16 
Từ Ninh cung.
Đối diện ánh mắt nóng rực từ  ,   nhịn  khẽ rụt   lưng Lục Yến.
Hắn như cảm nhận  sự bất an của , càng chắn  mặt, che chắn cho  kỹ càng.
“Đừng sợ, ai gia   ăn thịt .”
Thái hậu mặc thường phục gấm tối màu, nụ  ôn hòa hiền hậu.
Ta cúi đầu ngượng ngùng, trong lòng thì gào thét:
“Người đúng là  ăn thịt , nhưng ánh mắt đó… rõ ràng là  nuốt  sống  chứ!”
Thái hậu gạt Lục Yến sang bên, nhẹ nhàng nắm lấy tay .
“Đứa nhỏ ngoan, đừng sợ.”
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
“Từ nay về , chúng  là  một nhà.”
Ta vẫn  hiểu rõ hàm ý trong lời bà.
 mặt dày gật đầu cái rụp.
Ai bảo  … lên nhầm thuyền giặc cơ chứ!
Liếc  gương mặt tuấn mỹ trắng trẻo của Lục Yến — thật sự là một “món quà bất ngờ”.
Hắn  mà chính là — hoàng đế đương triều!
Ta thở dài.
Mà      cảm nhận  ánh mắt   — đôi tai trắng ngần … thoáng hồng.
Đường đường là thiên tử.
Vậy mà …  ngượng.
 
17
Chiếu thư phong hậu  gửi tới Tiêu phủ, cả Đại Tùy chấn động.
Chiếu thật?
Chiếu phong hoàng hậu thật ư?!
Chiếu thư từ tay Chiêu Văn Đế đích  hạ xuống?!
Hắn đăng cơ từ năm tám tuổi, mười hai năm trị quốc như thần, chấn hưng triều cương, diệt nịnh thần, chỉnh biên cương, khiến thiên hạ yên bình, vạn dân an cư.
Là vị minh quân trăm năm khó gặp,  dân chúng tôn vinh!
Chỉ  một điều khiến các đại thần và ngự sử  ngớt chỉ trích:
— Không chịu lập hậu!
Phải.
Năm nay   hai mươi, vẫn  cưới thê,  lập phi, hậu cung lạnh tanh như nước giếng, đến muỗi cũng  thèm bay .
Thái hậu và bá quan trăm phương ngàn kế thúc ép,  vẫn một mực  gật đầu.
Hắn từng thản nhiên :
“Trẫm là thiên mệnh chi nhân. Hậu vị chỉ dành cho thiên mệnh chi nữ.”
Và thế là, một câu , khiến việc tuyển hậu trở thành chuyện… liên quan đến quốc vận.
Triều đình câm nín.
Mãi đến hôm nay — vị “thiên mệnh chi nữ”   xuất hiện.
Chính là — .
Tiêu Vãn Nương.
Nếu   sự kiện sơn tặc,  là nữ nhi dòng chính nhà Tiêu thị,  vẫn xứng  phi tần.
 giờ đây  cụt hai ngón tay —   đủ tư cách  ở vị trí mẫu nghi thiên hạ?
Đám ngự sử và đại thần gần như  nhổ nước bọt ngập long môn điện.
Người dập đầu,  dâng tấu khuyên can,  dọa lấy mạng  can gián.
 Chiêu Văn Đế  hạ quyết tâm.
Thái hậu cũng   khẳng định,  cứu mạng bà — là phúc tinh của Đại Tùy!
Lục Yến quyền uy che trời, ai dám cãi?
Quan  dần dần im lặng.
Dù  Đại Tùy đang hưng thịnh, dân an vật thịnh, ai còn  liều mạng nhảy lên đầu hoàng đế?
Thậm chí vài vị đại thần khôn khéo, còn bắt đầu tính chuyện dâng con gái tiến cung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-vut-bo-ta-tro-thanh-thien-menh-chi-nu/chuong-7-thien-menh-chi-nu.html.]
Cơ mà, điều khiến thiên hạ thật sự tin  là hậu cung đích thực,   ở điều…  tưởng...
18 
Ngày lành tháng , do chính Khâm Thiên Giám chọn lựa.
