Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 143:--: Lần này tiểu bạch liên giả yếu ớt thất bại ---

Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:37:04
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi Lục Nịnh rời , Tần Hương nghĩ đến cảnh sỉ nhục liền tức phát . Lục Nịnh cái đồ tiện nhân!

 

Tần Hương hối hận lắm, tại nãy đẩy Lục Nịnh xuống! Thật là, còn để sơ hở!

 

Tần Hương nuốt trôi cục tức , đúng lúc điện thoại của cô reo lên, là Sáu gọi đến: “Tương Tương, đến trường , chuyện với em một lát, em ở ?”

 

Tần Hương rưng rức trả lời: “Anh Sáu, em ở sân thượng, nãy em gái Nịnh Nịnh hẹn em sân thượng, cô g.i.ế.c em. Em sợ c.h.ế.t khiếp!”

 

“Anh đến ngay đây.”

 

Tần Hương cúp điện thoại, tự trông t.h.ả.m hại hơn một chút, như thể nhận sự đồng cảm của Sáu .

 

Lục Nịnh bên thì thong thả xuống cầu thang. đến tầng một thấy Lục Lưu vội vàng chạy tới, trông vẻ lo lắng.

 

Lục Nịnh khẽ nhướng mày, ngờ cứu tinh của bạch liên hoa đến nhanh thật.

 

Khi Lục Lưu thấy Lục Nịnh, lập tức dừng bước, thấy biểu cảm lạnh nhạt của Lục Nịnh, cảm thấy vô cùng xa lạ.

 

Lục Nịnh thờ ơ thu ánh mắt, tiếp tục bước . Hai lướt qua , Lục Nịnh thậm chí còn thèm liếc Lục Lưu một cái. Cứ như thể họ chỉ là xa lạ.

 

Lục Lưu chùng lòng, kìm đầu : “Lục Nịnh!”

 

Lục Nịnh đầu , cứ như thấy.

 

Lục Lưu cam lòng đuổi theo: “Lục Nịnh em , nãy Tương Tương gọi điện cho , em hẹn cô sân thượng gặp mặt, còn đẩy cô xuống g.i.ế.c cô !”

 

Lục Nịnh khẽ nâng mí mắt: “Anh đang chất vấn ?”

 

Lục Lưu nhận giọng điệu của lắm, nhưng nãy Lục Nịnh cứ phớt lờ , điều khiến khó chịu, nên theo bản năng .

 

Lục Lưu hạ giọng: “Anh chỉ hỏi em thôi, rốt cuộc tại như ? Tương Tương cũng là em gái của em mà.”

 

“Tần Hương xứng nhà của , cô chỉ xứng đáng tù!”

Mèo Dịch Truyện

 

Lục Lưu nghẹn lời: “ cố ý gây thương tích, cũng sẽ tù.”

 

“Anh những lời bằng chứng ?”

 

“Cái cần bằng chứng gì?”

 

“Ồ, bằng chứng , đó hỏi cần bằng chứng gì?”

 

Ánh mắt Lục Nịnh đen kịt: “Tần Hương hại , cần đưa bằng chứng chứng minh. Tần Hương hại cô , thì cần bằng chứng gì ?”

 

“Lục Nịnh, ý đó?”

 

“Vậy là ý gì?”

 

Lục Nịnh Lục Lưu mặt, thấy vẻ mặt từ chỗ hùng hồn lý lẽ, dần trở nên chột , cuối cùng chìm im lặng.

 

Lục Nịnh lạnh lùng mở miệng: “Vậy nên đừng tỏ vẻ hối hận, hòa giải với mặt nữa, thấy ghê tởm!”

 

Đối mặt với lời chất vấn của Lục Nịnh, Lục Lưu gần như tan rã! Anh lúc mới nhận hành vi của thiên vị đến mức nào!

 

Lục Lưu bóng lưng cô rời , quá bốc đồng , sẽ chất vấn Lục Nịnh như nữa.

 

Lục Lưu lên sân thượng.

 

Tần Hương chạy lòng Lục Lưu: “Anh Sáu, em thật sự suýt c.h.ế.t!”

 

“Lục Nịnh hẹn em gì?”

 

“Cô tưởng chuyện t.a.i n.ạ.n xe cộ liên quan đến em, nên đến tìm em gây sự. chuyện là do Mạc gia , liên quan gì đến em cả.”

 

Tần Hương tuyệt đối sẽ thừa nhận là cô chủ mưu tất cả. Cô đổ hết tội lên đầu Mạc gia!

 

Như sẽ ai nghi ngờ cô , càng ai phát hiện sự tồn tại của cha tưởng chừng c.h.ế.t sống của cô !

 

Lục Lưu nghĩ đến lời Lục Nịnh , mất tập trung.

 

“Anh Sáu, chủ cho em chứ, em thật sự suýt c.h.ế.t.”

 

Lục Lưu hồn : “Em cũng ? Lục Nịnh chỉ xả giận thôi, nghĩ đến chuyện thật sự g.i.ế.c em , bỏ qua , cô cũng là nạn nhân mà.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-143-lan-nay-tieu-bach-lien-gia-yeu-ot-that-bai.html.]

