“Ơ, Y Nhất.”
Chu Lộ chợt hoàng hồn khi  thấy giọng  của Sở Y Nhất.
Sở Y Nhất cũng  xuống,  Chị Lộ hỏi một câu thăm dò.
“Chị Lộ, cũng  lâu  thấy Lạc Lạc , dạo  con bé học ở trường thế nào,  thích nghi ?”
Không  đứa trẻ nào cũng là Tiểu Bảo, Tiểu Bảo tiếp tục kỳ thi tuyển sinh và thi đậu  trường đại học, nhưng Lạc Lạc thì  thể, vì  cô bé hiện đang học trường cấp hai.
“Lạc Lạc, Lạc Lạc  ?”
Chu Lộ đột nhiên kích động, cô  lo lắng  Sở Y Nhất.
“Chị Lộ, chị  thế? Em    Lạc Lạc  .”
Chu Lộ thở phào nhẹ nhõm.
“Chà...”
Vừa  thấy phản ứng của Chu Lộ thì Sở Y Nhất  , chắc chắn là  xảy  chuyện gì, nếu  thì cô  sẽ  phản ứng mạnh như thế.
“Hôm qua Lạc Lạc về nhà, nửa bên mặt sưng lên. Từ nhỏ con bé  hiểu chuyện, hỏi thì chỉ bảo là bất cẩn té,   chuyện gì khác, chị cảm thấy  chuyện  đơn giản như thế...”
Nhất là thái độ của cô bé với La Văn Quyên, Lạc Lạc đối xử  với  , là một đứa trẻ lễ phép, nhưng hôm qua khi  La bảo La Văn Quyên  học cùng thì cô bé  từ chối  chút suy nghĩ.
Sở Y Nhất cảm thấy Chu Lộ  gì đó  , cô     nhất định  điều đang băn khoăn.
“Vậy hai ngày  chị hãy cẩn thận quan sát,  nhất là  thể trò chuyện với con bé, Lạc Lạc   là đứa trẻ nghịch ngợm, em cảm thấy con bé  giống như   gây chuyện,  là nếu chị  thời gian thì đến trường tìm giáo viên của con bé tìm hiểu tình hình thử xem?”
“ ,  chị  nghĩ đến nhỉ? Giờ chị đến trường tìm giáo viên của Lạc Lạc để hỏi tình hình.”
Sau khi  Sở Y Nhất nhắc nhở, Chu Lộ  phất dậy,  đó xách tui luống cuống   ngoài.
“Ô, Giang Ngải Lạc,    thế? Sao mặt  sưng thế , chắc     sai chuyện gì   phát  chứ, thế nào,  đau ?”
Người   trẻ em là những đứa trẻ ngây thơ và đáng yêu nhất  đời, nhưng họ   rằng,  những đứa trẻ đúng là ác quỷ  địa ngục, chúng luôn lợi dụng  phận trẻ thơ của  để  tổn thương  khác  kiêng nể gì.
Giống như hiện tại,  đang  rõ ràng  mặt mũi của Lạc Lạc  xảy  chuyện gì, bởi vì cô bé đó là một trong những  ngày hôm qua bắt nạt Lạc Lạc, nhưng   phơi bày nỗi đau của Lạc Lạc  tất cả  .
Thậm chí xuyên tạc sự thật để  khác hiểu lầm.
“Có chuyện gì    ? Đừng  ‘mèo già từ bi  chuột’ nữa,   mệt hả?”
Lạc Lạc đẩy  đang cản đường  mặt sang một bên, định  về chỗ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-776.html.]
 rõ ràng những     ý định buông tha cho cô bé,   là ai  nhanh chóng duỗi một chân , Lạc Lạc  để ý nên  vấp ngã  mạnh.
Bộ dạng nhếch nhác của cô bé lập tức khiến   thích thú và cùng phá lên .
Lạc Lạc xoa đầu gối đau nhức của , cắn môi, nước mắt lưng tròng, hung dữ ngẩng đầu    ngáng chân .
“Cậu đừng   như thế,  còn  trách ,  đang để chân   đến đá  cái?”
Không ngờ kẻ  chuyện sai trái   hề hối hận, ngược  còn đánh trả.
Nghe    , những  xung quanh   phá lên.
“Làm gì thế? Có lên lớp nữa ?”
Giọng  của chủ nhiệm vang lên, mấy    còn kiêu ngạo như chuột gặp mèo, vội vàng  trở  chỗ của .
Sau đó, Lạc Lạc đang  bệt xuống đất đột nhiên xuất hiện trong mắt của giáo viên.
“Bạn học Giang Ngải Lạc,  em    đất thế?”
“Thưa thầy, mắt bạn    ,   thấy thứ  chân nên vấp ngã.”
“Ồ,  mau  dậy , chuẩn   học nào.”
Giáo viên cũng  bận tâm,  lên bục mở sách , định bắt đầu tiết học.
Cậu bạn học  ngáng chân Lạc Lạc  đắc ý.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Lộ đến trường từ sớm, nhưng cô   , mà đợi đến giờ nghỉ trưa mới  rõ tình hình với bảo vệ,  đó mới đến văn phòng giáo viên.
Thầy giáo sững sờ khi  thấy Chu Lộ, nhưng suy nghĩ chốc lát thì hiểu  mục đích cô  đến đây.
“Mẹ Lạc Lạc, cô đến thật đúng lúc,  đang định  tìm cô, cô  .”
“Thầy,  phiền thầy nghỉ ngơi , thực sự ngại quá.”
Thầy giáo  lưng về phía Chu Lộ, rót nước cho cô.
“Không , cô khách sáo quá , hôm nay   thấy khuôn mặt của Lạc Lạc  thương nên định hỏi cô là  chuyện gì?  nhớ là hôm qua tan học về vẫn còn bình thường,  hôm nay đến lớp   thương thành như thế.”
Chu Lộ  , chậc, xem  thầy cũng     chuyện gì.
“Không giấu gì thầy,  đến đây cũng vì chuyện , đêm qua Lạc Lạc về nhà thì mặt   thương , con bé  bất cẩn  ngã,  còn tưởng là té ngã trong trường, nên đến đây tìm thầy để tìm hiểu tình hình .”