Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 438:--: Tối nay hai người ngủ chung à? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:12:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cha cô khi mất dặn chăm sóc cô thật , nhưng cũng gì cho cô cả, đây coi như là chút tấm lòng của . khi , chắc chắn bọn họ sẽ đến gây phiền phức cho cô, cô cẩn thận.” Trần Ngữ gật đầu: “ ạ.” Một mắc bẫy, tuyệt đối sẽ thứ hai.

 

Sau khi cúp điện thoại, Lục Ninh đưa khăn giấy: “Lau , giờ chuyện . Cô gì, cũng sẽ ở bên cô.”

 

Trần Ngữ gật đầu, cô quanh: “Cô với cả nhà họ Quý sống chung ?”

 

Lục Ninh ngẩn : “Không .”

 

“Vậy nãy thấy dép trong nhà của đàn ông? Với , cô còn địa chỉ mà lái xe đến thẳng đây, cứ như đến nhiều .”

 

Lục Ninh Trần Ngữ: “Lúc nãy cô buồn đến thế, mà còn tâm trí chú ý mấy chuyện ?”

 

bên báo chí mà, đương nhiên chú ý đến mấy chi tiết chứ. Đó là bản năng nghề nghiệp.”

 

Trần Ngữ tài sản vẫn còn, lập tức tâm trạng lên nhiều. Cô quanh: “Không quần áo ở đây, xem hai cũng thường xuyên đến. Chậc chậc, cả nhà họ Quý cũng tích sự cho lắm nhỉ. Bình thường thấy ánh mắt cô cứ như ăn tươi nuốt sống cô, mà vẫn chạm nào ?”

 

“Cô linh tinh gì !”

 

Mặt Lục Ninh đỏ bừng.

 

lúc , bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, là Quý Trì Khiêm về. Lục Ninh vội vàng buông tay Trần Ngữ, mặt đỏ gay, cô bật dậy: “Để em giúp .”

 

Quý Trì Khiêm đặt đồ xuống đất, cúi đầu chú ý thấy tai Lục Ninh đỏ ửng, ánh mắt tối mấy phần. Anh đưa cho Lục Ninh một túi: “Đây là đồ dùng vệ sinh cá nhân, mua tạm vài thứ. Còn đây là đồ ăn, sẽ bày lên bàn.”

 

Lục Ninh nhận lấy cái túi đưa, vô tình chạm tay , ấm nóng vô cùng. Lục Ninh nhớ lời Trần Ngữ , cô đưa những thứ đến mặt Trần Ngữ: “Cô ở cùng .”

 

Trần Ngữ liếc : “ ở phòng phụ ? Hai cứ ở phòng chính!”

 

Quý Trì Khiêm thấy câu , lưng cứng , Lục Ninh một cách khó hiểu: “ ngủ sô pha.”

 

Lục Ninh chỉ cảm thấy nhiệt độ mặt tăng lên ít.

 

Trần Ngữ hai , hạ giọng với Lục Ninh: “Không lẽ phòng phụ là đang ở ?”

 

Lục Ninh gật đầu.

 

Trần Ngữ chút kích động: “Hai ngủ… ưm ưm.”

 

Lục Ninh bịt miệng Trần Ngữ, đỏ mặt thì thầm: “Cô đừng , sẽ thấy đấy.”

 

Trần Ngữ ho khan một tiếng: “Vậy thôi, khách sạn .”

 

“Không , cô cứ ở đây . Ở bên ngoài sẽ nguy hiểm lắm.”

 

Trần Ngữ lắc đầu: “ quen ngủ cùng khác buổi tối, vẫn là phiền hai nữa.”

 

Lục Ninh cố chấp, cô đỏ mặt : “Để dọn dẹp phòng phụ.” Vốn dĩ cô định để Trần Ngữ ngủ cùng , nhưng nếu Trần Ngữ thích ngủ cùng khác, thì cứ ngủ phòng phụ. Dù Quý Trì Khiêm ngủ ở cũng .

 

Lục Ninh đến bếp, Quý Trì Khiêm : “Hay là dọn dẹp một chút ?”

 

“Hình như gì mấy, em kiểm tra thử xem.”

 

Quý Trì Khiêm quả thật cũng mấy khi đến đây ở, vẻ gì, nhưng để cẩn thận thì vẫn nên kiểm tra.

 

Lục Ninh thẳng phòng phụ, quả nhiên ở đây gì mấy. Cô kiểm tra giường, chắc chắn ga giường mới, hình như thật sự gì. Cô mở tủ , kết quả phát hiện một bộ đồ ngủ nam, và một chiếc quần đùi.

 

Lục Ninh đỏ mặt đặt chiếc quần đùi trong bộ đồ ngủ lấy , đó mang phòng ngủ của .

 

Quý Trì Khiêm bày xong bữa tối, bên cạnh Lục Ninh: “Dọn xong ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-438-toi-nay-hai-nguoi-ngu-chung-a.html.]

