SAU KHI BỊ TỪ HÔN ĐỜI TA LÊN HƯƠNG RỒI - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-03-18 07:02:32
Lượt xem: 157

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Thái Hoàng Thái hậu Hoàng đế khỏe, bà còn tâm trí để bận tâm đến Phó Nhiêu nữa, giọng lộ vẻ quan tâm: “Hoàng đế ù tai ? Những năm gần đây ít thấy Hoàng đế ù tai, còn tưởng khỏi chứ.”

Lãnh Hoài An theo : “Có lẽ tiếng kèn thổi quá lớn, nhất thời phát tác chừng.”

“Được, ngươi đừng trì hoãn, mau chăm sóc Hoàng đế.” Lãnh Hoài An lui .

Ngay đó, Minh Quận vương cũng theo : “Nếu hoàng thoải mái, thần thăm một chút.”

Lãnh Hoài An liếc , thầm nghĩ Phó Nhiêu đang ở long xa, thể để bên ngoài , đang định từ chối, đột nhiên một tiểu nội thị bên cạnh Hoàng đế tới, thi lễ với Minh Quận vương: “Bệ hạ chỉ, tuyên Quận vương yết kiến.”

Minh Quận vương ngờ chạm vảy rồng, dáng vẻ hăm hở, nhanh về thánh giá phía : “Nhìn , chắc chắn là hoàng nhớ .”

Lãnh Hoài An âm thầm thương cảm, theo bước chân .

Một lát , Minh Quận vương đuổi kịp loan giá, quỳ gối thỉnh an cửa xe, đổi bộ dáng quần là áo lụa, giọng điệu cung kính.

“Thần thỉnh an hoàng , hoàng khỏe, thần tới thăm, hoàng tuyên thần gì sai bảo?”

Cách một cửa xe vàng chói, Phó Nhiêu thấp thỏm rèm cửa, sợ Minh Quận vương sẽ , nàng khẽ di chuyển quỳ ở một bên khác, rúc giá sách trong góc xe.

Hoàng đế thu mắt động tác lén lút của nàng, cong môi lên, nhưng lời cực kỳ nghiêm khắc.

“Cẩm Y vệ bẩm báo, đêm qua lêu lổng ở Bát Đại Hồ Đồng, thương một kỹ nữ, suýt nữa lỡ giờ khởi giá sáng nay, tội ?”

Bên ngoài xe, Minh Quận vương trợn to mắt, dập xuống ròng : “Bệ hạ, oan cho quá, thần sẽ mời Đô chỉ huy sứ Cẩm Y vệ Lưu Đồng tới chứng, thần …”

“Đủ !” Hoàng đế lạnh giọng quát : “Đệ nghĩ án thư của trẫm còn thiếu chứng cứ buộc tội ?”

Minh Quận vương im bặt trong phút chốc gào thét thảm thiết xin tha ngoài cửa.

Hoàng đế lười dây dưa với , cao giọng lệnh: “Người , kéo Minh Quận vương xuống đánh hai mươi trượng…” Ban đầu định ném về kinh thành nhưng nghĩ Minh Vương cũng theo, tiện mất mặt lão vương gia nên thôi.

Vũ lâm vệ dẫn Minh Quận vương xuống .

Phó Nhiêu ở bên trong thì ngẩn .

Cũng bởi vì Minh Quận vương xin cưới mà Hoàng đế đánh một trận, nàng kháng chỉ thì thế nào?

Tuy rằng quả thật Minh Quận vương cũng đáng đánh nhưng tại Phó Nhiêu cảm thấy Hoàng đế đang cố ý mỉa mai nàng.

Hoàng đế thấy đôi mắt đen láy của Phó Nhiêu tràn ngập hoang mang, hài lòng mỉm .

Một ngày nào đó nàng sẽ bằng lòng ở bên .

Giờ Dậu canh ba, loan giá băng qua lớp lớp hoàng hôn, đến hành cung Yến Sơn.

Hành cung Yến Sơn lưng về phía Bắc, về phía Nam, ba ngọn núi bao quanh, khí thế hùng vĩ.

Xa xa, dãy núi trùng điệp phủ phục trong ráng chiều giống như một vị tướng mạnh mẽ đang ngửa ôm cung, giống như một con rồng xanh đang úp, uy nghiêm và tĩnh lặng.

Hàng chục cung điện, hành lang nối dài, đan xen nhịp nhàng ẩn hiện giữa những cây xanh, mơ hồ thấy một vài con thú mái nhà, giống như móng vuốt đen vươn bầu trời đêm mù mịt, tạo thêm vẻ rùng rợn cho cung điện vốn yên tĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-48.html.]

