Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 662:--: Có phải đánh cô mới chịu nói thật? ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:22:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Tương cúi đầu: “Em, em chỉ đến thăm thôi, ý gì khác.”

 

“Tần Tương, cô đừng giả vờ nữa. Cô chuyện đều mục đích, nếu cô thật sự thăm cha thì từ lâu . Sao bây giờ mới đòi gặp ông ?”

 

Tần Tương chút sốt ruột: “Thế, thế chẳng đây em luôn giam trong bệnh viện tâm thần, em tự do ?”

 

Nói xong, Tần Tương vội vàng bịt miệng .

 

C.h.ế.t , lỡ lời .

 

Lục Bắc sofa, khóe miệng nở nụ lạnh: “Ngày cô đến, cô mặc đồng phục bệnh nhân, chuyện khó đoán.”

 

Tần Tương vội quỳ mặt Lục Bắc: “Tứ ca, em thật sự là vì Lục gia mà suy nghĩ. Em đến để gia nhập gia đình , chứ để hủy hoại nó.”

 

“Bớt mấy lời xanh đó . Cô là ngoài, dựa mà đòi gia nhập gia đình chúng ? Cô xứng ?”

 

Lục Bắc giờ đây Tần Tương những lời vô nghĩa .

 

Tần Tương kinh ngạc : “ đây các như .”

 

“Tần Tương, cho dù những gì cô về kiếp là thật, thì đó cũng là nỗi nhục của . Chuyện tương tự, tuyệt đối sẽ xảy thứ hai.”

 

Lục Bắc Tần Tương: “Cô vẫn trả lời câu hỏi của , tại gặp cha khuất của . Chắc chắn nguyên nhân, cô hỏi ông chuyện gì?”

 

Tần Tương: “Em chỉ đến gặp ông thôi.”

 

Lục Bắc dậy, xoa xoa cổ tay: “Sự kiên nhẫn của bây giờ ngày càng tệ .”

 

Tần Tương sợ đến biến sắc: “Anh, gì?”

 

“Nếu cô chịu , chắc chắn nghĩ cách khác. cũng xem miệng cô cứng đến mức nào.”

 

Lục Bắc trực tiếp kéo tóc Tần Tương, lôi cô xuống tầng hầm.

 

Tiếng la hét và van xin của Tần Tương ngừng vang lên.

 

Quản gia ở cửa, canh giữ tất cả, cho bất cứ ai đến gần.

 

“Em , em ?”

 

Lục Bắc dừng , Tần Tương mặt mũi sưng húp: “Vậy thì , còn kiên nhẫn .”

 

Tần Tương sợ hãi Lục Bắc: “Vì em ai cứu em, và ai nhốt em bệnh viện tâm thần.”

 

“Cô ?”

 

Tần Tương rụt cổ: “Có một phụ nữ từng xuất hiện, cô tự xưng là ruột của em. giống em chút nào, nên em mới hỏi cha em rốt cuộc là chuyện gì.”

 

“Mẹ cô?”

 

Lục Bắc đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lẽ nào mà Lục Ninh luôn đối phó chính là ruột của Tần Tương.

Mèo Dịch Truyện

 

Người phụ nữ bí mật đưa Tần Tương .

 

Lục Bắc Tần Tương: “Về ruột của cô, cô còn gì nữa ?”

 

“Em thật gì cả, dù em vẫn luôn nhốt trong bệnh viện tâm thần. Lần cũng là em trốn ngoài, phụ nữ vẫn luôn tìm em. Hơn nữa, hôm nay cô còn phái đến cảnh cáo em đừng lung tung, nếu hậu quả tự gánh lấy.”

 

Lục Bắc lau tay: “Cho nên cô mới chịu ?”

 

“Em dám , em cũng rốt cuộc là ai. Bây giờ cha em cũng c.h.ế.t .”

 

Tần Tương Lục Bắc: “Là Lục Ninh g.i.ế.c cha em đúng ?”

 

“Cô đoán sai , cô sẽ .”

 

“Hừ, ?”

 

Lục Bắc Tần Tương với vẻ bề : “Vì cô giống các . Bây giờ cô sống ánh mặt trời, sẽ những chuyện dơ bẩn như .”

 

Tần Tương chút cam lòng: “ nếu , là ai tay?”

 

“Nếu lời cô dối, thì thể là tay, khác sự tồn tại của cô .”

 

Sắc mặt Tần Tương trở nên vô cùng tái nhợt: “Không thể nào .”

 

“Cô còn phái đến cảnh cáo cô , lẽ nào cô vẫn tỉnh táo ?”

 

cứu em mà.”

