SAU KHI BỊ TỪ HÔN ĐỜI TA LÊN HƯƠNG RỒI - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-03-14 02:11:36
Lượt xem: 193
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nữ nhi Công chúa cướp hôn, tổn hại đến thanh danh, còn ai cam tâm tình nguyện cưới nàng nữa, đây mới là nỗi đau trong lòng Trịnh thị.
Trong đầu Phó Nhiêu còn nghĩ ngợi về việc thành , song nàng thể toẹt lời với Trịnh thị , bèn khuyên nhủ: “Mẹ cứ quan tâm vớ vẩn, năm nữ nhi cập kê, đạo sĩ nữ nhi vượng phu , vả đợi sóng gió qua , nhất định tới mai.”
Câu gợi lên chuyện đau lòng của Trịnh thị, bà khó thể kiềm lòng, nước mắt rơi như mưa: “Con mười tám... tên khốn Từ Gia lỡ hai năm, bây giờ đợi hai năm nữa, đợi đến khi con hai mươi còn gả ngoài đây?”
Trịnh thị đau lòng thôi, ngã xuống sạp thành tiếng.
Phó Nhiêu khuyên nổi, đành thôi .
Ngờ ngày hôm Công chúa Bình Khang phái một nữ quan tới cửa, là bảy ngày tổ chức tiệc ngắm hoa, chọn rể Phó Nhiêu.
Trịnh thị tuy lo lắng trong lòng, nhưng nghĩ đến hôn sự của nữ nhi trắc trở, còn cố kỵ điều gì nữa, lập tức đồng ý.
Bà lo lắng Phó Nhiêu chịu , chỉ dặn dò hạ nhân trong nhà chuyện với Phó Nhiêu.
Ngày Từ phủ tổ chức yến tiệc, sáng sớm Trịnh thị giữ Phó Nhiêu .
“Hôm nay con ở trong phủ giúp một việc.”
Phó Nhiêu đang dùng bữa sáng với Trịnh thị, bàn bày cháo hoa bách hợp nấu với ý dĩ(*), một đĩa bánh mì cuộn hấp(**) nhỏ và một lồng há cảo nhân tôm.
Hơi nước nóng hầm hập Phó Nhiêu suýt mở mắt nổi, nàng cắn một miếng há cảo, rõ nên hỏi: “Chuyện gì ạ? Có gấp ? Hôm nay một thương gia cung cấp dược liệu đến tiệm, nếu vội thì hoãn cho con mấy ngày.”
Gần đây Phó Nhiêu sớm về trễ, khi trở về còn bắt mạch cho bà, phối dược thiện ngày hôm , thể là bận đến nỗi chân chạm đất, Trịnh thị cũng đau lòng: “Nhiêu Nhi, còn một tín vật ở chỗ Từ Gia, hôm nay con lấy về giúp nhé.”
“Ngày khác ...”
Trịnh thị nghiêm mặt : “Không , nhất định hôm nay.”
Nếu là , Phó Nhiêu chắc chắn sẽ nghĩ cách thuyết phục Trịnh thị, bây giờ nàng phong Huyện chúa nhờ hiếu danh, ít nhiều cũng dám trái lời lão nhân gia bà.
Trịnh thị lấy tinh thần kéo nàng bàn trang điểm, trang điểm cả buổi trời, đó phân phó Chung ma ma dẫn nàng cửa.
Vào Từ phủ, nàng mới ruột lừa.
Công chúa Bình Khang gặp Phó Nhiêu, giả bệnh , chỉ bảo ma ma trong cung chuẩn yến tiệc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-13.html.]
Trong phủ chỉ mời sĩ tử cùng khóa với Từ Gia, mà còn mời một vài quan viên cấp thấp của Hàn Lâm viện, cùng với vài vị Ngự sử lục thất phẩm, ngoài cũng mời gia quyến của họ tới.
Phó Nhiêu chán ngán, định một lát rời ngay, ai mấy nữ quyến kéo Phó Nhiêu hỏi hỏi nọ, nàng đánh giá các sĩ tử mời đến buổi tiệc hôm nay, khoác lác mà ngượng bảo chọn vị hôn phu giúp nàng, song đều Phó Nhiêu từ chối hết.
Trong bữa tiệc, Từ Gia chuốc ít rượu, uống đến nỗi mặt mày đỏ bừng, nổi hứng một bài thơ mặt , khiến cả sảnh đường lớn tiếng khen .
