Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 660:--: Có những người mãi không nhận rõ thân phận của mình ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:22:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Ninh thấy Quý Trì Khiêm tức giận đến , thực quá tức giận. Đối phương đến mức mua sát thủ ám sát, xem trừ khử cô.

 

Rất nhanh, Lục Ninh nhận điện thoại của Trần Ngữ: “Nghe chợ đen mua mạng cô đấy.”

 

, nhưng đoán phần lớn là bà già , mà là kẻ chúng chọc tức đến nhảy dựng lên tối qua.”

 

“Cô Mạc Thi Ý ư? Cô bây giờ t.h.ả.m hại như , lấy bản lĩnh mua sát thủ? Cô nhiều tiền đến thế ?”

 

Lục Ninh khẽ: “ cô đừng quên Mạc Thi Ý bây giờ đang giương cao lá cờ của công ty PZ, cô vẫn thể nhận tiền hoa hồng đầu tư. Cô nghĩ xem cô lừa bao nhiêu , thu nhập chắc chắn thấp.”

 

“Cũng đúng, bình thường cô mặc đồ giả, mà bây giờ chịu chi nhiều tiền như vì cô. Xem thật sự yêu cô đấy.”

 

Lục Ninh tặc lưỡi: “ , cô thật sự yêu đến mức c.h.ế.t .”

 

cần lo lắng , Dương sẽ giúp cô theo dõi xem ai nhận đơn , cô sẽ .”

 

, cảm ơn nhà cô nhé, đợi đến khi chuyện giải quyết xong, chúng cùng ăn một bữa.”

 

Lục Ninh cúp điện thoại xong, cô liếc cuốn lịch. Sắp , chỉ cần nhẫn nhịn đến cuối tháng là .

 

Trần Ngữ cúp điện thoại, cô bên cửa sổ, thấy Diệp Anh xuống xe, nhưng vẻ đang tức giận chuyện gì đó với bên cạnh.

 

Diệp Anh trợ lý: “Nói với con ngu Mạc Thi Ý , dạo đừng chuyện nổi bật gì nữa, việc đầu tư cũng cần cô gì thêm.”

 

Mạc Thi Ý là một phụ nữ dễ kiểm soát, nên trừ khử cô ?”

 

Diệp Anh suy nghĩ một chút: “Trước tiên hãy cảnh cáo cô , nếu cô thật sự lời, thì trừ khử cô . Chỉ còn nửa tháng nữa, thể để bất cứ chuyện gì cản trở kế hoạch của chúng .”

 

Diệp Anh xong, lập tức cảnh giác về phía tầng hai.

 

Trần Ngữ nhanh chóng nấp rèm cửa.

 

Dưới lầu, Diệp Anh thu ánh mắt, bà cau mày: “Trần Ngữ ở nhà ?”

 

“Không rõ lắm ạ.”

 

Diệp Anh trực tiếp lên tầng hai, gõ cửa: “Trần Ngữ, con về ?”

 

Trần Ngữ ngáp một cái mở cửa: “Dì Diệp, dì về ạ?”

 

“Con đang ngủ ?”

 

“Vâng ạ, tiệc tối qua mệt quá nên hôm nay con ngủ nướng.”

 

Diệp Anh nghĩ đến bữa tiệc tối qua, ánh mắt lạnh vài phần: “Chuyện ở bữa tiệc tối qua dì đều , xem Lục Ninh vẫn ý kiến với công ty PZ, nên ngừng lan truyền tin đồn họ là công ty lừa đảo, để loại trừ đối thủ cạnh tranh. Thủ đoạn quá thô thiển .”

 

Trong lòng Trần Ngữ lóe lên một tia chán ghét.

 

Cô cúi đầu: “ chuyện con cũng tiện , dù cạnh tranh thương mại cũng là bình thường.”

 

“Dì , nhưng dì chỉ con rõ Lục Ninh đang lợi dụng con thôi.”

 

Diệp Anh Trần Ngữ: “Bây giờ Tiểu Kiệt chắc đến trường an , nhưng nó lẽ vẫn còn giận dì, nên điện thoại, tin nhắn cũng trả lời.”

 

“Cậu trả lời tin nhắn của con, chắc ạ.”

 

Diệp Anh thở dài bất lực: “Vậy thì , thời gian phiền con chuyện an ủi nó nhiều hơn. Đợi nó kết thúc học kỳ , dì sẽ đón nó về nước.”

 

“Dạ , dì cứ yên tâm.”

 

Diệp Anh gật đầu, xoay rời .

 

Trần Ngữ bóng lưng Diệp Anh, cô đóng cửa , nụ mặt lập tức biến mất.

 

Diệp Anh, nhất định sẽ báo thù cho ba.

 

Bên ngoài, Diệp Anh xuống lầu, trợ lý tới: “Sếp, tìm thấy cô Tần .”

 

Diệp Anh ngẩng đầu lên tầng hai, kéo trợ lý ngoài, hạ giọng: “Cô ?”

 

“Ở Lục gia.”

 

“Cái gì? Cô điên ?”

 

Diệp Anh ngờ Tần Tương đến Lục gia, thật là.

