Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 304:--: Anh cả bắt đầu thấy Tần Hương chướng mắt ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:07:27
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Ninh nhận cả hiện tại vẻ ý kiến với Tần Hương . Dù thì chuyện Tần Hương hôm nay lén mặc váy đắc tội với tiểu thư Trần gia. Lục Ninh cũng ngờ Tần Hương tự dâng nhược điểm lên, còn Trần Ngữ bắt gặp. Cô ban đầu còn lo Trần Ngữ sẽ bạch liên hoa bắt nạt, ngờ Trần Ngữ sức chiến đấu hề yếu.
Lục Đông Du mãi mới nặn một câu: “Một thời gian nữa sẽ chấm dứt quan hệ nhận nuôi, Tần Hương sẽ còn bất kỳ liên quan nào đến Lục gia chúng nữa.”
“ bây giờ các vẫn chấm dứt quan hệ nhận nuôi mà? Chuyện mà đồn ngoài, ngay cả Trần gia chúng cũng mất mặt. Thậm chí còn tưởng Tần Hương quan hệ mờ ám với các trai trong nhà các nữa chứ.”
Lời Trần Ngữ vô cùng thẳng thắn. Thân phận địa vị của cô đặt ở đây, nếu còn chịu đựng sự tức giận từ loại bạch liên hoa , thì cô thể sống yên ở Trần gia đến tận hôm nay .
Lục Đông Du nghiến răng : “Anh sẽ xử lý thỏa.”
lúc , Tần Hương trực tiếp bật : “Anh cả, em từ lâu là bây giờ em thành niên, thể chuyển khỏi Lục gia, để tránh gây lời tiếng mà.”
Trần Ngữ hừ lạnh một tiếng: “Chân mọc cô, cô thì ai mà cản ?”
Tần Hương nghẹn họng, cúi đầu tủi thút thít.
Lục Vụ thấy đau lòng, lẩm bẩm c.h.ử.i rủa: “Một chị dâu còn gả , tư cách gì mà ở đây oai chứ?”
“Đừng gọi là chị dâu, bất kỳ quan hệ nào với loại như các .”
Trần Ngữ xong liền rời khỏi phòng bao.
Sắc mặt Lục Đông Du lập tức đổi, đầu Tần Hương và Lục Vụ: “Đợi về sẽ tính sổ với hai !”
Lục Đông Du trực tiếp đuổi theo ngoài.
Lục Ninh lo cho Trần Ngữ, nhưng cô thấy ánh mắt Trần Ngữ dành cho , cô xuống. lúc , phục vụ mang món ăn lên. Lục Ninh xem kịch nửa ngày đói, cầm đũa lên bắt đầu ăn, là món ăn ở Lê Viên ngon.
Từ khi Lục Đông Du và Trần Ngữ rời , tiếng của Tần Hương ngừng .
Tần Hương lo lắng: “Anh năm, bây giờ? Tiểu thư Trần chắc chắn tức giận , Lục gia chúng dám đắc tội với Trần gia chứ.”
“Em yên tâm, sẽ chuyện với cả. Nếu lúc cả trốn tránh trách nhiệm, chân cũng sẽ cắt cụt, đây là điều nợ .”
Lục Vụ với vẻ đầy chính đáng, hề cảm thấy gì sai: “Với , tiểu thư Trần gia là một què, thể gả cho đàn ông ưu tú như cả, coi như cô gặp may . Chứ thì ai mà thèm cô chứ?”
Tần Hương sững sờ, cô cũng cảm thấy lời lý.
Lục Ninh bật , ánh mắt mang theo sự châm chọc: “Các lẽ nào cả là con rể ở rể của Trần gia ?”
“Cái gì mà con rể ở rể? Không thể nào, cả thể con rể ở rể chứ.”
Lục Vụ là đầu tiên phủ nhận, điều tuyệt đối thể.
Tần Hương cũng thấy lạ, cô Lục Ninh: “Làm cô ?”
“Lần chuyện của tư, tổ chức họp báo, nhưng bên Trần gia hỏng. Lúc đó, cả tự thừa nhận.”
Lục Ninh là Quý Mạc . Khi cô nghĩ đến Quý Mạc, liền nhớ đến Quý Trì Khiêm, hóa họ là hai em. Cũng đúng, thái độ của Quý Mạc đối với Quý Trì Khiêm hề giống , lẽ cô nên nhận sự bất thường đó.
Lục Lưu cũng sốc: “Hóa là con rể ở rể, cả cũng đồng ý ?”
Dù thì với tính cách mạnh mẽ như cả, thể chịu đựng loại ấm ức ?
Khóe môi Lục Ninh lạnh lùng cong lên: “ Lục gia Trần gia căn bản đủ tầm, con rể ở rể thì gì?”
Lục Vụ chút bất bình: “ tiểu thư Trần gia là một què mà, cô dựa chứ?”
