gái  như  cũng   gì  , con gái vẫn   chút tính khí.
Con  trong xã hội  thật phức tạp, là  nhà thì  thể nào mãi ở bên cạnh bảo vệ cô bé , cho nên cô bé  năng lực tự bảo vệ   là điều tuyệt vời .
“Không tìm thấy thì thôi,  nuôi em cả đời .”
Nhìn dáng vẻ Khai Tâm gào to, Tiểu Bảo nhớ tới chuyện tối qua  gặp Lạc Lạc.
Dáng vẻ hốt hoảng sợ hãi,  hình gầy yếu ẩn nấp trong bóng tối, trông cô bé thật bất lực. Nếu như tính tình của cô bé giống như Khai Tâm, dũng cảm hơn một chút thì cho dù chỉ là tự nhủ với bản  xảy  chuyện gì cũng  thể một  gánh vác  chuyện.
Lúc Sở Y Nhất đến cửa hàng tạp hóa, thấy Chu Lộ  đến, nhưng cô  vẫn  đó   đang suy nghĩ gì, đến lúc cô   cũng  để ý.
“Chị Lộ, chị  thế? Mới sáng sớm  nghĩ gì thế?”