 

Lục Bắc Tần Tương: “ đưa cô rời khỏi bệnh viện, cô cũng sẽ c.h.ế.t. luôn nhốt cô , là cô trở thành con bài thể uy h.i.ế.p cô .”

 

“Đủ , thể nào.”

 

Tần Tương Lục Bắc: “Tứ ca, em hết những gì em cho . Vạn nhất phụ nữ em , thì em t.h.ả.m .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-662-co-phai-danh-co-moi-chiu-noi-that.html.]

 

Lục Bắc đẩy Tần Tương : “Vậy thì cô cứ ngoan ngoãn ở đây, đừng ý đồ gì nữa, nếu mạng nhỏ của cô sẽ giữ .”

 

“Tứ ca, giữ bí mật cho em, thể cho khác . Vạn nhất , thì em t.h.ả.m .”

 

Lục Bắc Tần Tương: “Muốn sống sót thì cô vẽ hình dáng phụ nữ . nhớ đây cho cô học vẽ đúng ?”

 

Tần Tương cúi đầu: “Em dám đảm bảo giống .”

 

“Nếu cô vẽ giống, cô nên hậu quả.”

 

Lục Bắc đến cửa tầng hầm: “Băng bó vết thương cho cô , đó đưa bút vẽ và giấy cho cô .”

 

Quản gia gật đầu: “Đã rõ.”

 

Lục Bắc hạ thấp giọng, với quản gia: “Nhớ giữ bí mật bức vẽ, để khác thấy.”

 

Sau khi Lục Bắc rời khỏi tầng hầm, vội vàng gọi điện cho Lục Ninh.

 

ai nhấc máy.

 

Lục Bắc trực tiếp gửi tin nhắn cho Lục Ninh: “Anh moi một ít thông tin từ miệng Tần Tương, liên quan đến ruột của cô .”

 

Khi Lục Ninh họp xong, cầm điện thoại lên mới thấy tin nhắn của Lục Bắc.

 

Cô cũng chút tò mò, Tần Tương rốt cuộc gì.

 

Lục Ninh gọi điện cho Lục Bắc ngay lập tức: “Em họp xong, Tần Tương rốt cuộc gì?”

 

Lục Bắc kể bộ câu chuyện .

 

Sau khi Lục Ninh xong, chút thất vọng.

 

Xem Tần Tương cũng nhiều.

 

Lục Bắc mở lời: “Em cẩn thận đấy.”

 

“Ừ, em .”

 

“Bây giờ đang cho Tần Tương vẽ hình dáng , sẽ gửi cho em xem ngay lập tức.”

 

“Không cần .”

 

Lục Ninh : “Em là ai .”

 

“Em là ai ? Vậy em...”

 

Lục Bắc che mặt: “Cũng đúng, bây giờ em giỏi hơn nhiều . Sao nghĩ đến điều chứ?”

 

“Bây giờ cần là giả vờ như , đó còn chuyện .”

 

Lục Bắc gật đầu: “Anh hiểu , sẽ giữ bí mật cho em. em cần giúp gì ?”

 

“Không cần, đừng những chuyện thừa thãi.”

 

“Được, em cẩn thận đấy.”

 

Lục Bắc cúp điện thoại xong, đột nhiên bật .

 

Em gái lớn , cần bảo vệ nữa.

 

Lục Đông Du xuống xe tới: “Anh đang ? Nghe động tay đ.á.n.h Tần Tương?”

 

“Em chỉ dạy cho cô một bài học, để cô rõ, Lục gia nơi cô thể tùy tiện càn.”

 

Lục Đông Du liếc Lục Bắc, thẳng xuống tầng hầm.

 

Lục Bắc theo phía , liếc quản gia.

 

Quản gia gật đầu.

 

Lục Đông Du bước tầng hầm, thấy Tần Tương đầy vết thương, mở lời: “Sao thương nặng thế , đau ?”

 

Tần Tương vội : “Đại ca, cuối cùng cũng đến . Tứ ca g.i.ế.c em.”

 

Lục Đông Du giọng điệu ôn hòa: “Ừ, , nhưng em gì với ?”

 

Lục Bắc sẽ tay vô cớ, trừ khi moi thứ gì đó từ miệng Tần Tương.

 

Giọng điệu Lục Đông Du lạnh nhiều: “Nói !”

 

Lục Bắc mặt Tần Tương: “Đại ca, em chỉ là quen kiêu ngạo trong nhà như , nên mới dạy dỗ cô một trận.”

 

Tuyệt đối thể để đại ca , nếu chắc chắn sẽ cản trở kế hoạch của Lục Ninh.

 

 

Loading...