đầu bỏ ,  thèm tiếp tục  chuyện với cái cây tinh đầu óc  vấn đề .
 
"Quả nhiên  đời  chỉ    là đứa ngốc."
 
Anh  lầm bầm phía , vẻ  uất ức.
 
 chuyện đó  quan trọng, ai quan tâm chứ?
 
 giờ chỉ để ý xiên thịt cừu của  nướng xong .
 
À bác ơi, cho con xiên cay  thôi nha.
 
10
 
Sáng sớm hôm , Tra Sâm Lăng hốt hoảng lao  phòng :
 
"Nhanh! Đưa  về quê cô, chôn  xuống đất ,  sắp héo c.h.ế.t !"
 
 dụi mắt  kỹ, ôi  ơi, trông  đúng là  đến đau lòng, nhăn nheo như khúc gỗ mục trăm năm.
 
  yên bất động, mắt  chớp.
 
Anh  lập tức hoảng loạn:
 
"Quỷ thật… Cuồng Khiêu, chẳng lẽ cô định thừa nước đục thả câu, nhân lúc  sa cơ mà đánh  một đòn chí mạng?"
 
 lắc đầu, đầy vẻ chê bai:
 
"Anh dùng từ sai . Phải  là   nhân lúc  bệnh nặng mà lấy mạng  mới đúng."
 
Nói ,  đưa tay định bẻ mấy cành mọc    .
 
Tra Sâm Lăng  né  mắng:
 
"Đồ đàn bà rắn rết lòng  đen tối!  mà chết, cô cũng chẳng sống nổi !"
 
 dừng tay, khó hiểu: "Ý  là ?"
 
Anh  sợ hãi lùi xa:
 
" gọi cô ba tiếng, cô đáp , từ đó chúng  như dây leo quấn chặt   cây, dây  rời cành, cành  rời dây."
 
 thả   bẹp  giường:
 
"Thế thì cùng diệt vong thôi. Anh chết,  theo , kiếp  đừng  gia đình  thiết nữa."
 
Tra Sâm Lăng c.h.ế.t lặng,  đờ  vài giây.
 
"Cuồng Khiêu,   thể  giấy nợ cho cô năm triệu! Cứu ,  sẽ trả cô năm triệu tiền mặt."
 
 lắc đầu:
 
"  tin . Trừ khi bây giờ  đưa  năm đồng ."
 
Anh   im lặng.
 
 cuộn chăn định ngủ tiếp,  ngờ   nhảy thẳng lên giường.
 
"Được thôi, dù gì cũng chết,  khi c.h.ế.t   đối xử  với bản . Nghĩ kỹ thì trông cô cũng , nhắm mắt miễn cưỡng vẫn  thể xuống miệng."
 
 hoảng hốt bật dậy:
 
"Ôi thôi,  chôn  là  ! Làm ơn  tiểu soi   !"
 
Anh  hớn hở nhảy xuống giường,  phòng khách chờ.
 
  mặc xong quần áo  ngoài,    túm lấy tay , dùng bút bi  luôn giấy nợ lên da:
 
[, Tra Sâm Lăng, nợ Cuồng Khiêu năm triệu tiền mặt, hẹn ngày trả.]
 
 khinh khỉnh :
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Nhìn là   dốt, giấy nợ mà  sai format,   ghi ngày tháng."
 
Anh  nhướng mày, bật :
 
"Cô chắc     chỉnh chứ?"
 
 phá lên :
 
"Nói cứ như thật, như thể   tiền trả  . Đồ cây mục."
 
Tức khí,   giữ c.h.ặ.t t.a.y , cố  thiện tờ “giấy nợ” ngay  da, từ format đến chữ nghĩa đều  hảo.
 
Năm phút ,   bên bồn rửa, hét đến rung cả nhà:
 
"Đồ khốn! Anh dám dùng Coomassie Brilliant Blue  chữ lên tay ! Anh  đây là thuốc nhuộm protein,  bao giờ rửa sạch  hả?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-cham-cuu-cho-cay-toi-buoc-len-dinh-cao-cuoc-doi-nui-quy-phu-21/chuong-4.html.]
 
