Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 23:--: Lời quan tâm muộn màng, còn thua cả cỏ rác ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:34:18
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Nịnh con gấu bông đó, cô bao giờ đồng ý tham gia trận chung kết. , con gấu bông từng là nhãn hiệu cô thích. Gấu siêu lớn là phiên bản giới hạn, khó mua. Kiếp , cô khó khăn lắm mới mua , nhưng vì Tần Hương cần gấu bông để quà rút thăm khi livestream, sáu ép cô đưa con gấu cho Tần Hương. Cuối cùng, con gấu tặng cho cái gọi là fan hâm mộ, nhưng fan đó là một kẻ biến thái, xé xác con gấu bông thành nhiều mảnh, nhét chuột c.h.ế.t bên trong, gửi trả . Lục Nịnh con gấu , như thể thấy kết cục bi t.h.ả.m của chính ở kiếp . Vốn dĩ những chuyện quên , nhưng chúng cứ liên tục hiện mắt cô .
Bên cạnh fan của Lục Nịnh hỏi: “Lục Nịnh thật sự sẽ tham gia chung kết ? cô trong danh sách đội tuyển?”
Lục Nam Phong ôn hòa trả lời: “Danh sách vẫn cập nhật mà, Nịnh Nịnh là nhà họ Lục, cô thể vắng mặt trong trận đấu của đội tuyển ? Hơn nữa, trận chung kết là kỳ thi đại học, sẽ ảnh hưởng đến việc học.”
“Lục Nịnh mà học giỏi như , chơi game cũng siêu thế?”
“Thật ngưỡng mộ Lục Nịnh nhiều trai như ! Lại còn đối xử với cô nữa!”
Lục Nịnh những lời xong, chỉ thấy vô cùng châm biếm. Đâm cô vô nhát dao, giờ chỉ với một con gấu bông mà xóa sạch thứ ?
Lục Nịnh thờ ơ : “Anh hai, bây giờ em sớm còn thích gấu bông nữa , ?”
Biểu cảm của Lục Nam Phong chút cứng đờ: “Thật ? Anh nhớ em đây thích con .”
“Đó là đây, bây giờ em là học sinh cấp ba, sở thích đương nhiên sẽ đổi.”
Lục Nịnh xong, ánh mắt Lục Nam Phong lộ rõ vẻ bối rối. Trong lòng càng thêm áy náy, xem trai quả thực đủ tư cách, đến cả việc cô bây giờ còn thích gấu bông cũng .
Tần Hương thấy liền : “Anh hai bận rộn công việc như thế, còn chăm sóc thứ cho các em, nhớ hết cũng là chuyện bình thường mà. Ít nhất vẫn còn nhớ chị Nịnh thích gì. Em bây giờ , căn bản chẳng ai nhớ em thích gì cả, em ngưỡng mộ chị Nịnh gia đình quan tâm bao.”
Lục Nam Phong hiểu Tần Hương đang cho một đường lui, trong lòng mềm vài phần. Lục Nịnh luôn cảm thấy thiên vị, nhưng Tần Hương hiểu chuyện như , thật khó để đối với Tần Hương.
Anh mở miệng: “Tần Hương, em vốn dĩ là một phần của Lục gia , nhớ em thích gì, lát nữa cũng sẽ tặng em bất ngờ.”
Tần Hương lộ vẻ hết sức bất ngờ và cảm động, đầu Lục Nịnh: “Chị cứ nhận món quà , dù thứ chị thích chính là thứ khác mơ cũng đấy.”
Lục Nịnh chằm chằm Tần Hương, phụ nữ cướp tất cả thứ của cô ? Hừ.
Lục Nịnh giật lấy con gấu bông, nhét tay Tần Hương: “Bây giờ thì cô nó đấy.” Cô xong tất cả những điều , xoay bỏ .
Sự quan tâm đến muộn mạt, còn rẻ rúng hơn cả cỏ rác. Cô sẽ lay động bởi chút ân huệ nhỏ nhặt .
“Lục Nịnh, em đấy?”
Lục Nam Phong bước nhanh đuổi theo: “Anh từ đến nay em chịu nhiều ấm ức, đây là do quá bận công việc, bỏ qua cảm xúc của em, đảm bảo sẽ như nữa.”
Lục Nịnh xong, chỉ thấy đáng. Không đáng cho chính bản ở kiếp hy sinh tất cả. Quả nhiên con nít mới kẹo ăn, nhưng cô căn bản vì viên kẹo đó.
Lục Nịnh bình tĩnh : “Cứ , đừng theo em.”
Lục Nam Phong chặn mặt cô : “Không , hôm nay em về với , em thể với thầy y tế đó. Hôm nay chuyện với hiệu trưởng , sáu của em, bảo dọn ngoài ở, như thì cũng vi phạm bất kỳ quy định nào, em cũng sẽ gặp bất kỳ nguy hiểm nào.”
Sắc mặt Lục Nịnh , cô sẽ là như mà.