Lễ phong hậu  tổ chức long trọng tại đại điện.
Sau nghi lễ,  cùng Lục Yến nhận triều bái của bá quan.
Chính lúc đó — bầu trời bỗng xuất hiện bảy sắc cầu vồng, chim hót vang trời, phượng hoàng từ mây bay xuống, đồng loạt cúi đầu  .
Cả kinh thành như c.h.ế.t lặng.
Còn … há hốc mồm.
Liếc thấy khóe môi Lục Yến nhếch  đắc ý,  liền hiểu.
 là…  giở trò.
Đã khiến  trọng sinh, tạo  thần tích như  —  gì    ?
Tối hôm đó.
Một đàn kiến khổng lồ tụ họp thành hình phượng hoàng bay lên trời, ngay  bức tường cao nhất Tiêu phủ.
Hôm , ở bờ biển phía Đông, một con cá lớn nổi lên —   khắc bốn chữ to: “Đế hậu tường hòa.”
Nửa tháng , Nam Cương phát hiện một tấm đá cổ — khắc bốn chữ: “Phượng lâm thế, thiên hạ an.”
…
Ta nhíu mày  Lục Yến, nghiến răng:
“Lục Yến,     thôi!”
Hắn đúng là… chơi trò “thần tích” đến nghiện !
Dân chúng thì  nghĩ .
Tất cả những hiện tượng thần kỳ   xác lập  là “thiên mệnh chi nữ”  thể tranh cãi.
Không còn ai dám phản đối  là hoàng hậu.
Về , mỗi câu  của  đều  nữ nhân khắp thiên hạ xem là chân lý.
Chỉ một đêm.
Ta trở thành hoàng hậu chí tôn, mẫu nghi thiên hạ.
Người vui nhất — là Tiêu gia.
Nghe  phụ   mấy hôm đó    chạm đất, như cưỡi gió mà bay.
Chỉ là…
Ta   thể để bọn họ cũng “gà chó thăng thiên”?
19 
Ta vốn định tự   tay.
 Lục Yến… căn bản  cho  cơ hội.
Hắn sớm    hận Tiêu gia đến tận xương tủy, nên  âm thầm sai Cẩm y vệ thu thập đầy đủ chứng cứ phạm tội của bọn họ.
Phụ   — kẻ nhát gan  dám tham ô ngân sách triều đình, nhưng nhận hối lộ và cho vay nặng lãi thì chẳng thiếu món nào.
Cuối cùng  tước bỏ chức quan, tịch thu  bộ tài sản, khiến Tiêu thị suy sụp gần như tan rã.
Đại ca  — một tên vô dụng chỉ  ăn chơi trác táng — dù chỉ là lục phẩm tiểu quan,  nuôi đến hai tiểu  bên ngoài, đẻ liền mấy đứa con riêng. Tin  truyền về phủ khiến tẩu  thể sinh con giận đến phát điên, ngày nào cũng đánh , ầm ĩ như chợ vỡ.
Còn đại  và nhị ? Dù  tàn phế,  vẫn  tha.
Hai kẻ đó từng  tình lang riêng,  liền để bọn nam nhân  thu nhận họ  ,  cố ý ban thêm cho mỗi nhà một chính thất thủ đoạn, độc ác, ghen tuông nổi danh.
Từ thiên kim tôn quý cao cao tại thượng, thành tiểu   danh  phận — để xem, bọn họ sống   trong gió sương tàn nhẫn của kiếp .
Thái hậu thấy   một đám  thích hổ lốn như thế, nên càng thêm thương yêu và cưng chiều .
Còn Nhiếp Thanh Thanh?
Được Hầu phu nhân vội vàng gả cho một tên công tử bột vô  trong thành, sống cũng gọi là... khó  nên lời.
Tệ nhất là Tống Tử Văn.
Hắn  Lục Yến —  nổi tiếng ghi thù — ban hôn, gả cho một nữ tử cực kỳ dữ dằn và chua ngoa, đến mức  thể đè cả Hầu phu nhân xuống đất mà giày xéo.
Không ai ngờ tới, tất cả đều trả giá, từng  một.
Còn …
Cuối cùng cũng đến lúc thực hiện giao kèo năm xưa với Lục Yến.
...