Sau Khi Cô Lục Độc Lập, Sáu Người Anh Quỳ Gối Cầu Xin Tha Thứ - Chương 72:--: Giờ Tần Hương, cô còn muốn giải thích thế nào nữa? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-11 10:35:14
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Nịnh bộ dạng hoảng loạn của cô tiểu thư bạch liên hoa , khóe môi hiện lên một ý lạnh. Không ngờ bạch liên hoa cũng lúc sợ.
Tần Hương vội vàng với Lục Nam Phong: “Anh hai, chuyện gián tiếp là do em gây , để em hỏi cho rõ, rốt cuộc khác mua chuộc mới chuyện ?”
Lục Nịnh khẩy một tiếng: “Không là cô ?”
Khi cô , sắc mặt Tần Hương liền đổi, trong lòng hoảng loạn thôi.
Tần Hương thể xác định, liệu Lục Nịnh còn giữ bằng chứng nào khác trong tay . Tần Hương vội vàng giải thích: “Chị Nịnh, em thể chuyện như chứ? Em chị giận vì em về phía chị, nhưng em xin đảm bảo thật sự liên quan gì đến em.”
Tần Hương xong, cầu cứu về phía Lục Nam Phong. Lục Nam Phong nhíu mày, gì.
Lục Nịnh ánh mắt lạnh lẽo: “Được thôi, chi bằng cô thề . Nếu chuyện thật sự là do cô giật dây lưng, thì cô nhất định sẽ trời đ.á.n.h thánh vật, c.h.ế.t thây, hơn nữa còn lang thang đầu đường xó chợ trở thành một kẻ ăn mày khất thực!”
Tần Hương c.ắ.n chặt môi, trong lòng mấy vui vẻ khi thề. Bởi vì cô trở thành kẻ nghèo mạt rệp! Cô cố gắng lâu như , chỉ là để trở thành tiền.
Tần Hương vẻ đáng thương Lục Nam Phong: “Anh hai, chuyện thật sự em , em thể xin , nhưng thề thốt thì đáng sợ quá.”
Lục Nam Phong theo bản năng cũng cảm thấy lời Tần Hương lý. Xin là , hà cớ gì thề độc chứ?
Trương thư ký thấy liền với Lục Nam Phong: “Sếp, nếu cô Tần những chuyện , thì dù thề độc cũng chẳng liên quan gì đến cô , ? Nếu cô thề, liệu thật sự chột ?”
Trương thư ký thực từ đến nay đều ưa cô Tần , giỏi giả vờ.
Tần Hương hai mắt ngấn lệ, vẻ mặt đáng thương về phía Lục Nam Phong. Trước đây cứ như , Lục Nam Phong đều sẽ mềm lòng.
Lần , Lục Nam Phong nghiến răng mở miệng: “Tần Hương, là em cứ thề một tiếng , cũng tin là liên quan đến em.”
Tần Hương thật sự . Cô thề rủa chính . bây giờ cưỡi hổ khó xuống.
Lục Nịnh như như tất cả những chuyện , cô thật ngờ hai đồng ý để Tần Hương thề. Nếu là đây, hai chắc chắn sẽ để Tần Hương thề. Thậm chí còn sẽ bắt cô thông cảm! Hơi bất ngờ đấy.
Lúc , tất cả đều về phía Tần Hương. Cuối cùng, Tần Hương tình nguyện, uất ức thề theo những gì Lục Nịnh .
Lục Nịnh xong, chằm chằm Tần Hương đầy ý vị sâu xa, đúng là buông bỏ. Tần Hương chỉ cảm thấy nổi da gà, nhưng cô cũng dám chọc giận Lục Nịnh, sợ rằng phụ nữ trong tay còn bằng chứng.
Sau khi chuyện giải quyết, Lục Nam Phong đầu Lục Nịnh, cẩn thận : “Chuyện sẽ điều tra rõ ràng, nhờ em mà vấn đề tường lửa mới giải quyết.”
“Em là vì tiền, Trương thư ký nhớ chuyển tiền tài khoản của em.” Lục Nịnh tiếp tục ở đây, xoay rời trở về chỗ của . Vì thử nghiệm thành công, việc kết thúc đó sẽ đơn giản hơn nhiều.
Cô trở chỗ , các đồng nghiệp xung quanh đều cẩn thận từng li từng tí, nhưng vẫn thì thầm bàn tán: “Nghe vị mới là đại tiểu thư Lục gia, chúng từ đến nay đều nhầm lẫn, tên giả mạo lừa gạt .” “Thật ngờ một nhận nuôi, thể ăn mặc còn giống đại tiểu thư thật hơn, ai mà nghĩ chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-co-luc-doc-lap-sau-nguoi-anh-quy-goi-cau-xin-tha-thu/chuong-72-gio-tan-huong-co-con-muon-giai-thich-the-nao-nua.html.]
Mèo Dịch Truyện
Khi Tần Hương bước , biểu cảm cũng khó xử, bây giờ đều cô là đồ giả mạo . Cô căn bản thể ở văn phòng, luôn cảm thấy những đang chế giễu . Cô tìm cách bịt miệng tên đàn ông đáng ghét mới .