“Nịnh Nịnh, bây giờ là giám hộ của em, thầy y tế đó , bây giờ trong trường lời đồn thổi , thể để em ở nhà chuẩn thi cử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-23-loi-quan-tam-muon-mang-con-thua-ca-co-rac.html.]
Lục Nịnh cụp mắt xuống, che vẻ tức giận. Cô khàn giọng : “Vậy nên những lời hai là sẽ để em chịu ấm ức, ý là như thế ?”
Lục Nam Phong bất lực: “Anh những điều đều là vì cho em! Mâu thuẫn giữa gia đình chuyện gì to tát , gì mà thể giải quyết hòa bình ? Cứ nhất thiết bỏ nhà , để ép chúng ?”
Lại là câu đó, vì cho cô ? Vậy tại kiếp cô bỏ rơi, c.h.ế.t t.h.ả.m đến thế!
Lục Nịnh sầm mặt bước , bây giờ thứ duy nhất chống đỡ cô là đồng hồ đếm ngược đến kỳ thi đại học. Cô thể gây phiền phức cho Quý Trì Khiêm, mặc dù hôm nay chuyện gì, nhưng nếu hai nghiêm túc thì chắc yên.
Lục Nịnh lên xe xong, liền nhắn tin cho Quý Trì Khiêm: 【Em về nhà đây, lát nữa sẽ chuyện với .】
Lục Nam Phong thấy cô lên xe, lúc mới thở phào nhẹ nhõm. Xem Lục Nịnh quả thật đang giận dỗi, hôm nay nhượng bộ một chút là cô lộ . Xem quan tâm Lục Nịnh nhiều hơn, tránh để cô cảm thấy thiên vị Tần Hương, đủ với .
Một đoàn trở về Lục gia. Lục Nịnh xuống xe , cũng thèm để ý đến những bên cạnh. Lục Nam Phong bóng lưng cô , chỉ thể bất lực thở dài.
Tần Hương ôm con gấu bông khó khăn xuống xe: “Anh hai, em tin chị Nịnh sẽ hiểu tấm lòng của .”
Lục Nam Phong thấy vẻ ngoan ngoãn của Tần Hương khi ôm gấu bông, kìm mở miệng: “Nếu cô thể lời và hiểu chuyện như em, thì sẽ đội ơn trời đất.”
Tần Hương cúi đầu, vẻ mặt ngoan ngoãn cung kính vô cùng.
——
Tối đến dùng cơm, Lục Nịnh thấy Lục Lưu, chỉ hai và Tần Hương ở đó. Lục Nịnh lặng lẽ ăn xong bữa cơm, chuẩn về phòng, cô chú ý thấy hai đang ôm bụng, vẻ khó chịu. Cô hai luôn dày , bình thường đều cần chăm sóc cẩn thận và uống thuốc. kiếp cô tận tâm tận lực chăm sóc dày cho hai, cuối cùng vẫn bằng một bát cháo trắng mà Tần Hương mang đến.
Cô vĩnh viễn thể quên cảnh hai đập phá món t.h.u.ố.c bổ cô nấu, nâng bát cháo trắng của Tần Hương lên, vẻ mặt đầy cảm động.
Lục Nịnh sắt đá, vờ như thấy gì mà rời khỏi phòng ăn.
Cô , Lục Nam Phong bóng lưng cô , trong lòng chút mất mát. Trước đây mỗi lộ vẻ khó chịu vì đau dày, Lục Nịnh đều lo lắng, sốt sắng chạy quanh quan tâm .
Lục Nam Phong nén chịu sự khó chịu. Vậy bây giờ Lục Nịnh còn quan tâm nữa ?
Trái tim Lục Nam Phong như ai đó cứa một nhát d.a.o đau điếng, dậy rời khỏi phòng ăn, bước chân còn chút loạng choạng.
Tần Hương một ở phòng ăn, cô luôn cảm thấy thái độ của Lục Nam Phong đối với đổi một chút. Không , cô nghĩ cách cứu vãn mới .
Lục Nịnh về đến phòng, nhớ dáng vẻ đau dày khó chịu của hai. Cô cố gắng kiểm soát bản đừng tự đa tình, hai căn bản cần sự quan tâm của cô , bát cháo trắng của Tần Hương là đủ ?
Lục Nịnh lấy điện thoại nhắn tin cho Quý Trì Khiêm: 【Hôm nay ở trường, trai em khó chứ?】
Ngay giây tiếp theo, điện thoại của Quý Trì Khiêm gọi đến, giọng lạnh lùng của : “ đưa bằng chứng họ đ.á.n.h , còn luật sư ở đó nữa, thể vấn đề gì chứ?”
Mèo Dịch Truyện
Lục Nịnh khẽ , trách sáu đuổi ngoài ở.
“Nhóc con, nếu họ còn bắt nạt em, sẽ lập tức đến đón em.”
Lục Nịnh c.ắ.n cắn môi: “Tại với em như ?” Cô hỏi xong liền hối hận.