Tần Hương thấy câu xong, uất ức đến mức suýt chút nữa phun một ngụm máu!

 

Cái gì mà bỏ qua chứ? Anh Sáu ngày chuyện , chắc chắn sẽ lập tức tìm Lục Nịnh gây sự!

 

Sao ngay cả Sáu cũng bắt đầu đổi ?

 

Tần Hương ấm ức : “ em suýt c.h.ế.t đó mà.”

 

“Tương Tương, em luôn hiểu chuyện. Mặc dù Lục Nịnh bỏ nhà , nhưng chúng vẫn luôn là một nhà, em đừng tính toán nhiều nữa.”

 

Lục Lưu ngừng : “Hơn nữa cũng bằng chứng chứng minh, là Lục Nịnh tất cả những điều với em, ?”

 

Tần Hương tức đến mức tiếng. Những lời , đây đều với Lục Nịnh ?

 

từng nghĩ một ngày, mũi tên tự đ.â.m chính !

 

Tần Hương nỗi khổ thể , nếu tiếp tục truy cứu, thì hình tượng của cô sẽ giữ .

 

Cuối cùng Tần Hương cũng chỉ thể nuốt cục tức , dám đến chuyện truy cứu trách nhiệm của Lục Nịnh!

 

sẽ bỏ qua dễ dàng như .

 

Lục Nịnh trở về ký túc xá, bạn cùng phòng đều ở đó. Trần Quả Quả thấy miếng băng gạc trán cô, vội vàng hỏi: “Cậu thương ?”

 

, nhưng bây giờ thì .”

 

Lục Nịnh xuống ghế của , Vương Quyên bên cạnh móc: “Lục Nịnh, sẽ là sợ tham gia sát hạch thua, nên mới cố ý giả bệnh xin nghỉ đó chứ?”

 

Lục Nịnh mỉm : “Nói thật, của các câu lạc bộ trong trường cộng cũng đ.á.n.h .”

 

“Lục Nịnh, cứ khoác lác . Rõ ràng ngay cả sát hạch cũng dám tham gia, còn giỏi giang đến mức nào!”

 

Lục Nịnh cũng giải thích nhiều, lười chuyện với loại hề nhép.

 

Vương Quyên cố ý khoe khoang : “Lần căn cứ còn tổ chức một hoạt động dành cho nổi tiếng mạng, tối nay Douxia Live sẽ nhiều streamer nổi tiếng đến, tiếc là cơ hội . Chỉ thành viên của căn cứ đội tuyển mới tư cách tham gia hoạt động .”

 

Vương Quyên xong, mặc váy nhỏ, giày cao gót bỏ .

 

Trần Quả Quả đợi Vương Quyên mới : “Thật giỏi, thể ký hợp đồng với đội tuyển khác, cũng cơ hội đội tuyển quốc gia.”

 

, cảm ơn.”

 

Lục Nịnh bây giờ vẫn nghĩ đến chuyện đội tuyển. Việc tham gia đội tuyển của căn cứ , đối với cô mà thật cũng ảnh hưởng quá lớn.

 

Khi Lục Nịnh chuẩn tắm, cô nhận điện thoại của quản lý Douxia Live: “Cô Lục, gọi cho cô nhiều cuộc điện thoại như ngày hôm qua, còn gửi tin nhắn cho cô nữa, trả lời ?”

 

“Hôm qua t.a.i n.ạ.n xe , nên điện thoại, mới xuất viện về ký túc xá.”

 

“Thì , nhớ cô là sinh viên Đại học Vân Kinh, tối nay tại căn cứ đội tuyển Vân Kinh một hoạt động dành cho nổi tiếng mạng, cô cũng đến tham gia . Thư mời gửi điện thoại của cô .”

 

Lục Nịnh nghĩ một lát: “Được.” Chi bằng xem náo nhiệt, tránh để một cứ mãi lải nhải bên tai cô.

 

Sau khi Lục Nịnh cúp điện thoại, Trần Quả Quả cô: “Cậu streamer nào yêu thích ? Mình thể xin chữ ký cho .”

 

“Không cần , cảm ơn .”

 

Lục Nịnh tắm xong , một bộ quần áo: áo phông trắng, quần jean. Cô phát hiện điện thoại mấy cuộc gọi nhỡ, nhưng lạ hoắc.

 

lúc , điện thoại đổ chuông.

 

Lục Nịnh máy: “Alo, ai ạ?”

 

“Cô là Lục Nịnh đúng ?”

 

Giọng bên điện thoại mang theo vẻ ngạo mạn và bề .

 

Giọng Lục Nịnh lạnh mấy phần: “, /chị là ai?”

 

là luật sư của Mạc gia, liên quan đến chuyện giữa cô và chủ của là Mạc San San, gặp cô chuyện trực tiếp.”

 

“Không gì để cả, chúc cô sớm cải tạo để cuộc đời!”

 

Người bên chọc tức nhẹ: “Lục Nịnh, cô lớn tiếng thật đấy, cô sợ liên lụy Lục gia ?”

 

Lục Nịnh khẽ nhếch môi: Liên lụy Lục gia ? Lại chuyện như ư?

Loading...