“Chủ nhiệm, mời thầy.”
Chủ nhiệm giáo dục  thầy giáo mời đến, mặc dù   nhưng cũng  còn cách nào, ông    chuyện của   ầm ĩ lên  thầy hiệu trưởng  .
Vậy nên chỉ đành buộc  đến.
“Đây là chủ nhiệm giáo dục của chúng , chủ nhiệm Lâm. Chủ nhiệm, đây là bố  của học sinh Giang Ngải Lạc.”
Thầy giáo giới thiệu hai bên, Chu Lộ và chủ nhiệm La chào hỏi đơn giản với .
“Cái gì mà bố , ai mà   Giang Ngải Lạc   bố, đây là bố của La Văn Quyên.”
Trong  các học sinh cùng lớp,  một học sinh khẽ xì xào, học sinh  chính là   tát  mặt Lạc Lạc đêm đó, cô bé  quan hệ  nhất với La Văn Quyên, giờ  thấy bố của La Văn Quyên cùng  đến trường, chỉ vì chuyện của Giang Ngải Lạc, khó tránh khỏi trong lòng vì La Văn Quyên mà cảm thấy  đáng.
Có vẻ như những gì La Văn Quyên  đều  sai, kể từ khi hai   đến nhà của họ, bố cô   còn coi trọng cô nữa,  đây bố cô  đối xử với cô như thế.
Chủ nhiệm La liếc  học sinh đang thì thầm, chỉ cảm thấy cô bé  quen quen, nhưng nhất thời  nhớ   gặp ở .
“Cũng chính vì bố của Lạc Lạc  ở bên nên  trở thành lý do chúng  thể bắt nạt con bé ?”
Nói xong,   ngoáy đầu hỏi Lạc Lạc.
“Lạc Lạc, vết thương  mặt của con   là  chúng đánh ?”
Nhìn thái độ của đứa trẻ , chúng  thể đối xử với Lạc Lạc như   mặt  lớn và giáo viên, thì    lưng sẽ đối xử với Lạc Lạc như thế nào nữa.
Khuôn mặt của Lạc Lạc đến giờ vẫn  lành hẳn,    lý do để tin rằng đám trẻ con  mặt   liên quan đến chuyện .
Lạc Lạc  những  , thực  cũng  cần , trong  thời gian ,  cô bé  thể   những ai  bắt nạt .
Cô bé  chú La   mặt bên  , trong lòng chợt  cảm giác an .
“Là bạn .”
Cô bé  thẳng lưng, giơ tay chỉ   bạn học  lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-784.html.]
“Chủ nhiệm Lâm, thầy  xem khuôn mặt của Lạc Lạc chúng , đến giờ vẫn  hết sưng, chắc thầy  thể hình dung vết thương lúc đó nghiêm trọng đến mức nào,    tại  học sinh   đánh con của chúng , nhưng   là trường học nên giải thích rõ với chúng , đứa con ngoan ngoãn của   đưa đến trường để học tập,  giờ  thành  thế ?”
Chủ nhiệm La  về phía chủ nhiệm Lâm, còn chủ nhiệm Lâm thì cau mày,  trả lời chủ nhiệm La ngay mà hỏi học sinh .
“Học sinh ,   giữa em và Giang Ngải Lạc  mâu thuẫn gì đó nên em mới là như  với bạn?”
Ơ, chủ nhiệm Lâm  cũng  đấy, mạnh dạn ám chỉ học sinh  bắt nạt Lạc Lạc ?
“Lạc Lạc, thường ngày em  tiếp xúc nhiều với học sinh , em   mất lòng điều gì với bạn  ?”
Cũng   là   Lạc Lạc  hiểu ý của chủ nhiệm La.
“Dạ  , em   tiếp xúc với bạn , em cũng   tại  bạn   nhắm  em, hơn nữa bạn   tay với em  chỉ một , là bạn   tát  mặt em.”
Chủ nhiệm La gật đầu khen Lạc Lạc, nhưng thực     , Lạc Lạc  hiểu ý của  , nhưng những gì cô bé  đều là sự thật.
“Không  tại   tụi tao  nhắm  mày ? Tao  cho mày , sự tồn tại của mày vốn là một sai lầm,  của mày đưa mày đến nhà La Văn Quyên, chiếm   bố vốn dĩ là của một  bạn , các  hưởng hết tất cả những gì vốn dĩ thuộc về bạn , dựa  cái gì bạn  sống  vui vẻ, còn mày thì  hề hấn gì, nên mày đáng nhận những điều .”
Chu Lộ  đứa trẻ  cứ mở miệng là  về La Văn Quyên, hết lời bênh vực cô bé, trong lòng  chút khó chịu.
Đứa trẻ  chắc  mối quan hệ   với La Văn Quyên, nếu  thì  thể nào  rõ  cảnh gia đình họ như , hơn nữa còn vì La Văn Quyên mà   bênh vực,  nhiều chuyện tổn thương  khác.
Nếu quan hệ của họ thật sự  như , chẳng lẽ La Văn Quyên    Lạc Lạc  bạn  của  bắt nạt ?
   hỏi cô bé dứt khoát  với họ rằng cô bé   gì về chuyện .
Lời  của La Văn Quyên  tin  ?
“Học sinh , theo như em  thì các em trút cơn giận  cho La Văn Quyên nên mới cố ý nhắm  học sinh Giang Ngải Lạc ?”
Chủ nhiệm Lâm  học sinh , nghiêm nghị hỏi.
 thực  trong lòng    nỗi đau  khác.
Gia đình giận dữ đến trường đòi công bằng cho học sinh Giang Ngải Lạc , nhưng nếu phát hiện  kẻ đầu têu  là một đứa con khác của  thì họ sẽ  tâm trạng như thế nào?
Vân Mộng Hạ Vũ