Sau bữa tiệc, Phó Nhiêu lấy cớ khỏe nên về nhà, khỏi hoa sảnh(*), dọc theo đường lát đá băng qua vườn đào, thấy phía một nam tử mặc thanh sam ở ven đường, xoay thấy là Phó Nhiêu, sắc mặt sáng sủa hơn một chút, lập tức tiến lên chắp tay: “Phó sư .”
(*)Hoa sảnh: chỉ phòng ở sảnh ngoài trong những ngôi nhà kiểu cũ, chủ yếu xây ở khoá viện hoặc hoa viên.
Người ai khác, chính là nam tử lên tiếng Phó Nhiêu ở tửu quán ngày hôm đó, họ Trần, tên một chữ Hành, là nhân sĩ Thanh Châu đồng hương với Phó Nhiêu.
Phó Nhiêu sững sờ hồi lâu, mất một lúc mới nhận , vui mừng : “Trần sư , là ?”
Tổ mẫu của Phó Nhiêu cực kỳ nổi danh ở Thanh Châu, năm xưa bà từng theo một vị thần y giang hồ học y, hồi nàng còn nhỏ hầu hạ gối tổ mẫu, khi tổ mẫu qua đời gửi gắm nàng cho nghĩa tử của vị thần y đó, Trần Hành chính là đồ nhi của vị nghĩa tử , tuy Trần Hành xuất từ gia đình am hiểu nghề y, nhưng tiếc rằng lòng mang ý chí sách, du học mấy năm liền ở các nơi, đó Phó Nhiêu kinh cũng cắt đứt liên lạc với , nào ngờ gặp mặt tại Từ phủ .
Trần Hành chậm rãi tới, đánh giá Phó Nhiêu một lát, thấy sắc mặt nàng cực kỳ , yên tâm: “Ta cùng khoa với Từ Gia, xếp nhị giáp thứ mười bảy.”
“Thì Trần sư cũng thi đỗ , thì quá, hiện giờ ở ?”
Trần Hành thì khổ, ngẩng đầu mặt trời, khuôn mặt trắng ngần trong suốt: “Ta tên trong danh sách Lễ bộ, nhưng phái đến Thái Y viện.”
“Ồ, vì thế?” Phó Nhiêu hiểu chốn quan trường.
Trần Hành buồn bã : “Thái Y viện chịu sự quản chế của Lễ bộ, Lễ bộ thường xuyên ở Thái Y viện để phái giải quyết với ngự y, điển dược và chịu trách nhiệm giáo dục. Trùng hợp từng học y thuật vài năm nên Thị lang cử đảm nhiệm chức vụ .”
Phó Nhiêu ngốc, nàng lập tức hiểu Trần Hành một một , bên chiếu cố, tuy biên chế ở Lễ bộ nhưng sai bảo tạp vụ. Lễ bộ là một trong ba bộ đầu, những công việc như: khoa cử, tông tự, tế tự, bang giao mới là công việc chính, những thứ khác đều quan trọng, Trần Hành phái đến Thái Y viện, nghĩ chắc khó ngày vươn lên.
“Không , Trần sư tài, chắc chắn tài cao còn gắng sức hơn, đúng , bây giờ mở một tiệm thuốc, ngay tại phía Tây chợ, rảnh thể tới một lát.”
“Ồ? Muội mở tiệm thuốc? Vậy cũng , đang quản lý việc thu mua của Thái Y viện, cơ hội tìm cách đặt hàng giúp .” Lúc Trần Hành mới mỉm .
Phó Nhiêu thì chợt ngộ , sở trường của nàng là chế thiên kim , nếu nơi nào tiêu thụ nhiều nhất, nơi đó chắc chắn là hoàng cung, giả như thể dắt mối với Thái Y viện, trở thành cống dược của hoàng cung, tiệm thuốc của nàng thể nổi tiếng khắp nơi, lo nguồn tiêu thụ.
“Trần sư , nhà ở sát vách, rảnh rỗi thì tới bái phỏng, còn nhớ , hỏi đó.” Phó Nhiêu cực kỳ thông minh, cũng thẳng thắn, nàng lời , Trần Hành hiểu ý nàng.
“Ta chọn ngày nhất định đến nhà bái phỏng.” Trần Hành bằng hữu thiết trong kinh, thể kết với Phó gia thì coi như ngày thường cũng nơi để .