Anh  nhún vai,  như thể đáng  đánh:
 
"Biết chứ. Dấu đóng lên thịt heo cũng dùng loại  mà."
 
Nhìn mớ chữ xanh lè  tay,      nước mắt.
 
Một cây tinh mà  nhiều trò bẩn thế  rốt cuộc thằng cha nào dạy    trời?
 
11
 
Trên đường về nhà tổ,  thứ diễn  suôn sẻ.
 
Hiếm khi chúng    một bầu  khí thế , một  tâm trạng  mà chẳng buồn , một  tâm trạng  cũng chẳng mở miệng.
 
Tra Sâm Lăng cố an ủi :
 
"Rồi sẽ  một ngày cô hiểu tấm lòng khổ tâm của . Yên tâm, năm triệu  chắc chắn sẽ  tay cô."
 
 cầm quả trứng bên cạnh bóp nát:
 
"Anh  thêm câu nữa,  liền kéo  c.h.ế.t chung."
 
Lúc chôn   xuống đất,  vung xẻng hăng như gió, đất b.ắ.n tung toé nhắm thẳng  mặt   mà đổ.
 
Hỏi xem  kích thích ,  sảng khoái ?
 
Anh   bảo  chôn  thì  sẽ chôn cho thật chặt, thật sâu,  để sót khe hở nào.
 
Xong việc,  gò đất nhô cao, bên cạnh còn  bát trứng đường đỏ và đủ thứ đồ bổ m.á.u mà Tra Sâm Lăng chuẩn  sẵn cho .
 
Cảm giác trong lòng thật phức tạp, cảm động, áy náy, vui mừng.
 
Thậm chí  còn suýt đào   lên xem c.h.ế.t ,  thể cứu kịp .
 
 nghĩ , m.á.u  thiếu chẳng  tại   ?
 
Nếu    hút m.á.u ,    ăn mấy thứ bổ khí bổ huyết ?
 
Nghĩ ,  còn giẫm lên mộ thêm vài cái,  nén thật chắc mới yên tâm.
 
Đại Hoàng quẫy đuôi, tỏ ý   gì đó.
 
 xoa lông nó: "Không ."
 
 chạm  ánh mắt tội nghiệp của nó, tim  lập tức mềm , đầu hàng ngay.
 
Dù    cũng chỉ là một cây tinh,  bằng  Đại Hoàng nhà .
 
Được  cho phép, Đại Hoàng phấn khích giơ một chân, tè nguyên một bãi lên mộ Tra Sâm Lăng.
 
Phải   nhỉ?
 
Cảnh tượng  thật chữa lành,  xem mà hả hê vô cùng.
 
12
 
Về tới nhà tổ,  cố gắng nhớ xem    về là vì chuyện gì.
 
Ơ… ba   ? Sao từ lúc về  thấy bóng dáng  cả?
 
 dắt Đại Hoàng xuống ruộng tìm, vườn táo  ai, nhà kính rau cũng chẳng thấy .
 
"Mẹ ơi… …  ở  thế?"
 
Ối chà, chẳng lẽ  châm cứu cho họ xong  xảy  chuyện gì ?
 
Không đúng, ba   chẳng   mất từ lâu  ?
 
Thế tại    đang tìm họ?
 
Ngồi xuống tảng đá,  bắt đầu nghi ngờ bản  chẳng lẽ  thật sự  rối loạn nhân cách?
 
Trí nhớ hỗn loạn quá.
 
Đang nghĩ thì   xách một con gà  :
 
"Khiêu Khiêu, tối nay ăn gà nhé,  nấu canh gà cho con ăn kèm sủi cảo."
 
Trong đầu  lập tức hiện  hình ảnh bát canh gà nóng hổi, rắc hành xanh thơm lừng, liền nuốt nước miếng ừng ực.
 
"Canh gà mà  ăn kèm bánh áp chảo bơ sữa của ba thì phí quá!"
 
Ba     phủi bột  tay,  đầy cưng chiều.
 
Tự nhiên mắt  đỏ hoe.