 

Trợ lý nhỏ giọng trả lời: “Thật sự ở Lục gia, hơn nữa xem chạy ngoài là về Lục gia .”

 

là đồ ngu xuẩn, cô nghĩ Lục gia vẫn sẽ đối với cô ?”

 

Diệp Anh trợ lý: “Có cách nào đưa cô ?”

 

“Tạm thời , cô luôn trốn ở Lục gia, hơn nữa Lục gia còn phái ít bảo vệ cô . Nếu của chúng tay, chắc chắn sẽ họ phát hiện. Dù họ cũng ai đưa Tần Tương .”

 

Diệp Anh bực bội chịu nổi: “Phải nghĩ cách cho cô im miệng mới .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-660-co-nhung-nguoi-mai-khong-nhan-ro-than-phan-cua-minh.html.]

Nếu ngày hôm nay, bà tuyệt đối sẽ để lộ mặt Tần Tương.

 

Trợ lý: “Hay là nghĩ cách truyền lời cho cô Tần, bảo cô câm miệng?”

 

“Lỡ cô thì ?”

 

phận của sếp, mà cô cũng ngốc đến mức hết chuyện. Nếu , Lục gia thể đuổi cô ngoài?”

 

Diệp Anh hít sâu một : “Vậy thì cứ theo lời .”

 

Ít nhất khi kết thúc, thể để Tần Tương phá hỏng kế hoạch của .

 

 

Lục gia.

 

Tần Tương trong nhà ăn, giúp việc bên cạnh: “ đồ ăn nhà hàng Michelin, mấy mấy món khó ăn c.h.ế.t .”

 

Người giúp việc: “ chúng khả năng đặt món ở nhà hàng Michelin.”

 

Tần Tương nổi cơn tam bành: “Bảo quản gia đến gặp .”

 

Quản gia nhanh chóng tới: “Cô Tần, chuyện gì ?”

 

đồ ăn nhà hàng Michelin ?”

 

Quản gia thái độ lạnh nhạt: “ lời dặn của Lục bao gồm nhà hàng Michelin. Nếu cô cảm thấy hợp khẩu vị, cô thể nhịn đói.”

 

“Ông thái độ gì thế hả?”

 

Tần Tương tức giận: “Ông là một quản gia, tư cách gì mà chuyện với như ? Tin chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là thể khiến ông cuốn gói ngay lập tức.”

 

Tần Tương tức giận dậy, chuẩn rời .

 

quản gia chắn ở cửa, lạnh nhạt Tần Tương: “Lục , nếu cô rời khỏi cánh cửa , thì thể nữa.”

 

Bước chân Tần Tương dừng ở cửa, đầu quản gia: “ tin.”

 

“Vậy cô thể thử xem.”

 

Tần Tương cửa, nhưng cô do dự.

 

Bây giờ chắc chắn đang tìm cô.

 

Nếu cô rời khỏi đây, lẽ nhanh sẽ đưa bệnh viện tâm thần.

 

Mèo Dịch Truyện

Cả đời đó nữa.

 

Tần Tương hít sâu một , vẫn tức giận xoay trở biệt thự.

 

Cô trợn mắt quản gia: “Đồ ch.ó má bằng nửa con mắt, sớm muộn gì cũng cho ông ai mới là tiếng ở Lục gia.”

 

“Dù thế nào nữa, cũng tiếng .”

 

Tần Tương tức giận : “ đợi cả về sẽ sa thải ông.”

 

Quản gia vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt: “ là quản gia do Lục tiểu thư thuê, biệt thự cũng là của Lục tiểu thư. Ngoài cô , ai tư cách sa thải .”

 

Khi Tần Tương thấy câu , cô lập tức phát điên.

 

trực tiếp đập phá hết đồ đạc trong phòng khách, cái gì mà biệt thự là của con tiện nhân Lục Ninh?

 

Tất cả thứ ở đây, bao gồm cả sự cưng chiều của các trai Lục gia, đều là của cô mới đúng.

 

Chỉ vì con tiện nhân Lục Ninh đó trọng sinh, nên mới đổi tất cả, cũng cướp những thứ vốn thuộc về .

 

Quản gia thấy nhúc nhích, giúp việc lo lắng : “Quản gia, chúng cần ngăn cản ?”

 

“Không ngăn cản, cũng dọn dẹp, đợi về .”

 

Quản gia vẫn luôn về phía Lục Ninh.

 

Rất nhanh, Lục Đông Du nhận tin tức liền vội vã trở về, thấy phòng khách một đống hỗn độn.

 

Quản gia tiến lên: “Lục , chúng đều theo lời dặn, nhưng cô Tần hài lòng bất cứ điều gì.”

 

Lục Đông Du: “Dọn dẹp những thứ .”

 

cô Tần còn đập vỡ di ảnh của cha ngài.”

 

Lục Đông Du thấy khung ảnh vỡ vụn, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

 

Lúc , Tần Tương nhảy nhót chạy tới: “Anh cả, cuối cùng cũng về , mấy giúp việc đều bắt nạt em.”

 

Lục Đông Du giáng một cái tát mặt Tần Tương.

 

 

Loading...