Tốc độ của A Tín cũng nhanh, chẳng mấy chốc  đến , Sở Y Nhất  hài lòng, hôm nay chẳng  sẽ  kịch  .
Để  cho vở diễn chân thực hơn, cô  trực tiếp mượn biệt thự của Lưu Dịch, nếu  thì sẽ  phù hợp với nhân vật và bối cảnh hiện tại của cô và Cố Hướng Đông.
“Ra đây, nếu  thì chúng    đấy.”
Cậu   theo cả đoạn đường, đúng là kiên nhẫn.
“Ông Ngải, bà Ngải, hai  đừng hiểu lầm...”
Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất   Cố Tiểu Trụ xưng hô  là   chuyện.
Cố Hướng Đông cao to, khóe mắt liếc về phía  Cố Tiểu Trụ, quả nhiên  thấy một  trốn ở trong góc.
“Ông chủ của các   ý gì? Nếu    ăn với chúng  thì cứ  thẳng ,  cần  ghê tởm như thế, còn cho  theo dõi chúng .”
Cố Tiểu Trụ cũng  yên tâm hơn, chú út phản ứng  nhanh.
“Không , ông Ngải,   như ngài  nghĩ, ông chủ của chúng    là   hợp tác với ngài, chỉ là  một  lời cũng khó  nên bảo   đến đây để trao đổi riêng với ngài, tuyệt đối   ý  tin tưởng ngài?”
Cố Tiểu Trụ  khòm lưng, khi  chuyện với Cố Hướng Đông, thái độ  cung kính.
“Vậy ? Không  là ông chủ bảo  đến đây trao đổi chuyện gì?”
“Là thế , chuyện  liên quan đến lô hàng,  thế nào để xuất khẩu thì ông Ngải chắc chắn tự  đường củ , nhưng ông chủ của chúng  hiện giờ  trụ trong ngành  một thời gian dài, cũng  cách độc đáo của riêng ,  nên...”
Cố Tiểu Trụ vẫn   xong thì   thấy   nháy mắt với Cố Hướng Đông.
Cố Hướng Đông  hiểu rõ,   đang  ám hiệu cho , bảo  đến lúc đó  mò đường bán hàng của tên đầu trọc , cái thằng , coi  là thuộc hạ của  luôn .
“Ai ở bên đó? Ra đây .”
Những   theo Cố Tiểu Trụ   hai  bọn họ  chuyện gì nên  giở trò,  đó   của Cố Hướng Đông phát hiện.
Hai  nhanh chóng chạy tới, bắt   định bỏ chạy .
“Hiểu lầm ,   cùng với Tiểu Mãi.”
Anh  nịnh bợ Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất.
“Tiểu Mã,   gì .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-803.html.]
Nhìn thấy sắc mặt Cố Hướng Đông bọn họ  ,   lập tức  Cố Tiểu Trụ với ánh mắt cầu xin giúp đỡ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cố Tiểu Trụ cố tình khựng  một lúc, khi   sắp  chịu đựng  thì mới lên tiếng.
“Ông Ngải,   đúng là   cùng , thực sự ngại quá.”
“Các  đang  cái gì thế? Quay về  với ông chủ của  đừng để  phát hiện thêm  nào nữa, nếu  thì cẩn thận   mà  về đấy.”
Cố Hướng Đông ngang ngược .
Anh  rõ ràng đang run cầm cập .
“Được ,     nữa,     nữa , giờ chúng   đây,   phiền ngài và vợ nữa.”
Cố Tiểu Trụ  thấy thím  cạnh chú út mới kéo   khỏi.
Cố Tiểu Trụ cũng  rằng đây  thể là tên đầu trọc  thử thách  , nên lúc về,  cùng  của  gặp   .
Nếu tự     thì   sẽ  nghi ngờ, nhưng nếu điều      phát  từ miệng  khác thì  khác.
“Anh, Tiểu Mã  dối lời của  với ông Ngải.”
“Ồ, Tiểu Mã,  chuyện  ? Mày   dối ý gì của tao ?”
Tên đầu trọc   ghế hút thuốc, sờ chiếc vòng  tay, thản nhiên hỏi.
“Đại ca, là thế , là em nhỏ   năng lực, ở  cửa nhà ông Ngải   họ phát hiện, cũng  thể sớm   phát hiện  , chỉ là   mà thôi, chuyện  là vấn đề của em, đại ca cứ trừng phạt em, em nhận hết.”
Đến lúc   thì   gì cũng vô ích, chỉ  thể  thật mà thôi.
“Em  đại ca  coi trọng vụ  ăn , để   họ nghi ngờ, tiếp tục vụ  ăn , trong tình huống cấp bách, em chỉ  thể nghĩ  cách như , nhưng đại ca, em  nghĩ kỹ , nếu họ thực sự đến xin  lời khuyên thì   thể  những chuyện  quan trọng là  .”
Một  còn    với tên đầu trọc tất cả cuộc đối thoại giữa   với chú út ở bên ngoài nên cũng  cần   một  nữa, chỉ cần  cho đầu trọc “ý định ban đầu” của  và hướng giải quyết tiếp theo là  .
“Mày đang mang  phiền phức cho đại ca,  còn  thể  như ?”
Một tên còn  bất mãn, cự cãi thẳng mặt với Cố Tiểu Trụ。
“   như  thì  thể   gì? Lúc đó  cũng ở đó, cũng  thấy    nghĩ  cách  để ứng phó chuyện , khi họ phát hiện   còn   cùng ,  thực sự  sợ   sẽ nghi ngờ tức giận ?”
Cố Tiểu Trụ cũng  khách , cự cãi     im lặng    gì.