Bất kể   là cố ý biểu hiện  , dù  cảm giác mang  cho   cũng  tệ.
 
Mật Nương liếc  Ba Hổ, thấy    giành hảo cảm là thể hiện  ngoài trực tiếp như ,  giống , thức đêm chữa bệnh cho cừu của nàng còn lôi cái cớ sợ lây bệnh cho đàn cừu,  bụng đổi cho nàng con dê khác mà cứ im re.
 
Ba Hổ chú ý tới ánh mắt Mật Nương, khó hiểu  .
 
“Làm A Tư Nhĩ  liên lụy .” Mật Nương ngoảnh mặt    .
 
“Việc   đáng gì. Đây là việc nó nên , vợ   dễ dàng cưới về nhà như .” Mẹ Bảo Âm , “Lúc   chuyện với cha của Bảo Âm, ông  cũng  mang đồ đến nhà , bên nhà bà mối cũng  thể thiếu. Sau  nếu Uyển Nhi ưng A Tư Nhĩ, lễ nghi nên  bọn  đều sẽ bổ sung đầy đủ. Bên Trung Nguyên các  nếu  lễ tiết gì, bên Triệu A Nãi  yêu cầu gì, còn  phiền  truyền lời giúp.” Bà nắm lấy tay Mật Nương,  thiết vô cùng, “Bọn  cũng   hạng  hà khắc,  cưới vợ về nhà cũng là  sống tử tế. Uyển Nhi gả qua đó, tuyệt đối  để nó chịu khổ. Triệu A Nãi tuổi  lớn, cứ dọn qua ở cùng vợ chồng son. Trong nhà   già, con trẻ cũng bớt   đường vòng.” Đây là đang hứa hẹn sẽ phụng dưỡng Triệu A Nãi lúc về già.
 
“Được, a tẩu đúng là  tính tình . Có thể dạy dỗ    con như tẩu và A Tư Nhĩ, trưởng bối trong nhà chắc cũng là  hiểu lý lẽ. Hai đứa mà thành đôi thì còn gì  bằng. Ta    với Triệu A Nãi, tìm một cơ hội cho hai đứa nó gặp mặt.”
 
Mãi cho đến khi lương thực  xe  dỡ xuống hết, A Tư Nhĩ mới bế Bảo Âm cùng tỷ tỷ rời . Lúc  còn nghiêm túc chào hỏi Ba Hổ.
 
“Thấy A Tư Nhĩ thế nào?” Mật Nương cầm hộp kem nẻ  một bên. Chờ Ba Hổ lau khô mặt, nàng quẹt một đống kem bôi lên mặt . Người lớn tướng mà như hai đứa trẻ con, bôi chút kem nẻ cũng  tình nguyện,  nào cũng là tay mặt  gió thổi nứt nẻ mới nhăn mày nhíu mặt chủ động bôi.
 
“Rất lanh lợi,   kiểu ù lì ngốc nghếch. Sao nàng  chuyện với nó   ? Người trong bộ lạc của nó thanh danh  tệ .”
 
Nhắc đến chuyện , Mật Nương  nhịn  đắc ý. Nàng khoác tay lên vai Ba Hổ, khoe khoang: “Là nhờ  cả đấy. Ta nấu ăn ngon,   hiền lành,  Bảo Âm đối với  ấn tượng , từ đó đối với con gái Trung Nguyên ấn tượng cũng  tệ. Ta cố ý  tình hình của Uyển Nhi, vốn định bảo bà  giới thiệu cho mấy  trai. Bà    Uyển Nhi  chữ,  tay nghề may vá , còn từng học nấu nướng ở bếp nhà họ Hỗ, Triệu A Nãi  là  bên cạnh Hỗ tiểu thư, liền nghĩ nước phù sa  chảy ruộng ngoài,  hết giới thiệu cho em trai nhà  đẻ.” Ba Hổ liếc nàng một cái. Tuy  là sự thật, nhưng tự  khen  mà cũng   đỏ mặt.
 
“Ánh mắt đó của  là  ý gì?” Mật Nương  chịu, bá cổ   bộ  véo, uy hiếp: “Cho  cơ hội sống sót, khen  !”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-227.html.]
“Nàng bóp c.h.ế.t   cũng .” Ba Hổ  hề sợ hãi, còn cúi đầu giở trò lưu manh chiếm tiện nghi, miệng cọ qua cọ  bên má bầu bĩnh của nàng, “Nàng  nghĩ cho kỹ, bóp c.h.ế.t   là   ai xoa chân cho nàng,   ai sáng sớm dậy nấu cơm cho nàng,  ai mua vòng tay cho nàng, bọn nhỏ cũng  còn cha ruột.”
 
“Cũng chỉ  câu cuối cùng là  chút uy hiếp.” Mật Nương đẩy đầu  , ghét bỏ: “Nói một câu ngọt ngào thì cụt lưỡi ?”
 
Còn   . Lời ngọt ngào chỉ  lướt qua trong bụng là   thấy bủn rủn cả răng, lưỡi cứng đờ, thế nào cũng    .
 
“Tối nay bồi thường cho nàng nhé? Chúng  thử cái vòng lục lạc mới mua về.” Ba Hổ  sáp tới, “Nàng  nhà tìm cuốn sách  đây, chọn cái tư thế nàng thích.”
 
Bồi thường ai chứ? Giả nhân giả nghĩa. Mật Nương liếc mắt, đảo một vòng   . Dưới ánh mắt càng lúc càng nóng rực của , nàng chậm rãi thốt  một câu: “Tối nay    câu nào dễ , thì đừng hòng  gần .”
 
“Tối nay  nấu cơm,  món nàng thích ăn.”
 
Mật Nương  thèm để ý,     ngoài.
 
“Này —— nàng     trượt băng ? Chờ sông đóng băng,  cho ch.ó kéo ván trượt nữa,  kéo nàng chạy.” Ba Hổ vẫn cố gắng  Mật Nương  đổi chủ ý.
 
“Đó là việc  nên .”
 
…
 
Buổi tối, Ba Hổ đặc biệt hầm cho Mật Nương một nồi cháo đậu đỏ táo đỏ,  hầm thêm nửa nồi canh củ cải thịt dê, hâm nóng  bánh bao đường chiên mỡ dê mà A Tư Nhĩ mang tới.