Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 410:-- Thiện ác hữu báo ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:11:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Ninh bây giờ tâm trạng còn giữ bình tĩnh. so với , cô trầm hơn nhiều.
“Đợi chút, lập tức sắp xếp tay.” Quý Trì Khiêm lập tức sắp xếp bên cạnh bắt đầu bắt gọn, dù thời gian đều đang theo dõi cửa hàng 4S bên , sẽ để một nào trốn thoát.
Anh dặn dò xong tất cả những điều , cầm điện thoại : “ ngờ em nhanh như bức ảnh phác họa.”
“ , cũng ngờ, chuyện còn cảm ơn năm của nhiều.” Lục Ninh một đường, định ngoài bắt taxi.
Quý Trì Khiêm thấy giọng cô , nhịn mở lời: “Em đang ở ?”
“Em ở bên ngoài, chuẩn bắt taxi . Dù bức ảnh phác họa , em cũng tiếp tục ở Lục gia thấy bọn họ.” Lục Ninh bây giờ chỉ nghĩ sớm bắt cha của Tần Hương. Cô tận mắt thấy hung thủ sa lưới!
Quý Trì Khiêm quan tâm sự an nguy của cô: “Em đừng bắt taxi nữa, đợi đến đón em, đến lúc đó cùng .”
“Được.” Lục Ninh cũng từ chối, dù cô bắt taxi thì cũng là để gặp Quý Trì Khiêm.
Tối, Lục Ninh ở ven đường bên ngoài khu biệt thự chờ Quý Trì Khiêm đến. Người ở đây cơ bản đều là những nhà xe, vì ở đây phương tiện giao thông công cộng nào, chỉ thể bắt taxi. Lục Ninh hủy bỏ ứng dụng gọi xe, bên đường trời ngẩn .
Đời cộng thêm đời , cuối cùng cũng thể báo thù .
Tít tít, lúc một chiếc taxi dừng mặt Lục Ninh.
Lục Ninh thoáng qua : “ hủy đặt xe .”
Không lý do gì mà chiếc xe đó vẫn chạy tới chứ, cách vẫn còn xa.
Tài xế taxi với vẻ vui: “ chạy đến , cô đột nhiên hủy đặt xe, đối với bất lợi. Dù giống những tiền như các cô, đều kiếm tiền vất vả mà.”
Lục Ninh xong những lời , luôn cảm thấy như đạo đức trói buộc. Cô tài xế : “Thứ nhất hủy đơn hàng trong thời gian quy định, hơn nữa thời gian chậm trễ cũng lâu, lúc xem bản đồ, còn cách đây hai ba kilomet. Trong chốc lát căn bản thể đến kịp.”
Dù khu vực ít bắt taxi. Nếu cô hủy đơn hàng, đối với tài xế đó cũng gì , dù cách hai ba kilomet bên là khu thương mại, bắt taxi sẽ chỉ nhiều hơn.
Người tài xế đó lập tức vẻ mất kiên nhẫn : “ bây giờ đến , cô hủy đơn hàng thì về. Chẳng lẽ chạy xe khách? Cô , những nghèo như chúng thể so với những giàu như các cô, chậm trễ một lát mất bao nhiêu tiền chứ?”
Lục Ninh hôm nay tâm trạng khá , cô cũng dây dưa quá nhiều với đối phương, tài xế : “Vậy rốt cuộc thế nào?”
“Vậy cô cứ lên xe theo đơn hàng ban đầu, đưa cô , đó cô cứ chuyển tiền xe trực tiếp cho là .”
“ bây giờ đến đón , cần bắt taxi.” Lục Ninh thấy đối phương khó khăn như , cô cũng so đo nhiều: “Thế , hủy quá giờ sẽ bồi thường ? gửi cho một phong bao nhỏ trong hệ thống ứng dụng, như chứ.”
Mặc dù cô quá giờ, nhưng một chuyện thể giải quyết bằng một phong bao nhỏ, cô dây dưa nữa.
“Ồ , cô gửi cho vài đồng tiền lẻ thì tác dụng gì? Dù đến đón cô vẫn đến, là trực tiếp đưa cô .” Đối phương dường như vẫn cô lên xe.
Lục Ninh đến đây, cô mới nghiêm túc tài xế : “ cần đưa , nếu màng đến khoản bồi thường nhỏ , thì thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-410-thien-ac-huu-bao.html.]
8. “Này, cô thế chứ, xem thường những kiếm tiền vất vả như chúng ? Nếu cô, chạy xe khách đến đây chứ? Hôm nay đúng là gặp xui xẻo .” Đối phương **mang một** vẻ mặt cằn nhằn.