Hoàng đế xuống kiệu ở cửa cung từ lâu.

Phó Nhiêu trốn trong loan giá, mãi cho đến khi nội thị dẫn đến hậu viện chính điện thì nàng mới lặng lẽ xuống xe ngựa trong bóng đêm lờ mờ.

Lãnh Hoài An chỉ đạo mấy nội thị dỡ đồ đạc của Hoàng đế xuống, chiếc sân ban đầu rộng lớn chất đầy rương hòm, trông vẻ chật chội.

Phó Nhiêu tiến lên thi lễ với y, vẻ mặt hổ : “Làm phiền công công .”

“Ha ha, ngủ ngon nhé…” Lãnh Hoài An cong mắt đùa, cần nhiều lời nữa, còn một đống việc cần y xử lý, y kêu tiểu hoàng môn dẫn Phó Nhiêu đến chỗ ở.

Tẩm cung của Hoàng đế lớn, hai bên chính điện trắc điện, trắc điện đằng nối liền với một dãy phòng nhỏ, đình viện ở phòng nhỏ chính là nha thự tạm thời của Thái Y viện, Lãnh Hoài An sắp xếp Phó Nhiêu ở một căn phòng nhỏ nhất.

Có mấy vị nương nương cảm thấy khỏe do đường quá xóc, khi mới xuống xe ngựa, vài vị Thái y gọi .

Chỉ còn vài dược đồng sắp xếp đồ đạc, hòm thuốc và dược liệu trong sân.

Hạ Linh cũng ở đây hỗ trợ.

Đây là một tiểu viện hình vuông, một phòng ở phía nam, nơi mà một Thái y sẽ nghỉ đêm nay.

Phó Nhiêu tìm kiếm dọc theo hành lang uốn cong, cuối cùng cũng tìm thấy Hạ Linh.

“Linh Nhi.”

Hạ Linh thấy tiếng gọi , lập tức bỏ việc đang , vội vã chạy về phía nàng, ôm nàng lòng.

“Phó tỷ tỷ, tỷ , sợ chết, hôm nay

Thái Hoàng Thái hậu triệu kiến tỷ sợ c.h.ế.t , đó tìm cha mới tỷ Lãnh công công giữ hái thuốc, xong ?”

Hạ Linh tay nàng nhưng thấy hai tay nàng trống .

Mặt Phó Nhiêu lộ vẻ hổ, nàng giải thích: “Tỷ xong dược đưa cho bệ hạ .”

Hạ Linh suy nghĩ đơn thuần, chẳng nghĩ ngợi nhiều, kéo Phó Nhiêu bốn phía: “Phó tỷ tỷ, đêm nay chúng ? Cha sẽ ở cùng tỷ.”

Sáng sớm hôm nay, Đào Nhi mang y phục của Phó Nhiêu đến xe ngựa ở cổng thành, Hạ Linh cất giúp nàng, lúc hai cầm hành lý của về phòng, lập tức sắp xếp đồ đạc cùng đến nhà ăn lấy hộp thức ăn về, ăn uống no đủ, nghỉ ngơi sớm.

Đêm đầu tiên trôi qua bình an, lẽ là vì quá mệt mỏi trong suốt hành trình.

Sáng sớm hôm , Tư lễ giám truyền lệnh nghỉ ngơi hồi phục một ngày, đợi ngày mai sẽ cử hành nghi điển săn b.ắ.n mùa thu.

Nữ quyến nhốt trong cung cả ngày rủ ngoài chơi khắp nơi, thậm chí các cô nương gan hoạt bát còn kết bạn thả diều ở thảo nguyên hành cung, cung điện Yến Sơn tô điểm bởi hoa đỏ và liễu xanh, tạo nên nét thú vị khác biệt.

Thái Hoàng Thái hậu lớn tuổi, xe ngựa cả ngày nên mệt, ngủ say, sáng sớm Hoàng đế đến thỉnh an, thấy lão nhân gia vẫn ngủ, đánh thức, một lúc trở về tiền điện triệu tập quần thần giải quyết việc triều chính.

Đến trưa Thái Hoàng Thái hậu mới tỉnh, đầu hỗn loạn, vẻ mặt .

Thẩm Dữu thấy thế cực kỳ lo lắng, hỏi cần gọi Thái y , Thái Hoàng Thái hậu ngăn cản.

“Bệnh cũ, đơn thuốc cũng chẳng mới mẻ gì ngoài các loại thuốc bổ, dùng nhiều tác dụng nữa…”

Sau khi uống mấy ngụm cháo, cắn miếng dưa chuột, cuối cùng cũng thấy dễ chịu hơn một tí.

Loading...