“Anh cũng là một kẻ tàn tật ? Còn bằng tiểu thư Trần gia nữa.”
Lục Ninh ưa việc Lục Vụ cứ mở miệng là gọi Trần Ngữ là 'quẻ'. câu chọc giận Lục Vụ, giận dữ mắng Lục Ninh: “Cô gì? Có giỏi thì nữa xem?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-304-anh-ca-bat-dau-thay-tan-huong-chuong-mat.html.]
Lục Ninh đặt đũa xuống: “ chính cũng là một tàn tật xe lăn, tư cách gì mà cứ mở miệng là gọi khác là 'quẻ'?”
“Lục Ninh, cái đồ vong ơn bội nghĩa nhà cô, dám giúp ngoài mắng , cô...”
Lục Ninh thấy Lục Vụ đến gần, cô trực tiếp lật tung bàn, tất cả thức ăn đều đổ lên Lục Vụ. Trên hai chân của Lục Vụ, đúng lúc hứng trọn cả một con cá hấp.
Lục Vụ lập tức tức đến mức mắt đỏ hoe: “Lục Ninh, cô tưởng cô lớn , cánh cứng thì thể đ.á.n.h cô ?”
Lục Ninh một cước đạp đổ xe lăn của Lục Vụ, Lục Vụ trực tiếp ngã lăn đống thức ăn thừa, cả vô cùng t.h.ả.m hại. Lục Ninh xuống với vẻ bề : “Anh đừng nghĩ là một kẻ tàn tật thì dám động thủ với .”
“Lục Ninh, cô đối xử với như , cô sợ cả đời sẽ tha thứ cho cô ?”
Lục Vụ tức đến mức giọng cũng đổi, ngờ Lục Ninh thực sự dám động thủ với .
Lục Ninh khẽ nhướng mày: “ mong còn chứ.”
Bây giờ cô hề quan tâm đến bất cứ thứ gì của Lục gia nữa.
Mèo Dịch Truyện
Lục Vụ mãi mới bò dậy từ đất, một chân căn bản thể vững, chỉ đành sang Tần Hương. Lúc , Tần Hương một chút cũng qua, cô chỉ cảm thấy mất mặt. bây giờ Lục Đông Du ý kiến với , nếu Lục Vụ bên mà nắm giữ nữa, thì cô thể vững ở Lục gia đây?
Tần Hương chỉ đành nín nhịn tới, còn đưa khăn choàng qua : “Anh năm, lau qua ạ.”
Lục Ninh Lục Vụ: “Các vẫn nên suy nghĩ kỹ xem để giải quyết chuyện của Trần gia . Nếu đắc tội với Trần gia, Lục gia phá sản chỉ là chuyện trong phút chốc thôi. Đến lúc đó các đừng là đính hôn, ngay cả cuộc sống hàng ngày cũng sẽ trở nên khó khăn đấy.”
Lục Vụ mắng c.h.ử.i té tát: “Chẳng là vì cô .”
Lục Ninh phản bác: “Người lén mặc váy .”
Lúc , phục vụ bước : “Xin hỏi ai thanh toán ạ?”
Khóe môi Lục Ninh khẽ cong lên, chỉ Lục Vụ: “Anh thanh toán, dù cũng là mời khách để ăn mừng chuyện đính hôn mà.”
“ trả thì trả.”
Lục Vụ sờ sờ , cuối cùng ngượng ngùng : “ quên mang ví , thẻ tín dụng ở .”
Tần Hương chỉ cảm thấy chút mất mặt: “Vậy bây giờ?”
“ là nghĩ cả ở đây, đến lúc đó ghi tên là ?”
Lục Vụ cũng ngờ cả mà thanh toán, phục vụ : “Cậu cả là Lục Đông Du đúng ? Cứ ghi tên là , cần phiền phức thế .”
“Xin quý khách, cửa hàng chúng chấp nhận ghi nợ.”
Phục vụ đến mặt Lục Vụ: “Tiền mặt quẹt thẻ ạ?”
Lục Vụ mặt đỏ bừng, chỉ đành sang Lục Lưu: “Lục, em giúp thanh toán , lát nữa trả cho em.”
Lục Lưu nhàn nhạt mở miệng: “ Tần Hương cho đội tuyển giải tán , nợ một đống tiền, vì tù, còn bồi thường cho công ty Phong Diệp một khoản nữa. lấy tiền chứ?”
Lục Vụ chút tức giận: “Vậy thì em quẹt thẻ tín dụng .”
“Thẻ tín dụng của xài hết hạn mức , nếu với Tần Hương đính hôn, thì để cô giúp thanh toán chứ.”
Lục Lưu tuyệt đối sẽ bỏ một xu nào.
Lục Vụ chút tức giận, trực tiếp Lục Ninh: “Vậy thì cô thanh toán , chỉ một cô ăn nhiều nhất.”
Môi đỏ Lục Ninh khẽ cong lên: “Vậy thì cầu xin .”