Lục Ninh thấy tài xế lẩm bẩm, cô bắt đầu nghi ngờ. Cô lấy điện thoại , mở đơn hàng , đối chiếu biển xe, đó trong mắt lộ một tia cảnh giác: “Biển xe gọi giống biển xe của , căn bản là xe gọi, rốt cuộc là ai?”
Lục Ninh cảnh giác tài xế đó. Chẳng trách đối phương khó chơi như , nếu thực sự là tài xế taxi thì chắc chắn sẽ dây dưa ở đây mất thời gian. Lục Ninh vạch trần phận của đối phương, biểu cảm của tài xế đó chút hoảng sợ, đó c.h.ử.i bới : “Không xe cô gọi, cô ở đây chuyện với nửa ngày gì?”
Đối phương xong liền lái xe rời .
Lục Ninh cảm thấy gì đó , cô xung quanh thấy ai khác. Bây giờ chỉ cô bên đường. Nếu tài xế hiểu lầm cô là hành khách, thì chắc chắn sẽ tiếp tục đợi, thể tức giận mà lái xe ngay chứ? Vậy nên chuyện uẩn khúc.
May mà Quý Trì Khiêm sẽ đến đón cô, nên cô mới hủy đơn hàng, nếu tài xế đến , thì cô thể lên nhầm xe, chuyện gì sẽ xảy đó thì cần cũng . Vậy thì tài xế là của ai?
Lục Ninh nghĩ một lát, phần lớn là liên quan đến Mạc gia. Có lẽ cũng thoát khỏi mối quan hệ với cha của Tần Hương?
Hơn 10 phút , xe của Quý Trì Khiêm dừng mặt cô. Lục Ninh lên xe, câu đầu tiên hỏi là: “Bên đó sắp xếp thế nào ? Cha của Tần Hương nhận tin tức mà trốn ?”
Dù Lục Ninh tự tin thái quá cho rằng nhất định sẽ bắt cha của Tần Hương, tiếc là cuối cùng công cốc, chỉ bắt đồng bọn, bắt cha của Tần Hương.
“Không, của chúng điều tra, đó vẫn ở cửa hàng 4S.”
“Vậy thì !” Lục Ninh thở phào nhẹ nhõm, là chuyện tài xế liên quan đến cha Tần Hương?
“Sao em đột nhiên lo lắng như , xảy chuyện gì mà ?” Lục Ninh do dự một chút: “Không chuyện gì lớn, chỉ là đó quá tự tin, kết quả cuối cùng công cốc, khó chịu một thời gian dài.”
“Lục Ninh, em thật, rốt cuộc xảy chuyện gì?” Quý Trì Khiêm biểu cảm của Lục Ninh liền chắc chắn còn nguyên nhân khác.
Lục Ninh ngẩng đầu đối diện với đôi mắt đen sâu thẳm đó, cuối cùng cô kể chuyện tài xế taxi . Quý Trì Khiêm xong lập tức biến sắc, vội vàng : “Biển xe taxi đó là gì em còn nhớ ? Anh sẽ cho kiểm tra xem rốt cuộc trùng hợp ?”
Lục Ninh biển xe cho Quý Trì Khiêm: “Em nghĩ khi nào bên Mạc gia phát hiện điều gì , dù cũng điều tra là do tay. Qua nhiều ngày như , Mạc gia lẽ nhận tin tức, phát hiện manh mối gì đó cũng chừng.”
“Dù họ thì chứ? Người sai là họ, chúng .”
Chúng ? Lục Ninh , trong lòng chỉ cảm thấy lạ.
Quý Trì Khiêm cô : “Chỉ cần bắt cha của Tần Hương, thì thể thả Mạc phu nhân về .”
“ là nên như , nếu Mạc gia báo cảnh sát, chuyện sẽ lớn chuyện, sẽ bù mất, đối với cũng .” Bây giờ Mạc gia báo cảnh sát, thực cũng là chùn tay vì sợ liên lụy. thời gian kéo dài, thì thể đảm bảo của Mạc gia sẽ gì.
“Em đang lo lắng cho ?” Lục Ninh vô thức tránh ánh mắt của : “Chúng bây giờ dù cũng là cùng hội cùng thuyền.”
Mèo Dịch Truyện
Quý Trì Khiêm tâm trạng trở nên vô cùng căng thẳng: “Vậy em luôn nhớ rằng chúng là cùng hội cùng thuyền. Bất kể xảy chuyện gì, đều về phía em.”
Lục Ninh càng lúc càng thấy lời chút kỳ lạ. Cô ngẩng đầu Quý Trì Khiêm : “Anh chuyện gì cho em ?”
“ là một chuyện.”