Tần Hương dậy rời khỏi chỗ . Lục Nịnh biên dịch bộ mã code phần mềm, công việc của cô cũng kết thúc. Sau khi thành tài liệu, cô đến văn phòng quản lý gõ cửa.
“Đại tiểu thư, mời .” Lục Nịnh thấy hai cũng ở đó, cô bình thản : “Em biên dịch mã code kiểm tra xong phần mềm, công việc tất, việc gì nữa thì em xin phép về .”
“Nịnh Nịnh, em sẽ thất vọng, đây từng phát hiện em nhiều thứ như .” Lục Nam Phong thực hề nghĩ rằng Lục Nịnh thể giải quyết vấn đề tường lửa. Bởi vì tìm nhiều , nhưng ai giải quyết . Không ngờ cô giải quyết trong hai ngày.
Lục Nam Phong Lục Nịnh với vẻ mặt đầy mãn nguyện: “Nếu , càng yên tâm hơn khi giao công ty cho em quản lý.”
“Em .” Lục Nịnh từ chối thẳng thừng, cô Trương thư ký: “Chỉ cần chuyển tiền cho em theo đúng thỏa thuận là .” Cô tiếp tục ở đây.
Lục Nam Phong chút sốt ruột, dậy chặn cô : “Nịnh Nịnh, điều hành công ty ý nghĩa hơn việc em livestream, tương lai cũng sẽ kiếm nhiều tiền hơn. Anh thực sự là cho em.” Anh dùng công ty để bù đắp cho cô , mà vẫn hài lòng ? Lại còn vì cho cô!
Giọng Lục Nịnh mang theo sự châm chọc: “Anh hai, rốt cuộc là vì cho em, là vì kiểm soát thứ của em hơn?” Một khi cô , sẽ trở về với kiểu quan hệ như đây. Anh hai cứ bám theo cô, chẳng qua là quen với việc cô thoát khỏi sự kiểm soát mà thôi.
Lục Nam Phong ngây : “Sao em nghĩ như , chỉ đối với em, bù đắp những gì thiếu sót đây.” Anh thấy sự cảnh giác trong mắt Lục Nịnh, tim âm ỉ đau. Anh ngờ Lục Nịnh tin tưởng đến .
Lục Nịnh với giọng điệu bình thản: “Nếu thật sự là vì cho em, thì đừng những chuyện vô nghĩa nữa.” Lục Nịnh xoay mở cửa văn phòng, thấy Tần Hương bên ngoài, rõ ràng sắc mặt . Lục Nịnh thèm Tần Hương một cái, trở về chỗ thu dọn đồ đạc rời .
Lục Nam Phong lảo đảo mấy bước, cuối cùng vẫn đuổi theo. Chỉ là sắc mặt lắm. Trong lòng Tần Hương vô cùng cam tâm, dựa mà cố gắng nhiều năm như , vẫn bằng Lục Nịnh giận dỗi?
Tần Hương nuốt xuống sự cam lòng, sắc mặt như thường đến bên Lục Nam Phong: “Anh hai, em tin rằng chị Nịnh cuối cùng cũng sẽ hiểu tấm lòng của .” Lục Nam Phong khổ: “Có lẽ .”
Trương thư ký ở bên cạnh thấy Tần Hương ân cần hỏi han, trong lòng chút uất ức, nhưng cũng tiện gì, dù cũng là chuyện gia đình của sếp.
Lục Nịnh rời công ty và về thẳng nhà. Không lâu , Trương thư ký gọi điện cho cô: “Đại tiểu thư, bên đối tác yêu cầu nhân viên kỹ thuật đến việc bàn giao mới chịu tiếp tục hợp tác. Ngày mai thể phiền đại tiểu thư cùng chúng đến công ty đối tác ?”
Lục Nịnh nhíu mày: “Được thôi, nhưng những chuyện sẽ chịu trách nhiệm nữa, cũng bên đối tác là ai.” “Không vấn đề gì, cứ quyết định như nhé, tiền lương bộ phận tài chính chuyển khoản , chú ý kiểm tra tài khoản.”
Trương thư ký cúp điện thoại xong, về phía Lục Nam Phong đang ở văn phòng: “Sếp, sắp xếp xong .” “Tại khi chuyện với Nịnh Nịnh, em đồng ý?”
Biểu cảm của Trương thư ký trở nên phức tạp: “Chắc là vì chỉ là ngoài thôi, đại tiểu thư lương thiện, khó .” Lục Nam Phong khổ: “Bây giờ giao tiếp với em như thế nào nữa.”
Ngày hôm , khi Lục Nịnh xuống nhà chuẩn bắt taxi đến công ty đối tác, cô thấy xe của hai. Lục Nam Phong xuống xe vội vã đến mặt cô, tay cầm một túi đồ ngọt: “Anh nhớ em thích ăn bánh của tiệm , đây là sản phẩm mới của họ.”
Lục Nịnh liếc món đồ ngọt đó: “Người thích ăn món ngọt là Tần Hương, em.” “ nhớ em cũng thích ăn mà.” “Đó là vì Tần Hương thích ăn, khi hai mua thì sẽ tiện thể mua cho em một phần, hương vị cũng là thứ em thích.”
Biểu cảm của Lục Nam Phong suýt nữa thì giữ nổi: “Vậy đây em ?”