Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 448:--: Nửa đêm nửa hôm anh làm gì thế? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:12:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Ngữ thấy tiếng Tần Dương, cô sợ đến mức định hét lên nữa, nhưng một bàn tay to lớn bịt chặt miệng cô. Trần Ngữ trợn tròn mắt, chỉ cảm thấy bàn tay thật lớn, gần như che kín nửa khuôn mặt cô. Cô bóng đen phía tiến đến gần: “Đừng la, thì họ tưởng chúng đang gì đấy.” Trần Ngữ ý của , thậm chí còn mang theo vài phần cợt. Cô ngẩng đầu đàn ông đang tiến đến gần, vì ánh sáng quá tối, cô thể rõ vẻ mặt lúc . cô dám chắc, nhất định đang nhạo . Trần Ngữ tức giận đẩy , nhưng dốc hết sức bình sinh cũng đẩy chút nào. Cô tức đến giậm chân một cái, nhưng đàn ông vẫn động đậy: “Cô vẫn trả lời câu hỏi của , lén lút như ăn trộm ?”

 

vệ sinh.”

 

“Sao bật đèn?”

 

Trần Ngữ cúi đầu trả lời: “Sợ đ.á.n.h thức chứ , còn cảm kích lòng của khác.”

 

Tần Dương buông tay, tiến lên mở cửa cho cô, tiện tay bật đèn. Trần Ngữ vốn tưởng sẽ chói mắt, nhưng ngờ bàn tay đặt mắt cô, che phần lớn ánh sáng cho đến khi cô thích nghi. Trần Ngữ cụp mắt xuống, thẳng mặt . Cô lo lắng rằng nếu , sẽ để lộ suy nghĩ hiện tại. Trần Ngữ cúi đầu nhà vệ sinh, đàn ông ngoài, dựa tường chờ đợi. Rất nhanh đó, trong nhà vệ sinh truyền tiếng nước chảy, ngắt quãng. Tần Dương ngửa đầu trần nhà, trong đầu hiện lên đôi chân thấy ban ngày, trái tim bình tĩnh cũng trở nên nóng bỏng thêm vài phần, đúng là mạng mà. Anh chân giẫm, khẽ một tiếng. Cô gái từng mềm yếu đến đáng thương đó, khi gai cũng đ.â.m .

 

Trần Ngữ đỏ mặt bước , bên ngoài, tắt đèn vội vàng chạy về phòng. Thật là quá mất mặt.

 

Ngày hôm .

 

Sau khi Lục Ninh và Trần Ngữ khỏi phòng, cả hai đều cúi đầu, dám nét mặt của đối phương. Quý Trì Khiêm và Tần Dương thì khác, tâm trạng vẻ khá . Hai đàn ông , ngầm hiểu mà gì.

 

Sau khi ăn sáng xong, Quý Trì Khiêm Lục Ninh : “Tối nay hộp đêm, sẽ đặt chỗ , đến lúc đó chúng cùng .”

 

Nhắc đến chuyện chính, Lục Ninh thu vẻ mặt: “Được, lát nữa sẽ liên hệ nhà họ Lục.”

 

Khi chuẩn khởi hành, Quý Trì Khiêm nhận điện thoại từ công ty, chuyện khẩn cấp cần xử lý. Tần Dương Quý Trì Khiêm: “Đưa chìa khóa xe cho .” Khi Quý Trì Khiêm đưa chìa khóa cho Tần Dương, chợt nhớ đến vụ cá cược của hai tối qua, cảm giác như thua nhỉ? Người , nước ngoài mấy năm nay trở nên gian xảo quá.

 

Tần Dương giả vờ như thấy ánh mắt của Quý Trì Khiêm, lái xe đưa Lục Ninh và Trần Ngữ đến trường.

 

Lục Ninh và Trần Ngữ ở hàng ghế , cô liếc Tần Dương đang lái xe: “ một vấn đề hỏi.”

 

Tần Dương liếc kính chiếu hậu, trả lời: “Cứ hỏi .”

 

“Với phận như , nếu bảo vệ cho khác thì phí cao ?”

 

Sau khi Lục Ninh hỏi xong, thở của Trần Ngữ cũng khựng một chút: “ là phú nhị đại, tiền mà.” Thực Trần Ngữ với Tần Dương về chuyện bảo vệ, nhưng hai đến chuyện tiền bạc. Tần Dương xong cũng tức giận, chỉ lười biếng ừ một tiếng.

 

Lục Ninh dáng vẻ của Tần Dương, liền đoán Quý Trì Khiêm quả nhiên sai, bảo vệ thật sự thích Trần Ngữ. Lần bảo vệ trở về, chắc chắn là "ý đồ của kẻ say ở chén rượu". Lục Ninh xác định ý của bảo vệ, cũng hỏi thêm nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-448-nua-dem-nua-hom-anh-lam-gi-the.html.]

Xe dừng bên vệ đường. Lục Ninh và Trần Ngữ định xuống xe, thì Tần Dương xuống xe , bên cạnh cửa xe. Lục Ninh sang: “Có chuyện gì ?” Tần Dương chiếc xe đằng , giọng trở nên nghiêm túc hơn nhiều: “Có đến.”