 

Lục Ninh gật đầu, nhưng dám thẳng mắt . Ba bàn ăn dùng bữa. Trần Ngữ hỏi về chiếc xe của họ, Lục Ninh liền kể những chuyện họ buổi chiều. Trần Ngữ đau cả bụng: “Cái bãi cỏ đó là cô cả nhà tốn nhiều công sức để , bà chỉ thích kiểu phong cảnh đồng quê nhỏ xinh đó thôi. Kết quả hai cán nát như , chắc chắn bà tức đến mức bữa tối cũng nuốt trôi .”

 

Lục Ninh cũng theo: “Mấy chuyện đều là ý của Quý Trì Khiêm, là đồ xa nhất.”

 

Quý Trì Khiêm ngẩng đầu liếc Lục Ninh một cái, đầu lưỡi khẽ động. Anh xa ư? Vậy là cô còn thấy mặt xa hơn của , chỉ là sợ dọa cô thôi.

 

Sau khi trò chuyện xong, Trần Ngữ ngáp một cái: “ ngủ đây, hề ngủ ngon chút nào cả.”

 

“Vậy để giúp cô trải ga giường mới.”

 

Lục Ninh cùng Trần Ngữ phòng phụ. Quý Trì Khiêm dọn dẹp đồ đạc trong phòng ăn xong, lúc mới xuống sô pha, ánh mắt dán phòng phụ, nơi truyền tiếng của các cô gái. Anh một cái thu ánh mắt.

 

Nửa tiếng , Lục Ninh bước khỏi phòng. Cô thấy đàn ông đang sô pha, tới : “Cô ngủ .”

 

Có thể thấy Trần Ngữ vẫn luôn cố gắng trò chuyện, kết quả xuống ngủ .

 

Quý Trì Khiêm hạ giọng: “Quần áo của ?”

 

“Ở trong phòng ngủ của , theo .”

 

Lục Ninh nghĩ ngợi gì mà thẳng phòng ngủ. Quý Trì Khiêm ánh mắt khựng , cũng theo cô . Lục Ninh phát hiện tiếng đóng cửa, lúc mới đầu , căn phòng vốn rộng rãi, vì sự xuất hiện của mà trở nên chút chật chội.

 

Lục Ninh cúi đầu đưa quần áo cho : “Đây là đồ của .”

 

Quý Trì Khiêm nhận, : “Em cái gì?”

 

Lục Ninh đối diện với đôi mắt phần nguy hiểm , lùi một bước: “Không gì cả.”

 

“Em xa, rốt cuộc gì em?”

 

Quý Trì Khiêm , tiến gần cô. Lục Ninh dồn góc tủ, còn đường lùi. vẫn tiếp tục tiến lên, cho đến khi tay cô chạm , cảm nhận ấm từ cơ thể .

 

Tay Lục Ninh cầm quần áo của , cô nắm chặt bộ đồ ngủ, nhiệt độ mặt tăng cao: “ bừa thôi, nhưng cố ý lái xe cán nát bãi cỏ, ý thì là gì?”

 

Lục Ninh còn , nhưng tay đặt lên môi cô, khẽ xoa nhẹ. Ánh mắt khóa chặt đôi môi cô, như thể thấy cô gì.

 

Lục Ninh lúc nãy kịp bật đèn, xung quanh đều tối om, ngoài ánh đèn yếu ớt bên ngoài cửa sổ. Lúc hai gần, thứ xung quanh đều mơ hồ, cô cũng chỉ đường nét của .

 

Quý Trì Khiêm mở lời: “Hôm nay giúp em, em định cảm ơn thế nào đây?”

 

“Để hôm khác…”

 

Lời Lục Ninh còn xong, cơ thể nóng bỏng của áp sát cô. Anh cúi đầu hôn nhẹ lên má cô, giọng kiềm chế vô cùng: “ để hôm khác, thứ khác.”

 

“Thứ khác, là gì?”

 

Lục Ninh nghiêng đầu, nhưng hai vẫn gần , cơ thể như lửa từng chút từng chút thiêu đốt cô. Quý Trì Khiêm thì thầm: “Kẹo.”

 

Lục Ninh kinh ngạc đầu: “Kẹo gì… ưm.”

 

Những lời còn cơ hội , tay nâng mặt cô, ngón cái từng chút chạm làn da cô, truyền nóng từ cơ thể sang. Nụ hôn hề dịu dàng chút nào, ngược vô cùng bá đạo. Trong góc khuất kín đáo, hai nam nữ ôm chặt lấy , thở đều loạn nhịp.

 

Quý Trì Khiêm dừng khi mất kiểm soát, đôi mắt đen như lửa. Anh khàn giọng : “Kẹo ngọt như thế , em hiểu chứ?”

 

Anh nghĩ lâu . Từ khoảnh khắc ban ngày cô cố ý ngoài cửa sổ xe, như .

 

Lục Ninh đỏ mặt đẩy , kết quả bộ đồ ngủ tay rơi xuống đất, chiếc quần đùi bay xa nhất. Lúc Lục Ninh chạy , giẫm nó, mảnh vải màu xám, còn một cái lỗ. Khiến tim cô run lên.

 

Mèo Dịch Truyện

 

Loading...