“Ăn quen ?” Ba Hổ thấy nàng nhai vất vả, bèn dùng sống d.a.o dần cho miếng thịt bò mềm   đưa cho nàng.
 
“Ăn ngon lắm, thịt chắc mà  khô, cũng  ngấy.”
 
“Trong nhà trữ còn nhiều, đợi mùa đông mổ bò   thêm. Nàng  ăn thì cứ  cắt, đừng tiết kiệm.” Nước sôi, Ba Hổ bẻ một miếng  bánh ép thả , lát  đổ   thùng sữa, dùng chày gỗ đ.á.n.h tan bơ hòa cùng  đặc. Mùi thơm lập tức lan tỏa.
 
“À , lúc  đuổi kịp Mãn Đô Lạp Đồ,   ? Tại   trộm bò dê của ? Nhất thời nổi hứng    dự mưu từ ?” Mật Nương bưng chén  hỏi.
 
“Hắn chẳng  gì, câm như hến. Ta vốn định bắt  về, nhưng trong đoàn thương buôn   quen của Ân Thị,  ít  địch  nhiều. Sau khi Mông Ân lùa bò dê ,  đ.á.n.h  một trận, lục soát  , Ân Thị chủ động đưa hai cái vòng tay vàng,  bèn  về.”
 
“Xem  chuyến  bọn họ đến đây là  mục đích. Thảo nào   thể chuốc t.h.u.ố.c Mục Nhân đại gia và Mông Ân ngã gục ngay đêm  khi đoàn thương buôn  qua. Ta còn đang thắc mắc   trùng hợp đến .” Ba Hổ vốn dĩ  thấy tiếng lục lạc mới tạm thời nảy ý định  đến bãi chăn thả mùa hạ. Hắn còn  nhanh hơn đoàn thương buôn một chút, lúc đến nơi thì Mãn Đô Lạp Đồ và Ân Thị  mang bò dê  mất .
 
“Biết  ngay từ đầu hai  họ  nhắm  đàn bò dê của cha  , nhưng  ngờ cha  đột nhiên nổi giận nhốt cả hai .” Càng nghĩ Mật Nương càng thấy  khả năng , nàng chợt nghĩ đến một khả năng khác: “Ân Thị  thai thật ? Nếu là giả vờ,  tức là tính kế cha   thành, nên nửa đường đổi mục tiêu.”
 
Ba Hổ kinh ngạc  Mật Nương,  bơ cũng quên uống, nhíu mày hỏi: “Nàng thấy nàng   giống m.a.n.g t.h.a.i ?”
 
“Không rõ lắm, nếu bụng nàng  phồng lên thì  mới dám chắc.” Mật Nương nghĩ , lúc Ân Thị dọn đến ở chung với các nàng, cũng   phản ứng gì lạ, uống sữa ăn thịt  thấy buồn nôn, ngửi mùi dê cũng  ảnh hưởng đến khẩu vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen-oucn/chuong-75.html.]
 
“Có một đêm vì chuyện sữa bò mà chúng  cãi , trời  tối mịt mà nàng  còn  về phía tối om. Nếu là  mang thai,   dám  , sợ  vấp ngã.” Mật Nương gõ gõ mặt bàn: “Nếu là giả m.a.n.g t.h.a.i thì nghĩ  thật đáng sợ. Chàng đối xử chân tình với họ, mà họ  sớm  nhắm  ,  tính kế .”
 
“Mãn Đô Lạp Đồ  nhà Ân Thị mở quán rượu, ủ rượu, chắc là  thiếu tiền,  đến mức hai vợ chồng chạy xa đến Mạc Bắc để  trộm cướp chứ? Nếu nhà Ân Thị   tiền của,  càng  đời nào ở rể.” Ba Hổ nghĩ  thông. Lúc  chất vấn Mãn Đô Lạp Đồ,    hé răng nửa lời, suýt nữa  đ.á.n.h trật cằm cũng   nguyên nhân, chỉ  Ân Thị hoảng hốt  là Mãn Đô Lạp Đồ nhất thời hồ đồ.
 
“Ở Đại Khang, con rể ở rể   địa vị. Trưởng bối nhà gái  con rể chống đỡ gia đình, nhưng  đề phòng . Đại ca  nếu   tiếng  ở nhà họ Ân, khó đảm bảo sẽ  lấy đồ của cha    để   nở mày nở mặt.” Chuyện ở rể , Mật Nương thấy  nhiều nhưng   ít, càng  nhiều kẻ lòng lang  thú, giả vờ yếu đuối ngoan ngoãn, chờ cha vợ  c.h.ế.t là lập tức lộ bộ mặt âm hiểm độc ác, g.i.ế.c vợ bỏ con, chiếm đoạt gia tài.
 
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Ông già  đúng là mèo mù vớ  cá rán, Mãn Đô Lạp Đồ  về chính là  lấy  phần gia nghiệp của .” Càng  càng thấy bực bội, Ba Hổ sa sầm mặt: “Đều tại   nhớ lâu, cũng là  đáng đời. Sau    mấy chuyện tốn công vô ích  nữa.”
 
Mật Nương   gì. Nàng  cảm tình với  cũng chính vì cái tính  đến ngốc nghếch . Thấy Đại Hoàng đáng thương liền nhịn ăn nhịn uống mà cho nó ăn, thấy nàng đáng thương liền phá lệ thuê nàng  việc, còn cho nàng một con dê... cũng là từ lòng  ngốc nghếch của  mà  cả.
 
“Thôi,    nữa, dù     cũng  còn mặt mũi nào mà  về.” Mật Nương thấy mắt Ba Hổ thâm quầng, bảo  mau  ngủ một lát.
 
“Không ngủ,   lùa con dê về. Buổi tối nướng hai cái đùi dê, hầm một nồi sườn dê,   ít bụng bao thịt,  ?” Người đàn ông xoa mặt, múc một gáo nước rửa mặt, lập tức tỉnh táo hơn nhiều. Giờ bảo   ngủ cũng  ngủ , chi bằng tìm việc gì đó .
 
“Được,  dắt Đại Hoàng  đào ít rau dại, tiện thể báo cho Mộc Hương các nàng, bảo họ tối đến ăn cơm.” Mật Nương chủ động tạo  gian riêng để  tự điều chỉnh cảm xúc. Cha ghét bỏ ,  yếu đuối  bảo vệ  ,   cả duy nhất dám một  rời nhà xông pha vương đô,   ngàn dặm xa xôi chạy đến Đại Khang... Đối với Ba Hổ,   đuổi  khỏi nhà năm mười bốn tuổi và  tự  mưu sinh,   cả  nam  bắc    thể chính là đối tượng mà  sùng bái và noi theo.