 

Trần Ngữ theo ánh mắt, liếc một cái nhận đó là xe của Đại bá mẫu. Trần Ngữ lên tiếng: “Người nhà họ Trần đến , xem họ hợp đồng vấn đề.”

 

Lục Ninh nhướng mày: “Nếu họ vẫn phát hiện , thì ngu ngốc đến mức nào chứ.” Hai xuống xe, dù thì ngày sớm muộn gì cũng sẽ đến. bây giờ Tần Dương bên cạnh Trần Ngữ, Lục Ninh cũng còn lo lắng nhiều như nữa.

 

Quả nhiên, chiếc xe ở phía xa trực tiếp chạy đến. Trần phu nhân hùng hổ bước xuống xe, bà thấy Trần Ngữ thì tức đến đỏ cả mắt. Trần phu nhân nghiến răng nghiến lợi : “Trần Ngữ, mày dám liên kết với cái tiện nhân tiểu tam để lừa gạt tao!” Trong mắt Trần phu nhân, kế Lưu Anh chẳng qua chỉ là một tiện nhân tiểu tam thể thống gì, đáng xách dép cho bà .

 

Lục Ninh khẩy: “Có dùng thủ đoạn hèn hạ, đê tiện, vô liêm sỉ, còn mặt mũi mà mắng khác? từng thấy ai trơ trẽn đến thế.” Với những việc Trần phu nhân , Lục Ninh đang kìm nén lửa giận trong lòng. Trần phu nhân những lời xong, lập tức càng tức giận hơn, chỉ mũi Lục Ninh mắng: “Cả mày nữa, chắc chắn là mày giúp đỡ đúng ?” Nếu thì cái tiện nhân tiểu tam gan lớn đến chứ?

 

Trần Ngữ bên cạnh Lục Ninh bước tới, chắn mặt cô. Trần Ngữ lạnh mặt : “Rõ ràng là bà dùng thủ đoạn phi pháp để chiếm đoạt tài sản của , Đại bá mẫu bà thật là vô liêm sỉ.”

 

“Mày, mày tao cái gì? Mày bây giờ Lục Ninh dạy hư , dám mắng tao ?” Trần phu nhân tức đến chịu nổi: “Đáng lẽ lúc tao nên sắp xếp mày cái ký túc xá đó để quen Lục Ninh!” Trần Ngữ ngoan ngoãn bao, dễ kiểm soát bao. Lúc đó vì Trần Ngữ tiếp xúc nhiều với nhà họ Lục, nên mới sắp xếp Trần Ngữ ký túc xá của Lục Ninh, nhưng ngờ “mất cả chì lẫn chài”.

 

Trần Ngữ khẩy một tiếng: “Chuyện cảm ơn bà. Nếu thì cả đời sẽ bà kiểm soát, cuối cùng vắt kiệt sức lực.”

 

“Trần Ngữ, tao thấy mày đúng là Lục Ninh dạy hư , bây giờ mau theo tao.” Trần phu nhân sự chuẩn , mang theo ít bảo vệ, trực tiếp bao vây nơi . Lục Ninh kéo Trần Ngữ, với Trần phu nhân: “Ở đây nhiều như , bà sợ chuyện lớn ?”

 

“Mày xem nhà nào dám đưa tin về chuyện nhà họ Trần của chúng tao?” Giọng điệu của Trần phu nhân vô cùng kiêu ngạo: “Lục Ninh, thủ của mày tệ, nhưng một mày đối phó với nhiều như , mày đ.á.n.h thắng nổi ? Bây giờ Quý Trì Khiêm ở bên cạnh mày.” Lục Ninh hiểu tại Trần phu nhân đột nhiên xuất hiện, chắc là hôm nay Quý Trì Khiêm cùng họ. Lục Ninh : “Chúng cũng bảo vệ.”

 

Trần phu nhân lúc mới chú ý đến đàn ông phía , nhưng khi rõ khuôn mặt đàn ông đó, sắc mặt bà lập tức đổi: “Thì là mày, c.h.ế.t ở nước ngoài .”

 

Tần Dương bình tĩnh : “Nhờ phúc của bà, c.h.ế.t .”

 

Trần Ngữ thấy cuộc đối thoại , cô kinh ngạc Tần Dương: “Ý gì ?” Tần Dương gì, nhưng Trần phu nhân lớn tiếng : “Trần Ngữ, mày năm đó thằng đàn ông dụ dỗ, tao tìm xử lý nó, còn tưởng nó c.h.ế.t . Không ngờ vẫn còn về.”

 

Trần Ngữ lập tức đổi sắc mặt: “Bà dựa cái gì mà như ?”

 

“Chỉ vì mày lời!” Vẻ mặt Trần phu nhân trở nên chút méo mó: “Lên , bắt Trần Ngữ đây cho tao!” Hôm nay nhất định cho Trần Ngữ nếm mùi đau khổ.

 

Lục Ninh kéo Trần Ngữ lùi , Tần Dương: “Anh bảo vệ, lên .”

 

Tần Dương nhướng mày, bảo vệ ư?

Mèo Dịch Truyện

 

 

Loading...